Cầm Thú Đồ Đệ Phản Công

Chương 56: Thầy trò quyết chiến


trước sau

Editor: Kua Kua (Ái Vũ)

Không nói đến việc đông đảo chúng tu sĩ ở đây nghĩ thế nào về phẩm hạnh và mối quan hệ giữa ba người, trước mắt hãy để mắt đến lúc sau khi Nịnh Hinh Nhi rời rỏi.

Nàng phát hiện ra rằng nguồn gió phía sau lưng đang ngày càng mạnh mẽ, biết rằng không chỉ có một mình Lê Tử Nam đuổi tới và còn có thủ hạ của hắn, mà tốc độ của hắn quả thật là vô cùng kinh người, nàng gấp gáp lấy ra lệnh quán chú linh lực từ trong vòng ngọc càn khôn ra. Trong nháy mắt, lá lệnh bài đã biến thành một khoảng không gian rộng lớn màu xanh lá. Dẫm đi lên, tốc độ bay lượn trên không trung của nàng đột nhiên tăng lên gấp ba lần. Tu sĩ có thuộc tính Thuần Linh Căn* có thể đạt được tốc độ tối đa, nhưng có một cái khuyết điểm là chỉ có thể sử dụng duy nhất một sự trợ giúp đó, năm đó phụ thân nàng đã hao tâm tổn trí đã tu luyện ra bốn loại lệnh bài khống chế kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Năm pháp trận này sẽ thay nhau kiềm chế những nguồn năng lực khác nhau trong cơ thể, để cho bất cứ ai cũng có thể sử dụng được, nó còn có thể tạo thành một tấm khiên hộ vệ đơn giản, quả thật chính là pháp khí thượng phẩm. Mẫu thân nàng đã từng sử dụng khi độ kiếp, trước khi phi thăng thì truyền lại cho nàng, kỳ thật lúc trước nàng đã tính sau khi sử dụng sẽ truyền bá lại cho nhóm đồ đệ, nhưng chỉ tiếc rằng...

Hiểu nôm na chính là tu sĩ chỉ có một nguồn sức mạnh duy nhất (sức mạnh Gió, Lửa...)

Nhìn đến thân ảnh của Nịnh Hinh Nhi hóa thành một đạo bạch quang bay nhanh, khóe miệng Lê Tử Nam liền gợi lên một mạt ý cười. Hắn cao giọng nói: "Trọng Lâu, ta sẽ đem sư phụ trở về." Kèm theo đó, bóng hình hắn cũng hóa thành khói đen mù mờ, đuổi theo bóng trắng phía trước.

"Tử Nam, đệ cũng đừng quá nóng vội, chờ sư phụ..." Hạ Trọng Lâu lưỡng lự nhìn đến hai đạo thân ảnh càng bay càng xa, lại nhanh chóng biến mất ở nơi chân trời, hắn chỉ có thể tự thở dài thầm trách trình tu vi của mình không cao bằng họ, ngay cả tốc độ phi hành cũng thua kém.

Trên bầu trời, thân ảnh màu đen không ngừng đuổi theo thân ảnh màu trắng phía trước, khoảng cách thoạt nhìn càng ngày càng thụt lùi. Thấy tình hình có vẻ không mấy khả quan, Nịnh Hinh Nhi dứt khoát dừng lại, lạnh giọng quát lên: "Ngươi muốn làm gì? Ngươi cho rằng ta đây không dám giết ngươi sao?"

Lê Tử Nam ngừng lại, chấp tay hành lễ với nàng: "Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu*, cô nương đây có diện mạo thanh thuần, mạo mĩ như thế, ta đây mê luyến cũng là chuyện thường tình."

Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu: ý nói người con gái xinh đẹp, thướt tha, dịu dàng, nết na, đức hạnh, thì người con trai bậc quân tử luôn mong muốn tìm kiếm để sánh đôi, lấy làm vợ.  

"Ngươi tránh ra, ta không muốn nhìn thấy ngươi." Nịnh Hinh Nhi lạnh lùng nói, thân thể chậm rãi lui về phía sau. Bản thân hắn ta chính là song tu kiếm pháp, chính mình một khi đứng trong phạm vi của hắn sẽ vô pháp đánh trả.

"Hinh Nhi, từ khi ta bị buộc phải rời khỏi nàng, ta vẫn luôn nỗ lực để được trở lại bên cạnh nàng. Vậy nên, nàng đừng đuổi ta đi." Lê Tử Nam vươn tay về phía nàng, "Ở trên Đông Hải đảo ta có một tòa cung điện, mà cung điện đó hiện tại đang yêu cầu một vị nữ chủ nhân." Nguồn năng lượng thủy và phong ở nơi đó phi thường tràn đầy, rất thích hợp cho hắn và Nịnh Hinh Nhi cư trú lại, mà phụ cận đó lại còn có một tòa núi lửa, nguồn hỏa linh khí cũng không tồi, Trọng Lâu nếu được cũng có thể mở một động phủ tu luyện nơi đó.

"Ta không đi!" Nịnh Hinh Nhi vẻ mặt giận nỗi nói, ngón tay giấu ở ống tay áo bắt đầu thi triển pháp thuật.

"Hinh Nhi, nàng như thế nào lại luôn muốn động thủ với ta?" Lê Tử Nam đột nhiên cười khẽ lên, "Hinh Nhi, cùng ta trở về." Cổ tay hắn run lên, một pháp kiếm sắc bén lóe sáng xuất hiện, trong nháy mắt giũ ra mười mấy đóa kiếm hoa. "Thình
thịch, thình thịch..." Nguồn sức mạnh theo đó mà bay vụt về phía của Nịnh Hinh Nhi, thanh âm vụt nhanh trong không khí vang lên. Hắn biết Nịnh Hinh Nhi sẽ không dễ gì mà chịu trói, thế nên ngay từ đầu hắn liền hạ quyết tâm đem nàng đánh bại, sau đó mang về cung.

"Ngươi dám!" Nịnh Hinh Nhi cảnh giác mà vung tay lên, vô số ngọn băng sắc bén cũng theo đó mà bay về phía Lê Tử Nam. Hắn cho rằng chỉ cần tu vi hắn gia tăng thì có thể đánh bại nàng được rồi hay sao? Cho dù bọn họ có thiên phú, có căn cơ, nhưng bọn họ vẫn còn non lắm.

"Hinh Nhi, nếu đã thế, chúng ta liền thử xem, xem ai áp đảo ai." Lê Tử Nam vừa nói, vừa múa kiếm đánh bay những tảng băng lớn của Nịnh Hinh Nhi. Lúc này quả là một thời điểm thuận lợi, hai người bọn họ mải mê truy đuổi lẫn nhau không biết đã bỏ quên Trọng Lâu ở nơi nào, thế nên hắn có thể tùy ý mà bức bách nàng, mà không cần lo lắng huynh ấy sẽ mềm lòng ra tay hỗ trợ sư phụ. 

Nịnh Hinh Nhi đạp lên ngự phong lệnh không ngừng di chuyển trên không trung, tránh né việc tiếp cận trực tiếp với Lê Tử Nam, trong tay không ngừng niệm pháp quyết, bàng bạc linh lực của tu sĩ Hóa Thần Kỳ tràn ngập chung quanh người. Tuy rằng nàng không có kinh nghiệm thực chiến, nhưng do khoảng thời gian bị tra tấn lúc trước đã làm nàng có suy nghĩ về những chiêu thức mới.

Sau khi hai người nhanh chóng giao thủ mười mấy hiệp thì đã hiểu rõ bản lĩnh của đối phương hơn. Nàng rất kinh ngạc, tu vi của Lê Tử Nam giờ phút này thế nhưng không hề thua kém mình. Trong khoảng thời gian ngắn như thế hắn làm sao có thể? Trọng Lâu vẫn luôn tu luyện, một khắc không buông bỏ, lại còn đạt được năng lượng truyền thừa trong hỏa liên ảo cảnh, nhưng chỉ đạt tới tu vi Hóa Thần Sơ Kỳ.

"Hinh Nhi, tốt nhất nàng vẫn nên ngoan ngoãn đi theo ta đi, đừng để ta phải đả thương nàng." Hắn tự tin nói.

Nịnh Hinh Nhi tức giận, "Ngươi quả thật là làm càn!" Nàng giơ cao đôi tay, hơi nước trong phạm vi của nàng nhanh chóng hội tụ lại tạo thành một dòng nước chảy xiết mạnh, dưới tác dụng nguồn sức mạnh của nàng hóa thành vô số những mảnh băng bén vụn bắn về phía Lê Tử Nam.

Hắn phản kích, chậm rãi nâng kiếm trong tay, sức nâng nhẹ nhàng nhưng cũng năng tựa như núi cao, đánh mạnh vào trong dòng nước đó, hỏa giải công kích của nàng.

"Hừ!" Nịnh Hinh Nhi lại một lần nữa vận công.

Hai cao thủ Hóa Thần không ngừng so đấu kịch liệt nơi giữa không trung, linh lực chung quanh bị hỗn loạn, thực vật trên mặt đất cùng với địa hình cũng theo đó mà dần dần xuất hiện biến hóa.

Đột nhiên, năng lượng trên không trung vặn vẹo, giữa dòng nước xuất hiện xoáy nước, ước chừng một lúc sau lại trở thành một cái lốc xoáy cao vạn trượng. Đáng sợ nhất chính là, cơn lốc xoáy đó không ngừng ra sức hút lấy hai nhân vật đang mải mê giao chiến cùng với tất cả đồ vật trên mặt đất vào giữa trung tâm.

.....

Xin chúc tất cả mọi người trên khắp mọi nơi có một mùa tết an lành và vui vẻ, cũng như đạt được những mong ước của bản thân.

Còn về nội dung truyện, tuy Lê Tử Nam có phần độc đoán và tàn bạo, nhưng Tiểu Nam rất mong muốn nhận được sự yêu thương của những tỷ tỷ, muội muội, huynh đệ, và các chư vị đang đọc truyện. Tử Nam như thế cũng là do cách xây dựng hình tượng nhân vật của tác giả thôi, chứ thật ra Tiểu Nam rất thương Nhi Nhi của chúng ta, thế nên mong mọi người hãy dành một chút an ủi đến cho Tiểu Nam của chúng ta nhé. Tiểu Nam yêu mọi người <3

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện