Edit & Beta: SwaniSwania.
Chương 80: Mê muội (7).
Mười tám tuổi Bùi Hồi thành niên, thuận lợi thông qua kỳ thi lấy quyền cư trú lại tinh cầu Thủ Đô, nhưng không phải là quyền cư trú vĩnh viễn, thời gian chỉ có năm năm.
Quyền cư trú vĩnh viễn không dễ dàng lấy được như vậy, dù sao một khi lấy được quyền vĩnh viễn tại tinh cầu là có thể hưởng thụ những chính sách ưu đãi. Tinh cầu Thủ Đô hàng năm phải xử lý vô số đơn xin quyền cư trú từ người của các tinh hệ, có thể thông qua kỳ thi lấy được năm năm cư trú đã chứng minh Bùi Hồi rất ưu tú.
Thân phận cậu vốn dĩ là cô nhi Khu 13 tinh cầu Beta, điều này đại biểu cậu càng khó có thể xin được quyền cư trú hơn so với những người khác. Đương nhiên nếu như có Tạ Tích đứng ra thì lại khác, trong hai năm này, hắn cũng nhả ra vài lời nói ý muốn trợ giúp Bùi Hồi.
Bùi Hồi cự tuyệt. Cậu biết Tạ Tích dựa vào chính mình nhận được quyền cư trú vĩnh viễn, cậu được hắn nuôi lớn như vậy, khẳng định cũng có thể. Cậu không muốn mình trở thành vết nhơ của Tạ Tích.
Tạ Tích tại trong thời gian hai năm nghiên cứu ra bước nhảy hạt nhân qua không gian, đã thành lập các trạm trọng điểm ở mỗi tinh hệ khác, cũng thuận lợi hoàn thành bước nhảy không gian lần thứ nhất cho quân đội. Trước mắt, Tạ Tích đang tiến hành dò xét tính ổn định của bước nhảy cùng cơ trạm. Hắn liền một cái trở thành danh nhân nổi tiếng của tinh hệ, thậm chí bởi vì tuổi còn trẻ, vì có tướng mạo và tài năng mà rất được nhiều người biết đến.
Dù cho Tạ Tích rất kín tiếng, quanh năm suốt tháng cũng sẽ bị lộ ra hai, ba tấm ảnh. Mấy chương trình phỏng vấn gì đó càng chưa bao giờ nhận, điều này làm cho hắn càng thêm bí ẩn.
Người hâm mộ hắn không ít, hơn nữa phần lớn là fan liều chết trung thành, nhưng vẫn là fan IQ cao liều chết trung thành.
Quân-chính-thương, tất cả đều không thể chờ được nữa muốn tạo quan hệ với Tạ Tích. Đầu của hắn là những ý nghĩ thiên tài, thí nghiệm, sáng lập cực đại, lợi ích không thể tưởng tượng được, hơn nữa còn là lợi ích cực lớn có tính kéo dài.
Lúc Tạ Tích được Tạ gia nhận về, rất nhiều người không coi trọng, sau lưng tùy ý đàm tiếu trào phúng Tạ gia đã làm ra một quyết định sai lầm. Bởi vì hắn là người từ tinh cầu Beta đi ra, mọi người đều biết, tinh cầu Beta sản xuất nhiều rác thải. Mà từ trước đến giờ Tạ gia sáng suốt giàu có lại nhận về một tên rác rưởi, bôi nhọ chính cửa nhà mình.
Bây giờ nhìn lại, kẻ ngu xuẩn mới chính là bọn họ.
Khi Tạ Tích được nhận về tới, rõ ràng là không thể dự đoán được tài phú.
Vì vậy cũng tương tự, lúc Tạ Tích mang về một cô nhi từ tinh cầu Beta rồi trở thành người giám hộ của cậu, không có ai dám cười nhạo. Bọn họ từ từ quan sát, ai biết là lần này hắn mang đến dạng yêu nghiệt gì nữa?
Mười một năm trôi qua, không thể phủ nhận Bùi Hồi ưu tú, chỉ là so với Tạ Tích cũng có chút chênh lệch. Đám người quân-chính-thương kia vốn luôn đưa mắt nhìn trêи người Bùi Hồi xong rồi dời đi, nhưng lại vì thái độ của Tạ Tích mà dịch trở về, suy nghĩ có lẽ sẽ chiếm được chỗ tốt.
Tạ Tích đem Bùi Hồi bảo vệ rất tốt, những kẻ kia muốn thông qua lừa gạt, lợi dụng Bùi Hồi để tới gần hắn lấy được lợi ích, hắn không để bọn họ tới gần Bùi Hồi trong vòng ba mét. Bùi Hồi đối với việc này, cũng không phải là không có chút cảm giác nào, cậu tin tưởng phán đoán của Tạ Tích.
Bùi Hồi càng thâm nhập vào lĩnh vực khoa học kỹ thuật đổi mới, thì càng thán phục sùng bái Tạ Tích. Cùng lúc đó, cậu biết mình không có thiên phú tại lĩnh vực khoa học kỹ thuật đổi mới, cho nên lên đại học quyết định chọn khoa Thương mại.
Vốn là muốn thương lượng với Tạ Tích, mà vừa vặn đoạn thời gian đó Tạ Tích ở thời khắc mấu chốt nhất, gần một tháng chưa có trở về. Bùi Hồi liền chờ thi xong, có thành tích rồi lại nói.
Thời gian cách cuộc thi còn nửa năm.
Khi cậu thông qua kỳ thi lấy được quyền, Tạ Tích đặc biệt xin nghỉ trở về chúc mừng cậu.
Bùi Hồi rất vui mừng, đi theo xoay quanh bên người Tạ Tích bận trước bận sau, nụ cười trêи mặt không khép. Thấy bóng dáng Tạ Tích, lập tức bưng lên cái đĩa đưa tới: "Chú Tạ, ngày mai chú thật sự nghỉ hè à?"
Tạ Tích đem nồi cá đã nấu xong ra, thuận miệng đáp: "Không phải đã nói là chú đã sớm xin nghỉ, ngày mai cùng cậu đi chơi sao?"
Bùi Hồi hưng phấn nói rằng: "Chúng ta đi Hải tinh chơi đi. Tôi có tìm hiểu một chút, từ tháng một đến tháng ba là thời điểm đi du lịch Hải tinh tốt nhất, hơn nữa ngày mai chưa là kỳ nghỉ, sẽ không quá đông đúc."
Hải tinh là một tinh cầu cách tinh cầu Thủ Đô không xa lắm, có thắng cảnh đẹp hay được mọi người chọn nghỉ phép, 97% diện tích là biển. Hơn nữa một năm bốn mùa ấm áp như Xuân, cảnh đẹp như tranh vẽ, cũng có rất nhiều đồ ăn ngon.
Rất lâu từ trước Bùi Hồi đã quyết định muốn đi du lịch ở Hải tinh, đến cả kế hoạch đi du lịch cũng đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi. Điều duy nhất cảm thấy phiền phức, chính là Tạ Tích không có kỳ nghỉ nhất định. Nếu như không có Tạ Tích đi cùng, như vậy chuyến du lịch hoàn toàn không có ý nghĩa gì nữa. Hiện tại vừa vặn, thừa dịp Tạ Tích xin nghỉ, cùng nhau đi du lịch.
Tạ Tích: "Từ tinh cầu Thủ Đô qua Hải Tinh cần ba tiếng, thời gian vừa đủ. Hành lý đều chuẩn bị xong rồi?"
Bùi Hồi lập tức chạy trở về phòng đẩy ra hai cái vali hành lý, còn mang theo kính mát che ánh sáng mặt trời: "Sớm đã chuẩn bị xong! Tôi ngay cả vé máy bay cũng đặt xong rồi." Ngẩng đầu ưỡn ngực, đầy mặt như viết 'Mau khen tôi một cái'.
Tạ Tích bật cười, đè lại mặt cùng một bên cổ Bùi Hồi, hướng trêи trán của cậu hôn một cái: "Hành động rất nhanh, không tồi."
Bùi Hồi hừ hừ, kiêu ngạo mà nhếch cái đuôi lên.
Sau khi cơm nước xong, Bùi Hồi chơi quang não nửa giờ, Tạ Tích liền giục cậu: "Đi học bài."
Bùi Hồi khóc lóc van nài cầu xin chơi thêm nữa giờ, sau khi chơi xong còn muốn xin thêm tiếp, từ giọng nói nhỏ nhẹ đến khóc lóc om sòm lăn lộn, Tạ Tích vẫn không nhả ra. Sau đó hắn trầm mặt xuống, Bùi Hồi mới ảo não rút lại vai lăn đi phòng sách học bài.
Tạ Tích lắc đầu bất đắc dĩ, thừa dịp mở ra truyền tin video, chỉ huy tổ viên phòng thực nghiệm tiếp tục công việc từ xa. Thân là một tiến sĩ cuồng công việc, cho dù là ở lúc nghỉ phép cũng sẽ nắm chặt tất cả khe hở thời gian thúc giục mọi người.
Một lần bận, liền vùi đầu bận việc đến đêm khuya.
Mí mắt Tạ Tích hơi nhảy lên, liếc nhìn thời gian liền nói với tổ viên: "Đêm đã khuya, mọi người đều đi nghỉ ngơi đi."
Nói xong, đóng lại video, đứng dậy đi đến phòng khác, không thấy Bùi Hồi ở bên trong. Vì vậy liền đi đến phòng cậu tìm, vẫn không có nhìn thấy người. Cuối cùng là nghe được tiếng nước ào ào từ phòng tắm trong phòng ngủ của hắn, Tạ Tích liền quay người đến tủ treo quần áo lấy ra một áo choàng tắm để trêи giường.
Phòng tắm của hắn có bồn tắm cùng với rất nhiều thiết bị hiện đại, thậm chí còn có hương huân, tinh dầu thơm, ở đây, tắm trở thành một chuyện mà hắn vô cùng hưởng thụ. Bùi Hồi thích nhất là lén chuồn vào phòng tắm của phòng hắn tắm rửa, nhưng Tạ Tích vẫn luôn cấm cậu tiến vào.
Trước kia là bởi vì bồn tắm là không gian riêng, không thích Bùi Hồi đi vào. Sau đó lại là vì Bùi Hồi ngâm vào liền không đứng lên nổi, có lần ngâm bồn đến ngất đi, nếu không phải còi báo động trong nhà vang, cậu có khả năng vì nghẹt thở mà đi đời luôn.
Sau lần kia, Tạ Tích giận tím mặt, nghiêm khắc cấm cậu một mình tiến vào buồng tắm. Nếu như muốn đi vào, nhất định phải có