Việc điện tử Nhuệ Chấn và Tần Hành Phong bị điều tra gây ra sự náo động trong ngành, hơn nữa chuyện này còn liên quan đến một phần nhỏ của công ty nhà họ Trần, kết quả xử lý lại càng rầm rộ.
Nghe nói là xuất hiện sự sai sót trong việc hợp tác với điện tử Nhuệ Chấn và tra ra không ít vấn đề trong nội bộ, chỉ là một hạng mục nhỏ của công ty, tại sao phải khiến công ty nhà họ Trần làm lớn chuyện như vậy?
Hành động của công ty nhà họ Trần từ trước đến nay luôn là mục tiêu chú ý của các đối thủ cạnh tranh khác, trận phong ba này nhìn có vẻ như rầm rộ, nhưng trên thực tế có không ít người ở trong bóng tối quan sát công ty nhà họ Trần, phát hiện đây là một trận phong ba tẩy rửa những quản lý trung tầng không dễ nhận ra.
Cuối tuần khi Thẩm Vu Hoài trở về nhà, hai bố con nhà họ Thẩm vừa ngồi uống trà vừa trò chuyện, đúng lúc đang thảo luận chuyện này.
"Cơ hội lần này đến với điện tử Nhuệ Chấn không tệ, lão Trần luôn muốn lót đường cho con trai của ông ta, mặc dù Thời Minh có thành tích thực tế, chỉ là muốn lay động vào đám cổ đông bảo thủ kia thì vẫn còn thiếu một chút lửa nữa, lần này điện tử Nhuệ Chấn có liên quan đến gián điệp thương mại, trở thành một cây đao với Trần Thời Minh." Bố Thẩm cười nói: "Cơ hội lần này đến thật đúng lúc, người nhà họ Trần cũng thật thông minh, trong quan hệ lợi ích này khó mà nói được điều gì, phía sau có thể còn có hành động khác."
Thẩm Tuyết Lam lại nói: "Nếu chuyện này không phải là trùng hợp, con cũng muốn biết có phải có người trù tính hay không, cơ hội quá tốt."
Bố Thẩm chú ý đến Thẩm Vu Hoài: "Về rồi à? Tuần này ở lại đi."
"Tuần này không vội, con sẽ ở lại hai ngày." Thẩm Vu Hoài đến bên cạnh họ ngồi xuống: "Hai người đang nói chuyện gì vậy?"
Thẩm Tuyết Lam nói: "Nói chuyện nhà họ Trần, gần đây có rất nhiều tin đồn."
Thấy Thẩm Vu Hoài hiếm khi cảm thấy có hứng thú với loại chuyện này, cô ấy nói nhiều hơn một chút: "Cũng xem như là tình cờ, điện tử Nhuệ Chấn là do đứa con riêng nhà họ Tần và người khác giở trò quỷ, vốn là muốn đứa em trai không chịu thua kém của Trần Thời Minh, kết quả lại tình cờ cho Trần Thời Minh cơ hội."
Bố Thẩm nói tiếp: "Đối với nhà họ Trần thì không có tổn thất gì, chỉ là đáng tiếc cho đứa nhỏ nhà họ Trần kia.
Lần đầu tiên học người khác làm đầu tư, kết quả bị lừa gạt, hạng mục thất bại."
Thẩm Vu Hoài nghe được cái này, tầm mắt không khỏi rơi vào trên người bố Thẩm: "Thua lỗ?"
"Thua lỗ hay không thì không biết, nhưng nghe nói điều khoản hợp đồng khá tốt, cầm được không ít tiền bội ước." Thẩm Tuyết Lam nhìn bố Thẩm: "Bố cũng không cần phải tiếc thay cậu ta, nghe nói hôm sau sau ngày xảy ra chuyện, cậu ta còn đưa bạn đi bar để chơi, nhóc quỷ nhà họ Trần cũng đâu phải bố không biết."
Danh tiếng của Trần Kỳ Chiêu quá nát, cùng với Trần Thời Minh khác biệt nghiêm trọng.
Mỗi lần nhớ đến đứa bé kia, bố Thẩm đều cảm thấy đáng tiếc thay bạn tốt của mình.
Thẩm Vu Hoài: "Nhóc quỷ?"
"Cái này mà em cũng không biết?" Thẩm Tuyết Lam giải thích thêm vài câu: "Cậu ta ăn uống vui đùa cùng với đám con nhà giàu trong vòng vô công rỗi nghề kia, nghe nói tính cách khá bốc đồng."
Thẩm Vu Hoài khảy khảy chung trà trước mặt: "Cũng ổn mà? Em thấy vẫn rất ngoan, cũng rất lễ phép."
Anh vừa mới nói xong, chú ý đến bên cạnh thấy hai bố con nhà họ Thẩm dùng ánh mắt kỳ dị nhìn anh.
Thẩm Tuyết Lam uống trà, nghe những lời này của Thẩm Vu Hoài suýt nữa sặc: "Em nói những lời này, ngay cả anh trai ruột của cậu ta Trần Thời Minh cũng không tin."
Cô ấy nói: "Đọc sách rất tốt, nhưng mắt nhìn người còn cần phải bồi dưỡng một chút nữa."
Bố Thẩm nói sang chuyện khác: "Lúc con học cấp 3 không phải rất quen với Trần Thời Minh sao? Sao bây giờ không thấy hai đứa lui tới nữa."
Thẩm Tuyết Lam phủi sạch quan hệ: "Bọn con muốn gặp mặt nhau còn phải xem có thời gian không, hơn nữa có người đàn ông nào có sự nghiệp mà nhàn rỗi đâu, bố đừng hòng giục cưới ha, con và Trần Thời Minh kia không hợp, trông cậy vào con còn không bằng bố trông cậy vào em trai."
"Bố cũng không giục con, khi con còn bé, không phải lúc nào tan học cũng chạy đến nhà cũ nhà họ Trần, bố không thể hỏi chút được sao?" Bố Thẩm nhìn về phía Thẩm Vu Hoài, lại nói: "Vu Hoài, khoảng thời gian này nếu rảnh, đừng suốt ngày làm những thứ lộn xộn kia, lần trước bác con còn nói cũng mấy năm rồi không thấy con, đừng chỉ biết đọc sách cũng nên thư giãn, tuần tới con dành chút thời gian theo bố ra ngoài gặp một người."
Dư quang Thẩm Vu Hoài liếc nhìn tờ báo kinh tế tài chính trên mặt bàn, đáp một tiếng qua loa.
-
Bên ngoài người xem náo nhiệt rất nhiều, người không sợ chuyện lớn hỏi đương sự cũng nhiều.
Có không ít người đến tìm Trần Kỳ Chiêu thăm dò tin tức nội bộ, bị Trần Kỳ Chiêu dùng vài ba câu lừa gạt.
Điều này có gì tốt mà hỏi, chỉ là bắt được một ít gián điệp thương mại trước thời hạn, nên kiện đã kiện, nên sa thải cũng đã sa thải, cậu là một người mới lên đại học thừa nước đục thả câu thì có thể hiểu biết cái gì? Cậu cũng chỉ là một "thằng xui xẻo" nhận được một khoản tiền vi phạm hợp đồng khổng lồ thôi.
Điện tử Nhuệ Chấn không liên qua đến nhiều người lắm, có thể tra ra được nhiều như vậy có thể giải thích được rằng Trần Thời Minh đã sớm nhận thấy được chỗ nào không đúng, trong khi đang ra tay với điện tử Nhuệ Chấn thì đồng thời cũng đang bố trí để đối phó với những người khác, cho nên mới có thể ở thời khắc mấu chốt một lưới bắt hết, mà không rút dây động rừng.
Trần Kỳ Chiêu nhìn danh sách đi ra từ trong công ty nhà họ Trần, đời trước cậu đã thấy, những người chưa từng thấy đều đã bị tìm được.
Mặc dù phạm vi liên quan rộng rãi, nhưng cuối cnùg
đều là bắt được một ít người tay chân thay người khác làm việc, chức vị cao cũng chỉ là một hai tên giám đốc, một số người trốn rất sâu từ đầu đến cuối không xuất hiện.
Về điểm này Trần Kỳ Chiêu cũng không bất ngờ, nếu như có thể dễ dàng bị bắt như vậy, lấy bản lĩnh cuồng công việc của hai vị kia nhà cậu, cục diện cũng sẽ không kéo đến sau này.
Điện tử Nhuệ Chấn chỉ là một bước ngoặt, những khối u ác tính chiếm giữ bên trong công ty nhà họ Trần muốn hoàn toàn phá bỏ không phải chuyện dễ dàng, trước tiên phải chém đứt một ít tay chân của nó, nâng cao lòng cảnh giác của Trần Kiến Hồng và Trần Thời Minh, rồi lại nghĩ cách tiến hành bước tiếp theo.
"Ôi, đang êm đẹp sao lại xảy ra chuyện này." Trương Nhã Chi đau lòng vỗ tay Trần Kỳ Chiêu, nói: "Đều do đứa trẻ kia của nhà họ Tần, sổ sách của bản thân không sạch sẽ còn muốn kéo con xuống nước, thật may là lần này không thua thiệt lớn, chờ mẹ hỏi bạn mẹ một chút xem có hạng mục gì tốt, đến lúc đó tìm cho con xem."
Trần Kỳ Chiêu nói: "Để nói sau đi."
Trương Nhã Chi nhìn đồ vật trong tay Trần Kỳ Chiêu, khó hiểu nói: "Con mua cái này để làm gì?"
Trần Kỳ Chiêu gỡ tay bà ra: "Mẹ đừng nói chuyện."
Trị số trên máy đo huyết áp điện tử nhảy lên, con số đến cuối cùng thong thả hạ xuống, báo ra trị số bình thường.
Trương