Cẩm Y Hương Khuê

Chương 27


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn

Ở trước hậu viện, còn có một đôi nhi nữ học nói, đương nhiên Tô Cẩm biết hôm qua Hoắc Duy Chương tới, còn cùng Tiêu Chấn uống rượu cả buổi.

Đối với Hoắc Duy Chương, từ nam cưới nữ gả mà suy nghĩ, nửa con mắt Tô Cẩm cũng coi thường hắn, nhưng từ bản lãnh cá nhân mà nói, nghe Hạ Trúc giới thiệu về gia thế của Hoắc Duy Chương xong, Tô Cẩm thật sự bội phục hắn, bội phục dũng khí dám thoát khỏi gia tộc tự mình xông xáo của Hoắc Duy Chương, bội phục anh dũng trên chiến trường của Hoắc Duy Chương.

Hoắc Duy Chương, Tiêu Chấn đều là anh hùng, hai người có thể hợp ý nhau, Tô Cẩm cũng không bất ngờ, nếu Hoắc Duy Chương thành tâm kết dao với Tiêu Chấn, Tô Cẩm cũng không phản đối, nhiều lắm thì mình ở xa nhìn Hoắc Duy Chương nhiều hơn là được.

Tô Cẩm càng quan tâm vấn đề chuồng heo của nàng hơn, sân viện nhà nông dễ tìm, mua lại cũng không đắt, nhưng còn thiếu người chăn heo giỏi.

"Nương, con đi đón dưỡng phụ." A Mãn nằm ở trên bệ cửa sổ, xuyên qua cửa sổ thủy tinh thấy ánh mặt trời đã ngã về tây rồi, tiểu nha đầu đột nhiên không muốn chơi ở trong phòng, nói với mẫu thân.

"Đi đi, A Triệt đi cùng muội muội đi." Tô Cẩm đang cầm sổ sách, cũng không ngẩng đầu lên nói.

A Triệt giúp muội muội mang giày vào, hai huynh muội tay trong tay đi ra ngoài.

Không bao lâu sau, A Triệt quay trở về, đứng ở trước mép kháng nói: "Nương, đại nhân mời người qua, có chuyện thương lượng."

Tô Cẩm ngoài ý muốn ngẩng đầu lên, nhìn nhi tử một cái, nàng nghĩ tới Hoắc Duy Chương.

Tò mò Tiêu Chấn muốn nói chuyện gì, Tô Cẩm để sổ sách xuống, trên mặt bình thường đi Tiền viện.

Cuối tháng bảy rồi, thời tiết chuyển lạnh, chim nhạn kết nhóm bay về phía nam, Tiêu Chấn ôm A Mãn, hai cha con nàng cùng nhau nhìn nhóm chim nhạn đang bay qua trên đỉnh đầu.

"Dưỡng phụ, bọn chúng muốn đi đâu vậy?" A Mãn lưu luyến hỏi, mắt to nhìn bóng đen đi xa trên trời cao.

Tâm tình Tiêu Chấn phức tạp nói: "Đi Giang Nam, nơi phụ thân con nương con lớn lên."

A Mãn mờ mịt nháy mắt, không hiểu Giang Nam là cái gì.

Sau lưng truyền đến tiếng bước chân quen thuộc, Tiêu Chấn ôm A Mãn xoay người, đối diện, Tô Cẩm đón trời chiều đi tới, ánh lên sợi tóc đen nhánh của nàng màu vàng kim nhàn nhạt, làn da như sữa tươi, con mắt tựa như thu thủy, khóe miệng thoáng hiện một nụ cười nhạt. Nữ nhân mềm mại trẻ tuổi, khó trách ngay cả con em thế gia Hoắc Duy Chương kia cũng vừa ý, cũng nguyện ý vì nàng bỏ qua tám phòng tiểu thiếp.

"Đệ muội." Tiêu Chấn thủ lễ nói.

Tô Cẩm nhạy bén bắt được, trong mắt nam nhân không am hiểu giao tiếp với nàng kia thoáng lướt qua vẻ băn khoăn.

Nàng cười cười, hỏi: "Đại nhân tìm ta có chuyện gì?"

Tiêu Chấn liếc mắt nhìn A Triệt, khom lưng để A Mãn xuống, để cho hai huynh muội chơi ở trong sân, hắn mời Tô Cẩm đi nhà chính nói chuyện.

Tô Cẩm chậm rãi bước đi theo sau lưng hắn.

Vào nhà ngồi xuống, Tiêu Chấn ho khan một cái, nâng chung trà lên nói: "Tối hôm qua Hoắc Thống lĩnh tới nhà làm khách, hắn nói từng gặp đệ muội ở trên đường, đệ muội có ấn tượng không?" Nói xong, hắn giương mắt lên, giống như tùy ý nhìn về phía tiểu phụ nhân ở đối diện.

Vẻ mặt Tô Cẩm như thường, trả lời: "Hoắc Thống lĩnh hả, có gặp qua hai lần, một lần dân nữ cùng với Hạ Trúc từ cửa hàng bánh bao ra ngoài, hắn cởi ngựa đi ngang qua, Hạ Trúc nhận ra hắn, nhỏ giọng nói cho dân nữ biết. Lần gần đây nhất, dân nữ cùng với Từ Văn đi Tào gia mua ruộng đất, trùng hợp Hoắc Thống lĩnh cũng muốn mua, mọi người
lại gặp phải."

Trùng hợp như thế?

Tiêu Chấn cảm thấy có chút kỳ quái, chỉ có điều nam nhân ngay thẳng toàn cơ bắp, bất kể như thế nào cũng không nhìn ra mấy nước cờ của Hoắc Duy Chương. Không có suy nghĩ nhiều, Tiêu Chấn buông rèm mắt xuống, uống một ngụm trà, lại do dự một chút, hắn mới nhìn xuống mặt đất nói: "Hoắc Thống lĩnh nhờ ta làm một chuyện, ta từ chối không được, có chút bất đắc dĩ, nếu có chỗ mạo phạm, kính xin đệ muội thứ cho, ta tuyệt đối không phải cố ý muốn bắt nạt muội."

Hắn vòng vo, Tô Cẩm đã đoán được bảy tám phần, cười nhạt nói: "Đại nhân nói thẳng đi, dân nữ còn không biết ngài là loại người gì sao?"

Trong lời này để lộ ra tin tưởng nồng đậm đối với hắn, Tiêu Chấn càng khó có thể mở miệng.

Trong sân, A Mãn thò đầu vẫy tay về phía hắn: "Dưỡng phụ, ra đây chơi với con!"

Tiêu Chấn theo bản năng nói: "Được." Sau đó liền đứng lên.

Tô Cẩm nhíu mày, ý gì, mới mở đầu liền bỏ nàng ở lại đây?

Đương nhiên Tiêu Chấn không làm được loại chuyện đó, hắn vừa nhìn Tô Cẩm, vừa nhìn dưỡng nữ ở trong sân, nhanh chóng nói: "Đệ muội, ta, Phùng huynh đã mất sắp ba năm rồi, ta không biết đệ muội có suy nghĩ gì, hôm qua Hoắc Thống lĩnh nói, hắn đối với đệ muội vừa thấy đã yêu, muốn nạp đệ muội làm thiếp thất, còn nói chỉ cần đệ muội đồng ý, hắn sẽ phân phát thiếp thất còn lại trong nhà, đối với A Mãn A Triệt như chính mình sinh, đệ muội, ý của đệ muội như thế nào?"

Tô Cẩm vuốt khăn.

Hoắc Duy Chương còn rất lỗi lạc, không có lợi dụng Tiêu Chấn, mà trực tiếp nhờ Tiêu Chấn tới làm mai.

"Đại nhân đồng ý giúp Hoắc Thống lĩnh, là tán thành ta làm thiếp cho hắn sao?" Tô Cẩm ngẩng đầu chậm rãi hỏi.

Đôi mắt sáng trong như vầng trăng sáng của tiểu phụ nhân đang nhìn hắn, Tiêu Chấn vội nói: "Hôn sự của đệ muội, ta sẽ không can thiệp, nếu đệ muội có lòng tái giá, vậy đệ muội nói cho ta biết yêu cầu của đệ muội, ta sẽ thay đệ muội lưu ý chọn người thích hợp, nếu đệ muội quyết ý thủ tiết vì Phùng huynh, ta liền thay đệ muội ngăn lại tất cả người đề thân, tuyệt đối không để cho bọn họ tới quấy rầy thanh tĩnh của đệ muội."

Lời này thông tình đạt lý, rất là lọt tai, Tô Cẩm nhìn về phía sân, A Triệt chững chạc chăm sóc muội muội, A Mãn ham chơi, giống như ong mật chạy tán loạn khắp nơi.

Có muốn tái giá hay không, Tô Cẩm thật đúng là không có nghĩ tới chuyện này, ở phương Bắc nàng chưa quen cuộc sống ở nơi đây, Phùng Thực vừa chết, nàng theo bản năng dựa vào Tiêu Chấn, suy tính ba năm nay đều là làm thế nào nuôi dưỡng nhi nữ, làm thế nào mở cửa hàng kiếm tiền, đúng rồi, nàng vẫn còn đang cố gắng làm quan phu nhân vinh quang, không làm cho nhi nữ mất thể diện.

Nàng buông mắt xuống trầm mặc, Tiêu Chấn lầm tưởng Tô Cẩm động lòng, chẳng qua là đang cân nhắc hơn thiệt khi tái giá cho Hoắc Duy 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện