Lúc đến biệt phủ, Trần Thúc còn đang trao đổi cùng Vạn Siêu, Phùng Vân
Thấy nàng tới, ấm giọng nói, "Chờ ta một lát."
Đường Ngọc đáp lời
Vừa lúc có thời gian, Lê ma ma ôm tiểu Sơ Lục, Đường Ngọc cùng Phạm Cù đi dạo biệt phủ lần nữa
Kính Bình Hầu phủ sẽ có sửa đổi, trước đây Trần Thúc đã nói với nàng, nàng muốn đổi thành bộ dáng gì, đều do nàng làm chủ.
Nàng thấy Trần Thúc còn trong thư phòng nhìn sa bàn Bình Nam, biết hắn không có thời gian, vừa lúc thừa dịp bây giờ có thời gian, khi đi dạo phủ đệ, nói cùng thợ thủ công phụ trách sửa đổi cần thay đổi những gì.
Thợ thủ công nghe rất thân quen, lại hỏi, "Phu nhân là người Bình Nam?"
Đường Ngọc cười, "Ta là người Miểu thành."
Thợ thủ công tức khắc lại thân quen hơn vài phần, có thể phụ trách công tác sửa đổi hơn phân nửa đều là người địa phương, nghe Kính Bình Hầu phu nhân nói là người Miểu thành, một trận cảm giác thân thiết đột nhiên được sinh ra.
Đường Ngọc hỏi, "Nếu sửa như vậy, cần mất bao lâu thời gian?"
Bọn họ ở chỗ này nửa năm, nếu thời gian sửa quá dài, vậy có thể tiến hành sau khi rời khỏi
Thợ thủ công nói, "Phu nhân yên tâm, hoàn toàn dựa theo ý phu nhân để sửa, cũng chỉ mất hơn nửa tháng thời gian."
Đường Ngọc gật đầu, hơn nửa tháng đã rất tốt rồi
Cũng gần đến thời gian tổ mẫu và mợ đến Miểu thành
Có hạ nhân biệt phủ vừa rồi đi theo hầu hạ nhìn về phía Đường Ngọc, thật cẩn thận hỏi, "Phu nhân thật là người Miểu thành?"
Đường Ngọc cười nói, "Đúng vậy."
Đường Ngọc thuận miệng nói ra tên mấy con phố hẻm, còn có tên vài cửa hiệu lâu đời, hạ nhân đều biết, đây đều là ký ức của người ở Miểu thành lâu năm.
Không biết vì sao, ước chừng là do phu nhân vốn chính là người Bình Nam, cũng nói ít lời nói Bình Nam mà bầu không khí bên trong biệt phủ hình như đã có một chút bất đồng.
......
Một lát sau, chờ Trần Thúc từ thư phòng ra ngoài, thấy Đường Ngọc đang cùng hạ nhân biệt phủ nói chuyện.
"Ta xong rồi" Trần Thúc tiến lên, theo thói quen đến hôn lên sườn má nàng, lát sau duỗi tay bế nhi tử từ trong tay Lê ma ma lên, "Đi thôi, nhi tử, chúng ta đưa mẫu thân đi dạo Miểu thành!"
Đường Ngọc không khỏi cười cười.
Từ biệt thự ra ngoài, kỳ thật chính là phụ cận Miểu thành
Cuối cùng Đường Ngọc cũng hiểu trước đây vì sao hắn với bá tánh Giang thành lại đối xử như hàng xóm.
Bởi vì bây giờ cũng như vậy, thỉnh thoảng nắm tay nàng, thỉnh thoảng ôm nhi tử, cùng nàng dạo bước, dạo qua từng cửa hàng, gặp đồ ăn vặt sẽ nếm, còn sẽ mua cho nhi tử trống bỏi cùng vài món đồ chơi khác, tiểu Sơ Lục mừng rỡ cười "Khanh khách" thành tiếng, miễn bàn có bao nhiêu cao hứng.
Bá tánh xung quanh đều không khỏi tiến lên vấn an.
Hôm nay khi đến Miểu thành, Trần Thúc ở trên xe ngựa, hiện giờ người thật ở ngay trước mắt, mua điểm tâm cho mình, bá tánh Miểu thành có chút kích động, Trần Thúc còn sẽ tán thưởng, "Ăn ngon, lại gói cho ta một ít."
Đường Ngọc nhịn không được cười.
Hắn thật sự vui vẻ đi dạo Miểu thành.
"Đường Ngọc?" Cũng có người nhận ra Đường Ngọc
Đường Ngọc trước đây còn ở nhà, không ít người đều nhận thức, chỉ là sau đó lại vào trong cung, thời gian ở Miểu thành liền ít đi, nhưng khuôn mặt vẫn không đổi, cũng có người không dám nhận, nửa tin nửa ngờ.
Đường Ngọc lên tiếng, "Hồ bá bá."
Thì ra thật là Đường Ngọc!
Đường Ngọc chính là Kính Bình Hầu phu nhân?
Rất nhanh, toàn bộ Miểu thành liền truyền đi khắp, Kính Bình Hầu phu nhân là người Miểu thành, khó trách lúc trước Kính Bình Hầu lại thu thập thủ thành Miểu thành trước, thì ra bởi vì khi cùng phu nhân về lại Miểu thành gặp phải
Cũng rất nhanh, toàn bộ Miểu thành đều biết, Kính Bình Hầu là con rể Bình Nam
Cho nên đóng quân cũng được, quan lại trực tiếp ở Bình Nam cũng được, đều phải chuẩn bị tiếp quản Bình Nam cho tốt.
Bình Nam sẽ không giống trước đây, là một nơi vô chủ, bá tánh chỉ có thể nghe lời thủ thành
Liên tiếp hơn mười ngày, Trần Thúc từ biệt phủ ra ngoài, đều sẽ cùng Đường Ngọc đi dạo Miểu thành.
Miểu thành không tính lớn, hơi mười ngày thời gian, gần như đã dạo hết toàn Miểu thành
"Chàng thật là hàng xóm tốt của bá tánh toàn Miểu thành." Đường Ngọc trêu ghẹo.
Trần Thúc ôm tiểu Sơ Lục, ôn hòa nói, "Không đi chỗ này một chút chỗ kia một chút, sao biết bá tánh trong thành đang suy nghĩ cái gì chứ?"
Đường Ngọc hơi giật mình.
Nhớ tới khi ở Giang thành, Trần Thúc sẽ bớt thời giờ cùng nàng lên phố đi dạo, còn có bà lão phàn nàn với hắn, gần đây ban đêm quá ồn, không thể nghỉ ngơi được, hoàn toàn xem Trần Thúc như đối tượng để thổ lộ hết
Bá tánh Giang thành ủng hộ Kính Bình Hầu phủ kỳ thật không thể tách rời con người Trần Thúc
Trong lòng bá tánh Giang thành, hẳn là không có Kính Bình Hầu.
Đường Ngọc nhìn hắn.
Trần Thúc lại nâng nhi tử lên cao, "Nhi tử! Cha dẫn con đi nhìn quê nhà của mẫu thân ~ đi thôi"
Đường Ngọc buồn cười.
......
Ngày tháng trở lại Miểu thành, rất bình tĩnh, rất phong phú, cũng rất an bình.
Mỗi ngày Trần Thúc sẽ bận rộn trong biệt phủ, Phạm Cù trông coi công trình sửa chữa biệt phủ.
Bên cạnh Đường Ngọc có Trần Hoặc đi theo, lại là ở Miểu thành, đi đến nơi nào đều là an toàn.
Phạm Cù vẫn cầm sổ sách biệt phủ ở Miểu thành, cũng chính là sổ sách Kính Bình Hầu phủ tương lai cùng danh sách cho Đường Ngọc xem qua.
Đường Ngọc đảo qua liếc mắt một cái, nhẹ giọng nói, "Trước không cần thay đổi gì hết, chờ sửa chữa xong lại điều chỉnh."
Phạm