"Sư phụ." Yêu hồ Ngàn Tuyết đi đến bên người Nịnh Hinh Nhi, môi dán bên tai nàng thấp giọng nói, "Gần đây, ta phát hiện được manh mối về Khóa Thần Hoàn từ huyết mạch truyền thừa." Thế hệ tổ tiên của thất vĩ yêu hồ bọn hắn biết rất nhiều bí mật của giới Tu Tiên, có chuyện quan trọng thì người có huyết nạch truyền thừa đều biết.
Hai mắt Nịnh Hinh Nhi đột nhiên mở to, trong lòng cực kỳ kích động, thanh âm gấp gáp, "Thế nào mới có thể phá bỏ?" Nàng biết có một ít thần thú thượng cổ có thể biết được huyết mạch truyền thừa của tổ tiên, nhưng mà nàng cũng chưa từng nghĩ tới Ngàn Tuyết cũng có khả năng này.
"Dùng ngoại lực phá hư một lỗ hổng trên Khóa Thần Hoàn." Ngàn Tuyết nói.
"Chỗ nào, ngươi có thể giúp ta không?" Nịnh Hinh Nhi cau mày hỏi. Giờ phút này, một chút sức mạnh nàng cũng không có, chỉ có thể cầu xin Tiểu Tuyết hỗ trợ. Bất quá Khóa Thần Hoàn hiện đang phong ấn tu sĩ Hóa Thần đại viên mãn, còn Tiểu Tuyết chỉ là Nguyên Anh hậu kỳ, liệu có thể không?
"Sư phụ, nếu vậy ta sẽ phản bội hai vị sư huynh." Ngàn tuyết do dự nói, "Lê Tử Nam mà biết được sẽ giết chết ta." Hạ Trọng Lâu đối với sư phụ vẫn luôn áy náy, nếu biết hắn lén lút phá giải Khóa Thần Hoàn cũng sẽ không sao. Nhưng nếu là Lê Tử Nam, hắn sẽ không lưu tình như thế.
"Chỉ cần ta có thể phá bỏ Khóa Thần Hoàn, Tử Nam hắn sẽ không thể gây thương tổn cho ngươi." Nịnh Hinh Nhi tự tin mà nói. Linh lực nàng bị phong ấn nhưng sức mạnh thần hồn cảm ứng vẫn còn đó, có thể cảm nhận được chênh lệch tu vĩ giữa bọn họ. Lê Tử Nam hiện tại vẫn còn chưa phải là đối thủ của nàng.
"Sư phụ, ta muốn nàng vĩnh viễn đều yêu thương ta." Ngàn Tuyết thâm tình nói, hai mắt hồ ly hẹp dài nhìn chằm chằm nàng. Thiên Tiên Say Tình trên người nàng hiện giờ đã có tác dụng, đôi khi trong lúc giao hoan nàng sẽ đón ý hùa theo, chủ động để bọn họ ôm vào lòng ngực. Tuy rằng nàng không nói, nhưng từ ánh mắt nàng, bọn họ có thể nhận ra cảm xúc yêu hận mê luyến đan xen.
Nịnh Hinh Nhi trầm mặc trong chốc lát, đối với sủng vật mình đã từng yêu thương mà nói: "Ta đã biết, nếu ngươi không tin, ta có thể thề với tâm ma."
Ngàn Tuyết kinh hỉ mà nhìn Nịnh Hinh Nhi, trầm mặc không nói gì.
Nịnh Hinh Nhi nhắm mắt lại, thấp giọng nỉ non, "Thiên Đạo trên cao, ta đây, Nịnh Hinh Nhi, tại nơi đây thề với tâm ma, vĩnh viễn đều yêu Ngàn Tuyết yêu hồ." Đây là việc Ngàn Tuyến muốn nhất không phải sao?"
Linh đàm bí địa đột nhiên vang lên một đạo sét lớn. Ngàn Tuyết và Nịnh Hinh Nhi đều rõ, trời cao đã thu được lời thề của nàng. Cho dù ở đâu, chỉ cần có người thề với tâm ma, Thiên Đạo sẽ cho sấm sét giang xuống. Nếu làm trái lời thề, trừng phạt sẽ rất thê thảm.
Người thường nghe sấm sét đổ xuống chỉ xem như thời tiết bình thường, còn đối với những tu sĩ cao thâm lại nghĩ
khác. Ngàn Tuyết thấy nàng như thế liền không còn chần chờ nữa, một chân trước bắt lấy vòng kim sắc trên người Nịnh Hinh Nhi, duỗi móng tay ra, trở nên sắc bén vô cùng.
Ngàn Tuyết nhanh chóng niệm một loạt chú ngữ cổ xưa, linh quanhg lập lòe tỏa ra từ ngón tay vạch ra một lỗ hỏng trên vòng kim sắc.
"Oanh..." Một đại vang lên, kim quang bắn ra tứ tung, thân thể yêu hồ bị lực lượng phản kích đánh bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống trên vách đá, máu tươi trong miệng liền tràn ra.
"Tiểu Tuyết!" Nịnh Hinh Nhi kinh hoảng la lên, trong nháy mắt phát hiện sức mạnh của mình vốn bị phong tỏa lại luân chuyển trong cơ thể, cảm xúc quen thuộc lại một lần nữa trở lại.
"Chuyện gì xảy ra?" Người đầu tiên xuất hiện ở cửa thạch thất là Lê Tử Nam, sắc mặt dị thường kịch biến. "Ngu xuẩn!" Hắn nổi giận nói, tay phải nhấc lên, một đạo ánh sáng màu xanh sát khí bắn về phía Ngàn Tuyết nửa sống nửa chết trong góc phòng.
"Ngươi dám!" Nịnh Hinh Nhi tức giận nói, không màng chính mình đang khỏa thân, giơ tay phất ra một đạo ánh sáng ngăn cản trước người Ngàn Tuyết, đồng thời một cổ lực lượng khác cũng đem Lê Tử Nam đánh bay ra ngoài.
"Tử Nam." Hạ Trọng Lâu đến sau hốt hoảng mà nói.
Bởi vì bên trong linh đàm bí địa không thể chịu đựng lực lượng quá mức cường đại, thế nên bọn họ chỉ dùng một phần lực rất nhỏ để công kích đối phương.
"Tên Ngàn Tuyết chết tiệt này vì muốn lấy lòng Hinh Nhi, nhân lúc chúng ta không có ở đây mà giúp nàng cởi bỏ Khóa Thần Hoàn." Lê Tử Nam sau khi gắng gượng đứng dậy liền nói, "Kế hoạch của chúng ta đã thất bại một nửa." Hinh Nhi hiện tại tại rất phẫn nộ, hắn chỉ có thể hy vọng Thiên Tiên Say Tình mau chóng phát huy tác dụng, làm nàng sinh ra lòng thương cảm đối với bọn họ.
"Ngàn Tuyết, tại sao ngươi lại làm vậy? Ba người chúng ta đã cùng nhau mạo phạm sư phụ!" Hạ Trọng Lâu không thể tin được, đôi mắt nhìn về phía Nịnh Hinh Nhi, chờ nàng tìm đến bọn họ tính sổ.
"Yêu hồ là loài xảo trá, đạo sấm sét vừa rồi, chắc hẳn hắn đã yêu cầu sư phụ cái gì đó rồi mới giúp nàng cởi bỏ Khóa Thần Hoàn. Hắn muốn sư phụ..." Lê Tử Nam dừng một chút, "Tâm sư phụ không đủ tàn nhẫn, có lẽ chỉ đem chúng ta đuổi đi, mà yêu cầu của hắn, có lẽ là muốn được ở bên cạnh nàng đi." Yêu hồ này rất có kiên nhẫn, giúp sư phụ cởi bỏ Khóa Thần Hoàn cũng là lúc hắn vừa dùng hết Thiên Tiên Say Tình.