Hoài tuổi 21 nào biết kể từ thời khắc câu chào đầu tiên của giáo sư Trần Vĩnh Thương cất lên, mối quan hệ của hai người họ đã chẳng thể xoay chuyển, cứ như chiếc thuyền căng buồm chạy trên gió lộng, như là có thể dựa vào thế nước thuận lợi đó mà cập bến trước khi hoàng hôn tàn.
Ngày tháng lặng lẽ trôi qua, hình tượng giáo sư Trần Vĩnh Thương càng trùng lập với anh Vĩnh Thương trong kí ức của cậu.
Từng lời nói, cử chỉ, cả tông giọng, cách bước đi và thế giới quan tương đồng đến đáng sợ.
Ước mơ viễn vong không thể ngừng nảy sinh...!cậu hi vọng người đàn ông này chính là anh ấy.
Đáng tiếc, hiện thực cuối cùng vẫn là quá khắc nghiệt với Trương Viễn Hoài tuổi 21 và cũng quá tàn nhẫn khi ở năm thứ ba hắn trở thành người thực vật, lại nhắc đến nỗi đau này một lần nữa...!
Kinh hỉ, vui mừng, hi vọng, niềm tin trao đi để rồi nhận ra tất cả chỉ là dối trá...!Khi hai người trong thời gian ngắn ngủi đã trở nên thân thiết hơn, bỗng nhiên một ngày, giáo sư Trần Vĩnh Thương mời hắn đến nhà.
Bộ dạng y trịnh trọng như muốn nói bí mật gì đó với Hoài 21: "Tôi sẽ chờ em đến."
Hoài 21 khuôn mặt ngại ngùng dưới ánh tà dương như bị nhuộm lên một tầng đỏ ửng, trong lòng cũng phi thường chờ mong: "Em nhất định sẽ đến."
Không hiểu vì sao, tiềm thức cậu tin rằng vị giáo sư Trần này hôm đó sẽ tiết lộ cho mình một sự thật không ngờ.
Trương Viễn Hoài xem đến cảnh này, vẻ mặt nghiêm trọng, thầm mắng mình khi đó quá tin người.
Hai ngày sau, đúng như ngày hẹn giáo sư Trần, Hoài 21 giả bệnh nặng xin nghỉ một ngày, sau đó đặc biệt mua một bộ quần áo mới đến tìm y.
Tuy nhiên còn một con đường nữa mới tới thì tiếng còi đột ngột vang lên, một chiếc xe ô tô tấp sát vào lề đường.
Cửa kính hạ xuống, giáo sư Trần nhìn hắn từ đầu đến chân mấy giây rồi mới nở nụ cười: "Em lên xe đi."
Hoài 21 đáp lại bằng nụ cười xán lạn, không chút nghi kị mà leo lên xe hắn ta.
NN: Có bạn đã xung phong trả lời đầu tiên rồi, trong vòng 24 giờ nữa (cụ thể là trước 23 giờ 30/9/2023) nếu có thêm 1 bạn trả lời câu hỏi thì chủ nhật 01/10/2023 tui sẽ đăng 10 chương nha.
Câu hỏi là gì thì phiền mọi người đọc ở thông báo thứ 2 trong hội thoại.
Chiếc xe ô tô bon bon chạy trên con đường sầm uất, Hoài 21 bẽn lẽn lén nhìn y, thỉnh thoảng bắt được ánh mắt của nhau liền ngại ngùng quay phắt ra cửa sổ giả vờ ngắm khung cảnh bên đường.
Cậu nào hay biết, có một giáo sư Trần vẫn đang ngồi trong nhà, thấp thỏm đợi cậu từ sáng sớm...
Mọi chuyện diễn ra như Trương Viễn Hoài nhớ, nhưng cũng không hoàn toàn giống như phán đoán của hắn.
Trương Viễn Hoài ngồi đối diện y, bắt đầu cảm thấy không đúng.
Tại sao y vẫn còn ngồi ở đây? Vậy, người đang đưa hắn đi là ai?!!
Trái ngược lại không khí ngưng trệ, tịch mịch trong nhà giáo sư Trần, hiện tại Hoài 21 và "giáo sư Trần" đang rẽ vào gara của một club sang trọng.
"Chúng ta đi đâu vậy? Không đến nhà anh sao?" Hoài 21 bước ra khỏi xe, nhìn vị "giáo sư Trần" đang mở cửa giúp mình, hiếu kì hỏi một câu.
"Giáo sư Trần" không vội đáp, hắn bỗng nhiên vươn tay ra ôm eo cậu làm cậu giật mình nhảy sang một bên với biểu cảm hoảng loạn.
Hắn ta cười trừ như chưa có chuyện gì xảy ra, bấy giờ mới bình thản đáp: "Không đến nhà anh nữa, chỗ này thú vị hơn."
Hoài 21 bất an: "Vậy còn chuyện anh muốn nói với em?"
"Ở đâu cũng vậy thôi."
Không hiểu sao Hoài 21 cảm thấy người trước mặt mình hơi xa lạ, tính khí cũng trở nên hờ hững khó gần.
Không lâu sau, "Giáo sư Trần" dẫn hắn vào một phòng bao vip, Hoài 21 cảm nhận không khí mập mờ nên ngồi một góc không dám ho he gì.
Ly rượu lớn được đưa đến trước mặt Hoài 21, thấy cậu không đụng đến mà chỉ mãi trông chờ mình lên tiếng, "giáo sư Trần" nhướng mày một cái tỏ ý mời cậu uống trước, sau đó mới bắt chuyện được.
Cậu muốn nhanh nhanh kết thúc rồi chuồn lẹ, vì vậy dứt khoát một ngụm uống sạch.
Rượu vừa xuống bụng như thiêu đốt ruột gan, tức thì cơ thể nóng hừng hực.
Đầu óc Hoài 21 chưa gì đã choáng váng hết cả lên.
"Anh, rốt cuộc, có chuyện, chuyện gì muốn nói, với em?" Cậu vừa nói, cơ thể vừa lung lay như cây sắp đổ.
"Giáo sư Trần" tỏ ra tốt bụng đỡ cậu, nhưng khi cậu đã vững vàng an vị trên ghế,