Trương Viễn Hoài giả mù, xem như không nhìn thấy đống đồ chơi người lớn với giá rẻ bèo như rắp tâm dụ người ta sa ngã đó nữa.
Hắn tiến sâu vào kho, chuyên tâm dò thám nghiên cứu giá xanh lam chứa thẻ vũ khí, không phải ảo giác, rõ ràng Trương Viễn Hoài càng nhìn mắt càng sáng, nụ cười hạ tiện hiện diện trên môi.
Đại Lợi nhìn thanh giá trị bạo lực đang kích động tăng vọt của Trương Viễn Hoài chỉ biết khóc thầm.
Nó lắc mạnh đầu xua đuổi thương tâm, ngay sau đó tỏ ra chuyên nghiệp nhắc nhở: "Một số vật phẩm không hợp thời đại sẽ bị cấm sử dụng, như cậu thấy đó, thẻ của quạt phong vân tuy hiện diện trên giá vũ khí nhưng không có trị số trao đổi và màu sắc vì nó thuộc thế giới huyền huyễn."
Trương Viễn Hoài gật gù, hắn chạm vào thẻ đại diện của một khẩu súng điện, lập tức hình ảnh 3D của nó hiện lên.
Hắn ngắm nghía rồi sờ thử, có vẻ rất thích tay.
Ngay dưới thẻ đại diện đề giá 20%, hắn ngờ vực hỏi: "Lấy cái gì trao đổi? Phần trăm tích lũy của tao à?"
Nếu thực sự là phần trăm tích lũy thì đứa nào đề xuất cái giá này rất là mất nhân tính nha, hắn quằn quại qua ba thế giới mới được có 30% thôi đó.
"No, thấy gì hông?" Đại Lợi vừa nói vừa chầm chậm bay đến trước mặt Trương Viễn Hoài, nó vẫy chi trước một cái, lập tức một màn hình ảo hiện lên, bên trong đang chiếu hình ảnh của người đàn ông bị hắn đè "ngủ" cả đêm qua mà ngay cả tên Trương Viễn Hoài cũng quên hỏi, nằng nặc nhớ thương mỗi cái tên "Vĩnh Thương".
Không đợi Trương Viễn Hoài mắng làm màu, Đại Lợi thức thời nói tiếp: "Giá trị hảo cảm của Vương Nhật là cái trao đổi."
Trương Viễn Hoài nhìn con số trên đầu anh trai mưa một lòng chấp niệm của mình mà đắng cả lồng mề, hắn không nhịn được ré lên bất mãn: "Sao chỉ có 60% vậy hả?!!"
Không phải 100 thì cũng 90 chớ?
Đại Lợi khinh bỉ: "Lần đầu gặp nhau được vậy là nhiều rồi ba."
Trương Viễn Hoài làm như sốc lắm, tự bổ não vô cùng nhanh nhẹn: "Sao lại thấp như vậy? Vì ở thế giới trước bị tao từ chối tình cảm nên bây giờ còn giận sao?"
Đại Lợi: "..." Lôi tiện nhân tự luyến này ra ngoài xử trảm cho trẫm!
Một màn bi kịch diễn còn chưa xong, lời thoại nói chưa tròn câu thì Trương đại minh tinh đã lật mặt thay đổi cái xoạch, thản nhiên lôi giá trị hảo cảm "thấp" tới mức đáng thương trong miệng mình ra mua súng điện trong vòng ba giây.
Đại Lợi nhìn sự trơ trẽn tráo trở của hắn, không khỏi lấy chi trước che mặt: "Nam nhân vô tình!"
Ah ah hình như nó ngộ ra chân lý gì rồi, "thấp"? Vừa rồi hắn định vắt kiệt Vương Nhật để mua vật phẩm phải không?
Hừ, đúng là NAM NHÂN VÔ TÌNH!
Trương Viễn Hoài sở hữu vũ khí mới liền thõa mãn ra khỏi không gian hệ thống, hắn vừa mở mắt đã thấy Vương Nhật có giá trị hảo cảm 40 ghét bỏ bơ mình.
Ah đuma, hình như có chút hối hận.
Trương Viễn Hoài bỗng nhiên nở nụ cười tươi rối, sắn lại Vương Nhật vừa mới kiểm tra một vòng siêu thị về: "Xin chào, tôi tên là Ngụy Bạch, anh tên gì vậy?"
"Tôi, tên Vương Nhật."
Lúc đầu Trương Viễn Hoài tưởng thiết lập của Trần Vĩnh Thương ở thế giới này là tổng tài mặt than lạnh lùng vô cảm, ai ngờ lúc y chậm chạp mở miệng, hắn liền bị phỏng đoán của mình đè chết.
Trương Viễn Hoài lệ rơi đầy mặt, âm thầm ghi thù chủ thần: "Má nó anh trai học thần của mình vậy mà lại là một tên ngốc!!!"
Vương Nhật không nói chuyện, y chính là vương tử lạnh lùng có khuôn mặt gây mê.
Nhưng chỉ cần lên tiếng một cái, sự chậm nhiệt, đần độn liền lộ hết ra.
Trương Viễn Hoài không nỡ đả kích y, hắn cười cứng nhắc: "Hơ hơ tên của anh hay quá, rất vui được quen biết anh." Không đợi lâu, vừa dứt lời hắn lập tức hối hận.
Hắn tự mắng mình, đm mạt thế có cái gì mà vui, vui bà nội mày!
Trương Viễn Hoài chữa cháy, vội nói: "Từ nay chúng ta đi cùng nhau có được không?"
Vương Nhật hơi gật đầu, hoàn toàn không nhận ra một màn xấu hổ vừa rồi của Trương Viễn Hoài, y chỉ cảm thấy người này thật thiểu năng.
Một màn khó xử trôi qua, Trương Viễn Hoài đi dạo một vòng siêu thị thám thính tình hình.
Cửa chính đã phế, rất nhiều đồ vật, kệ trưng bày cũng cùng chung số phận, nhưng may ở chỗ chúng vừa vặn chấp vá chặn lối vào, tuy hơi loạn nhưng vẫn đỡ hơn là trống toác.
Hàng hóa ở gần lối vào đều bị mang đi mất, một đống tan hoang, đổ vỡ không ra thể thống gì la liệt trên đất phản ánh vụ cướp diễn ra khốc liệt.
Đi sâu vào bên trong, thức ăn và một