Tay Giang Vệ Hành để ở cổ cậu nhưng lực tay hơi mạnh. Đôi mắt cậu ngập nước, giận dữ nhìn hắn, trong miệng văng đầy phụ khoa.
Giang Vệ Hành nhìn miệng nhỏ của Hứa Niên mở ra khép lại, trong giây phút có ý nghĩ muốn hôn lên. Nhưng nghĩ cũng chỉ là nghĩ, hắn luôn phải khắc ghi rằng người trước mắt họ Hứa tên Niên, là người ghét mình.
"*** mẹ mày Giang Vệ Hành! Bỏ ra!" Hứa Niên bày ra ánh mắt tự cho là vô cùng hung ác nhưng thực ra trong mắt Giang Vệ Hành lại hơi hơi có thể liên tưởng đến hoa lê dính ưa. Giang Vệ Hành vốn là kẻ thương hương tiếc ngọc mà Hứa Niên chỗ nào cũng hợp khẩu vị của hắn.
Hứa Niên bị Giang Vệ Hành nhìn đến phát sợ "Mày, mày muốn làm gì!" Ngay sau đó, cậu cảm giác được dưới nơi nhạy cảm trơn mịn đang chạm vào một vật thể vừa cứng vừa lớn cách một lớp vải. Hứa Niên không mảy may nhúc nhích. Cậu vô liêm sỉ mà nuốt nước miếng, cũng không dám hừ thêm tiếng nào.
Giang Vệ Hành nâng cằm cậu. Đôi mắt ướt sũng của Hứa Niên đối diện với hắn. Hắn gằn từng tiếng: "Tao- muốn- chịch- mày!"
Rầm!- Trong đầu Hứa Niên xuất hiện sét đánh, đánh đến mức cậu "ngoài giòn trong mềm", đôi môi cậu run rẩy thật lâu mới thốt nên lời: "Mày, mày nói gì?"
"Chịch mày." Giang Vệ Hành lạnh lùng nói, hắn dùng một tay nắm lấy hai cổ tay Hứa Niên, ấn lên trên tường, tay kia thì nâng chân cậu lên, tuột quần lót xuống, đầu gối kê dưới mông để cậu không ngã xuống.
Cảm giác hai lỗ phía dưới lõa lồ trong không khí khiến Hứa Niên xấu hổ vô cùng. Cậu thấy Giang Vệ Hành phải điên rồi mới nói như thế, chắc chắn là vậy!
"Giang Vệ Hành, mày tỉnh lại đi! Tao là đàn ông đấy! Mày nhìn kỹ lại đi, bố mày là đàn ông đấy!" Hứa Niên hét lên.
Ánh mắt Giang Vệ Hành nhìn âm hộ đang mấp máy, tay ấn xuống rồi hắn giơ tay lên: "Tay toàn nước này rồi mày bảo mày là đàn ông ấy à?"
Trên tay Giang Vệ Hành lấp loáng toàn nước sướng từ âm hộ của cậu chảy ra. Hứa Niên nhìn mà mặt đỏ bừng. Hơn hai mươi năm vẫn thấy mình là đàn ông khiến cậu cả giận nói: "Tao là đàn ông!! Tao có chim đây!!"
Giang Vệ Hành búng búng dương v*t còn chưa mềm xuống kia, trêu tức nói: "Nhỏ như này, bỏ qua cũng được."
"Mày... mày..." Hứa Niên tức ói máu. Ánh mắt của cậu liếc đến túi phồng phồng ở háng Giang Vệ Hành. Khi nãy không thấy rõ, lại là của kẻ thù nên cậu lại càng không để ý, giờ thấy rõ thì giật cả mình, cái này... là của người bình thường à!!?
Cái này có thể nhét vào trong người cậu ư? Chắc chắn là máu chảy thành sông luôn đấy!!! Chết đấy!!"
Ôm suy nghĩ không thể bị người ta chịch chết, Hứa Niên thề sống thề chết phải bảo vệ trinh tiết của mình, liều mạng hơn để phản kháng lại, dùng toàn thân giãy dụa: "Giang Vệ Hành bỏ ra! Bỏ! Mày thế này là hiếp dâm! Tao sẽ đi tố cáo mày!"
Mạnh mẽ đè lại sự phán kháng của Hứa Niên, Giang Vệ Hành liếm liếm hàm răng đang hơi ngứa, cười nhạt: "Tốt quá, tao chờ đây. Như thế giờ tao hiếp mày được rồi nhỉ."
Rõ ràng là câu nghi vấn mà giọng điệu hắn nói ra như câu khẳng định vậy.
Tố cáo hắn hiếp dâm hay gì đều là Hứa Niên nói liều thôi, muốn tố cáo chắc chắn mình là kẻ thua thiệt, Hứa Niên không có phần thắng, chỉ có thể khóc lóc: "Không, đừng!"
Giang Vệ Hành lạnh lùng cười, không để ý tới cậu, giơ tay sờ âm hộ, chưa đụng tới ngoài cửa đã vang lên tiếng mở khóa, là tiếng của Lý Giai Hạo - bạn cùng phòng của hắn. Cậu ta thấy trong ký túc xá hình như có Giang Vệ Hành, hô lên: "Giang Vệ Hành, là ông đấy à? Chưa tắm xong nữa?"
Hứa Niên hết hồn: "Mày bỏ tao ra! Nhanh lên!"
Giang Vệ Hành cũng bị dọa sợ, lúc này mới bất đắc dĩ buông cậu ra, nhưng trước đó còn buông một câu uy hiếp: "Khi nào cho tao chịch? Tao đến tìm mày đấy, ngoan ngoãn mà chờ tao, nếu không thì..." Hắn mạnh tay mà bóp âm vật, kích thích đến mức Hứa Niên run lên: "Tao chơi nát mày."
Lý Giai Hạo vẫn đang gọi ở bên ngoài. Tiếng đụng chạm vẫn khiến cho Hứa Niên sợ lắm, cậu chỉ có thể rưng rưng mà đáp ứng, gật đầu như trống bỏi.
Giang Vệ Hành cũng dự rằng cậu không dám nói dối mình mới buông ra. Hứa Niên vội vàng dựa vào tường mặc chiếc quần lót ướt đẫm.
Giang Vệ Hành đi ra khỏi nhà vệ sinh trước, bình thản như chẳng có chuyện gì xảy ra. "Ừ, xong rồi đây."
"Ớ." Lý Giai Hạo ném cặp lên giường, nhìn Hứa Niên cũng bước ra khỏi nhà vệ sinh, nghi hoặc hỏi: "Sao Hứa Niên ở đây? Chúng mày dùng chung nhà vệ sinh à?"
Ở ký túc xá của bọn họ, ai cũng biết Hứa Niên ghét Giang Vệ Hành nhưng không biết rõ là tại sao. Đặc biệt là sau khi biết Lý Giai Hạo là bạn thân của Giang Vệ Hành thì Hứa Niên không chửi Giang Vệ Hành trước mặt cậu ta nữa.
Hứa Niên xấu hổ nhưng vào lúc này thì cần nở một nụ cười tự tin.
Lý Giai Hạo đứng lên hỏi: "Hứa Niên, quần ông sao vậy? Ướt nhẹp."
Hứa Niên gãi đầu gãi tai, ấp úng nói: "Nãy rửa mặt làm đổ chậu nước."
Giang Vệ Hành cầm túi thể thao lên, ngắt lời: "Giờ phải đi tập trung rồi, tôi đi trước, đồ để chỗ ông nhé."
Sự chú ý của Lý Giai Hạo lại trở về phía Giang Vệ Hành: "À, ok. Ông đi đi, để cả ngày cũng được."
"Cảm ơn." Giang Vệ Hành huých huých bả vai của Lý Giai Hạo, mắt liếc Hứa Niên rồi mới quay người đi.
Hứa Niên tức điên, đợi Giang Vệ Hành đi khỏi phòng ngủ mới hỏi Lý Giai Hạo: "Sao nó ở phòng ngủ của mình?"
Lý Giai Hạo trả lời: "Phòng ngủ chúng nó hết nước nên tôi cho mượn phòng tắm tí thôi. Tôi nhắn trong nhóm rồi mà chắc ông chưa seen." Cậu ta thấy sắc mặt của Hứa Niên sai sai mới nói thêm mấy câu đạo lý: "Hứa Niên ơi, tắm một phát thôi làm gì căng thế. Người ta đi rồi kia kìa, không có gì, không có gì cả."
Không có gì cả? Ông thì việc đéo gì! Tôi mới có gì đây này! Là tôi đây này! Tôi ấy! Tôi sắp phải hai tay dâng trinh tiết đã gìn giữ hơn hai mươi năm cho người ta đây này! Lại còn là kẻ thù cơ!!!
Hứa Niên tức điên người. Cậu liếc nhìn di động, quả thật có thông báo trong nhóm chat. Biết mình đuối lý, lại không thể trút giận lên Lý Giai Hạo, Hứa Niên nhìn giờ trên điện thoại di động, đã quá giờ ăn trưa rồi mà trong lòng cũng ngổn ngang, không có tâm trạng ăn cơm nên cậu hừ hừ ra vẻ hờn dỗi chui vào trong chăn ngủ.
Lý Giai Hạo vô tội đứng đấy chỉ biết thở dài bất đắc dĩ mà đi làm việc riêng.
"Không, đừng sờ..." Hứa Niên thở dốc. Cậu bị người đè trên giường, không mảnh vải che thân. Ngón tay của đối phương chạy tới đâu là như nhóm lửa lên ở chỗ đó khiến cơ thể cậu không kiềm chế được mà phối hợp "A... ha... sướng... ưm..."
Hơi thở xa lạ mà quen thuộc phả vào mặt cậu. Có người day nghiến dái tai của cậu khiến nó ướt sũng. Hứa Niên sướng tê người: "Ưm... phía dưới, ở dưới nữa..."
Trong bóng đêm, cậu nghe được tiếng cười khẽ của đối phương: "Đừng nóng, cho em đây."
Đối phương mở rộng hai chân cậu, ngón tay tấn công vào âm hộ. Cơ thể cậu dường như đã quen với điều đó, khi hai ngón tay của đối phương đi vào, nước sướng từ trong âm đ*o tràn ra. Hai ngón tay đâm vào rút ra, tiếng lép nhép vang lên, âm thanh dính dớp ở trong không khí bỗng trở nên xấu hổ vô cùng.
"A.. được, được rồi..." Trong âm đ*o đã chứa tới ba ngón tay, cơ thể Hứa Niên như nhũn ra, run rẩy. âm đ*o mềm mại bị đâm chọc khiến cậu không vừa ý. Cậu ôm lấy hai đùi của mình, mở rộng, thở dốc, mắt lúng liếng: "Vào đi... Nhanh..."
âm đ*o vui vẻ chảy nước, trắng trợn mà mời gọi thứ to lớn hơn, nóng bỏng hơn tiến vào khiến đối phương đỏ mắt. Hứa Niên thấy người nọ khàn giọng nói: "Đồ dâm đãng."
Sau đó có một tiếng phập thật lớn vang lên, tiếp theo là tiếng kêu cao vút của Hứa Niên: "A a a... vào rồi, vào rồi..."
Trong âm đ*o mềm mại có thêm một dương v*t to lớn. Nếp gấp âm đ*o mấp máy bao chặt lấy dương v*t, vừa đau lại vừa thích. Dịch âm đ*o chảy ào ào trên quy đầu to lớn, sự tiến công mạnh mẽ này chưa cần đến khoái cảm ma sát cũng khiến da đầu đối phương run lên, thở dốc: "Mẹ nó, sướng."
Ngón tay Hứa Niên nắm chặt ga trải giường dưới thân. Cậu cảm nhận được mạch đập của dương v*t gân guốc trong âm đ*o mềm mại của mình, thỏa mãn đến thất thần, thì thào nói: "Cắm vào rồi, vào được rồi..."
Đối phương dường như cũng bị khoái cảm lúc tiến vào mà ở lại trong âm đ*o nhưng chẳng mấy chốc đã hết cảm giác ấy. Bên dưới Hứa Niên ngứa lắm, rầm rì như làm nũng: "Ưm... nhúc nhích tí đi, nhanh lên!"
"Như em muốn." Đối phương nghe lời cậu, từ từ rút dương v*t đang cắm sâu trong âm đ*o ra ngoài, khi rút ra nếp gấp âm đ*o còn lưu luyến mà quấn quýt lên nhưng đối phương vẫn vô cùng kiên quyết mà rút ra tới khi chỉ còn một đoạn quy đầu ở cửa mình mới dừng lại, không rút ra mà cũng không tiến vào.
Cảm giác trống rỗng lan tràn trong âm đ*o, môi âm hộ mút thật chặt quy đầu của