"anh đây nhìn là biết chú với thằng nhóc đấy có vấn đề, khai mau có phải mối quan hệ của em và nó không đơn thuần chỉ là bạn thôi,có đúng không?"
jungkook quỳ trên ghế sofa còn seok jin thì đang ngồi đối diện cậu, nhìn cả hai bây giờ trông như bố đang dạy dỗ con trai mình vậy.
jungkook nửa muốn khai hết cho anh biết, nửa còn lại thì sợ anh sẽ xa lánh cậu không chấp nhận con người này của cậu, định mở miệng nói thì lại chẳng thể nói ra được. Cứ vậy mà ngồi lì ở đó, seok jin mất kiên nhẫn không chờ được mà quát lớn lên một tiếng
" nói nhanh!"
jungkook giật mình đờ người ra đó, cậu ngước mắt lên nhìn seok jin với đôi mắt rưng rưng, cậu không nghĩ một người hiền lành như seok jin lại có ngày quát vào mặt cậu như thế. Những lúc như vậy cậu cảm thấy tuổi thân lắm chứ, cậu cũng đâu muốn giấu seok jin làm gì nhưng nếu nói ra thì anh còn xem cậu là em trai không?, liệu cả hai vẫn có thể thoải mái mà vui vẻ như trước.
cậu cũng biết buồn mà?
seok jin vì lỡ lời nên anh không biết phải làm gì ngoài việc cuối đầu xuống ngó xem em trai mình như nào, anh luống cuống gỡ hai tay của jungkook đang dính chặt vào mắt, vừa xin lỗi vừa lau nước mắt cho jungkook.
không biết thằng nhóc này lại nghĩ gì, đừng nói là sợ anh đây xa lánh mày đấy nhé?
" này jungkook, anh đâu có định mắng chú nhưng tại chú mày cứ ấp úng nên anh mới quạo đấy thôi"
ngoài miệng thì nói vậy chứ trong lòng seok jin đang rất hối hận vì đã lỡ lớn tiếng với em mình.
" thôi này, anh xin lỗi được chưa?, chú cứ nói hết ra rồi anh sẽ đưa lời khuyên tốt nhất cho chú"
jungkook lau hết nước mắt vào áo seok jin, nhìn vành tai seok jin đỏ ửng cậu cảm thấy buồn cười nhưng rồi phải kìm chế lại.
" hyung đã xin lỗi người ta rồi còn thêm chữ được chưa vào làm gì?, nó chẳng hữu dụng gì cả"
thằng nhóc này nay còn dám bắt bẻ anh à, nhưng thôi anh sẽ bỏ qua cho chú mày lần này đấy nhé!
" rồi rồi, bây giờ thì mau kể hết cho anh nghe nào"
jungkook nấc lên một cái cuối cùng rồi ngoan ngoãn kể lại hết mọi chuyện từ đầu cho đến cuối, seok jin cũng ngỡ ngàng.
sao trên đời này lại có nhiều sự trùng hợp đến thế nhỉ?
mina, yuna, hanna không phải ba cái tên đều rất tương đồng nhau sao?
" chú mày có thấy lạ không?"
jungkook vì mới khóc xong nên mặt mày còn đỏ ửng, ngơ ngác suy nghĩ xem lời anh seok jin nói, nhưng cậu vẫn chưa biết lạ điều gì?
" không ạ?"
anh thầm nghĩ nếu anh là jungkook thì anh sẽ không dễ dàng bỏ qua được mấy chuyện này, chắc chắn sẽ có người cầm đầu, cũng có thể cả ba người này đều có liên quan đến nhau?
seok jin gộp tất các trường hợp của cả ba người lại với nhau rồi ngồi phân tích cho jungkook hiểu, sau 10 phút trôi qua anh kết luận rằng có thể một trong ba người sẽ có người là tên giả mạo, nghĩa là ba cô gái phía trên sẽ có hai người là tên giả, một người cầm đầu và hai người còn lại nghe theo?
ban đầu khi kết luận ra cậu cũng cảm thấy bất thường, yuna chẳng phải là cô gái mà hay dễ tiếp cận với taehyung nhất sao?, vì hắn từng nói gia đình yuna từng làm ăn qua lại với gia đình của hắn. Vậy nên cả hai mới thường xuyên chạm mặt nhau vì sự tác động của hai bên gia đình thúc đẩy.
" nhưng mina thì em thấy rất ít khi xuất hiện, chỉ đúng một lần em nhìn thấy cô ta đứng nói chuyện với taehyung mà thôi"
seok jin căng não, nếu vậy thì khả năng yuna và hanna có hàm ý với nhau chắc chắn lên tới 99%.
" vậy còn hanna? chú mày có biết gì về con bé ấy không?"
jungkook kể ra hết những gì mà mình nhớ, tất cả đều được taehyung bảo rằng những người đó chỉ là bạn bè không hơn không kém.
" hanna bằng tuổi taehyung sao?, lạ thật đấy. Vậy bây giờ chú mày có muốn làm rõ mọi chuyện không?"
tất nhiên là có rồi, mục đích cậu về đây là cũng muốn làm sáng tỏ mọi chuyện mà. Vạch mặt những con tiểu tam xung quanh taehyung!
" nhưng hyung không kì thị giới tính của em sao? "
biết ngay là thằng cu này sẽ nghĩ như vậy mà.
" ngốc, anh đây là hyung của mày, xem mày như em trai ruột thịt, dù mày có như nào, ra sao thì mày vẫn là jungkook của anh. Hiểu chứ?"
không đợi jungkook trả lời, anh liền ôm jungkook vào lòng, vỗ nhẹ lưng cậu và nói.
" hãy cứ sống thật với bản thân em, hyung đây luôn ủng hộ em."
jungkook gật gật đầu, cậu rất biết ơn anh vì đã không kì thị cậu, vẫn luôn đối xử với cậu như ngày đầu tiên cả hai gặp nhau.
liệu cậu