Cân Cả Thiên Hạ

Cả Phong Thần Vực Dậy Sóng


trước sau

- --o0o---

Vài ngày sau trận đại chiến thảm liệt tại Bắc Thần Châu, tin tức về trận chiến kinh thiên kia theo nhiều phương thức nhanh chóng truyền đi khắp mọi ngóc ngách của Phong Thần Vực. Không những Phong Thần Vực mà những vực ở lân cận cũng biết được việc này. Mặc dù là ai đi nữa sau khi nghe xong thì sắc mặt đều là một vẻ kinh sợ.

Hơn mười đại thế lực đứng nhất nhì các châu, mang theo không biết bao nhiêu là cường giả, hơn thế nữa còn có sự góp mặt của hơn 10 vị đại năng Hằng Vương Tiên Cảnh, mà Hằng Vương Tiên Cảnh cũng đã là tồn tại đứng đầu tại Phong Thần Vực rồi.

Nghe nói “ Vực Chủ” của Phong Thần Vực cũng là Điện Chủ của Phong Thần Điện cũng chỉ có tu vị Hằng Vương Tiên Cảnh viên mãn mà thôi. Với một lực lượng lớn như thế, ai cũng nghĩ rằng, kẻ đang bị cả Phong Thần Vực truy nã người thần bí nhất định sẽ bị bắt một cách đơn giản, vốn mọi người còn cho rằng mấy thế lực kia là phô trương thanh thế, đao to búa lớn khoe mẻ thế lực bản thân mà thôi.

Nhưng không ngờ với lực lượng cường đại như vậy mà vẫn để người thần bí kia chạy thoát, không những chạy thoát mà còn đánh cho hơn mười siêu cấp thế lực kia tàn phế, cao thủ mang đến 10 không còn một, mười ba vị Hằng Quân Tiên Cảnh chết 4 người còn 9 người, chín người còn sống thương thế có thể nói là vô cùng nghiêm trọng, không có vài ngàn năm trị thương đừng mong khôi phục.

Biết được tin tức này rất nhiều người không tin, trực tiếp đi tới Bắc Thần Châu muốn nhìn một lần. Mãi cho tới khi bọn họ nhìn thấy cảnh tượng bên trên chiến trường lúc trước mới tin đó là sự thật, nơi kia lúc này đã biến thành cấm địa, vong hồn, oán niệm, sát khi quá nhiều hình thành một cái tử địa, người đi vào không điên thì cũng bị oán niệm quấn thân sau này sống một cuộc sống đau khổ. Vì vậy, bảo vật bên trên chiến trường rất nhiều nhưng lại không có ai đi vào bên trong tầm bảo.

- --o0o---

Linh Cung là một cái thế lực cỡ lớn ở khu vực ngoại vi Bắc Thần Châu, bên trong thế lực này có một vị cung chủ tu vị Thần Quân Tiên Cảnh hậu kỳ tọa chấn, phía dưới môn đồ có hơn ngàn vạn. Chiến giữ một khu vực vô cùng rộng lớn ở Bắc Nguyên Sơn Mạch.

Lúc này đây, bên trong Linh Cung, tại một khu nghỉ ngơi dành cho hạch tâm đệ tử, có một thiếu niên anh tuấn nhưng lạnh lùng, trên người liên tục phát ra khí tức âm hàn khiến người tránh xa, hắn lúc này đang cùng với một con Kim Lang nói chuyện cùng nhau.

“ Kim Ca, Ca nói Vũ Y tỷ được người cứu đi rồi sao?”

Thiếu niên này không ai khác chính là Huyết Vận, còn con Kim Lang kia chính là sói mập, Vũ Y lúc trước cũng đã dự phòng trường hợp xấu nhất,vì đảm bảo cho hai người nên đã để cho hai người lén lút gia nhập Linh Cung làm đệ tử, đợi khi nào tình thế ổn định, Xuân Đức đi ra ngoài thì lại tới đón 2 người trở về.

Vốn dĩ suốt mười năm vẫn không có người có thể nhìn ra được thân phận của nàng, Vũ Y đã nghĩ rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp, nàng sẽ tiếp tục chờ như vậy cho đến khi Xuân Đức đi ra ngoài nhưng mà không hiểu sao đột nhiên thân phận của nàng lại bị bại lộ. Vì vậy mà lúc này Vũ Y đang ở một châu khác còn Huyết Vận cùng Sói Mập vẫn ở Bắc Thần Châu.

Sói Mập gật đầu nói:

“ Ta mới vừa đi ra bên ngoài, sau khi nghe ngóng thì đều nghe mọi người nói như vậy. Tiểu Thư cùng với ba tùy tùng của nàng được một người thần bí cứu đi. Mà nghe đám người kia đàm luận ta có 7 phần khẳng định người kia là Bóng Ảnh đại nhân.”

Huyết Vận nghe vậy thì không khỏi vui mừng nói:

“ Xuân Đức đại ca cùng với Bóng Ảnh đại ca đi ra ngoài rồi sao? Nhưng vì sao huynh ấy không tới đón chúng ta?”

Nói tới cuối thì Huyết Vận có đôi chút lo được lo mất, Sói Mập nhìn thấy tâm trạng chập chờn của hắn thì nói:

“ Tiểu tử ngươi suy nghĩ nhiều rồi, chủ nhân vẫn chưa ra ngoài, ta cũng không biết chủ nhân làm sao lại cảm ứng được tiểu thư gặp nguy hiểm mà phái Bóng Ảnh đại nhân đến cứu, với ta còn nghe nói Bóng Ảnh đại nhân lúc đó cũng không phải chân thân mà chỉ là một hình chiếu mà thôi. Nhưng mà ta biết, chỉ cần chủ nhân đi ra ngoài, sau khi tìm được mấy người tiểu thư chắc chắn sẽ tới đón hai chúng ta. Chúng ta bây giờ chỉ cần ở nơi này yên lặng chờ đợi là được.”

Huyết Vận nghe xong Sói Mập nói thì cũng cảm thấy an tâm hơn rất nhiều, hắn vốn là trẻ mồ côi nên đối với những việc liên quan đến vấn đề kia thì có hơi nhạy cảm, chứ bình thường hắn không bao giờ thất thố như vậy.

Khôi phục lại thần sắc lãnh đạm, Huyết Vận nói:

“ Đệ biết rồi Kim Ca. Như vậy chúng ta tranh thủ thời gian tu luyện sớm ngày đạt tới Tinh Vương Chi Cảnh, đến lúc đó….”

Nói đến đây thì hắn liền dừng lại, sau một lúc mới buồn bã nói tiếp:

“ Đến lúc đó chúng ta vẫn là phế vật mà thôi, không giúp được gì cho đại ca cùng với sư phụ được cả( Vũ Y là sư phụ của Huyết Vận).”

Sói Mập nhìn hắn có phần chán nản thì an ủi nói:

“ Tiểu tử ngươi không cần phải như vậy rồi, không phải tiểu tử ngươi bây giờ cũng đã là Thần Quân Tiên Cảnh sơ kỳ rồi sao, tuổi đời tiểu tử ngươi còn trẻ sau này tiền đồ không thể hạn lượng, không giống như ta, ăn không biết bao nhiêu là thiên tài địa bảo mà vẫn giậm chân tại chỗ ở Thiên Quân Tiên Cảnh viên mãn. Ta đúng là niềm thất vọng của chủ nhân.”

Huyết Vận nghe xong vẫn buồn rầu nói:

“ Kim Ca, ca thấy chúng ta có giống hai tên phế vật không.”

Sói Mập lần này cũng không an ủi Huyết Vận nữa mà gật đầu nói:

“ Không khác là mấy, đến lúc đáng lý mọi người cần phải bên nhau thì chúng ta lại bị đưa
đi trốn. Nhiều lúc nghĩ mà cảm thấy tủi thân.”

Nói xong thì cả hai Huyết Vận lẫn Sói Mập đồng thời thở dài một tiếng, lúc này đây hai người đều có một cỗ cảm xúc đồng bệnh tương liên.

Đang lúc hai người thở dài thì ở ngoài cửa phòng, một âm thanh non mềm vang lên.

“ Sư huynh có ở trong phòng không, muội là Ngọc Khiết đây.”

Nghe được âm thanh quen thuộc, Huyết Vận lạnh nhạt hỏi:

“ Muội tìm ta có chuyện gì sao?”

Giọng nói dịu dàng kia lại vang lên:

“ Sư phụ nói muội tới gọi sư huynh đến gặp người, sư phụ có chuyện muốn nói với huynh.”

Huyết Vận nghe là phải đến gặp vị “ Cung Chủ” kia thì liền cảm thấy đau đầu, vị cung chủ kia có tính cách khá quái lạ, tuy là một vị đại nhân sống không biết bao lâu rồi nhưng tính cách không khác gì một đại cô nương mới lớn cả.

Sói Mập ở bên cạnh nhìn cái bộ dạng giống như ăn mướp đắng của Huyết Vận thì cười đê tiện nói:

“ Nữ nhân kia sẽ không phải là chấm tiểu tử ngươi rồi đó chứ, phải chăng lại sẽ có một cuộc tình giữa sư phụ cùng đệ tử chân truyền.”

Huyết Vận nghe vậy thì liền sầm mặt lại, hắn lúc này rất nghiêm túc nói:

“ Nữ nhân kia không phải sư phụ của đệ, nàng ta không xứng. Còn việc phải bái nàng ta là sư phụ chỉ là do tình thế ép buộc mà thôi, nếu mà đánh nhau nàng ta còn lâu mới là đối thủ của đệ. Hừ hừ. Người như vậy làm sao lại có thể trở thành sư phụ của đệ được kia chứ.”

Sói Mập cười hắc hắc nói:

“ Nếu không tiểu tử ngươi liền đánh cho nàng ta một trận, sau này nàng ta sẽ không dám quấn lấy tiểu tử ngươi nữa không phải tốt rồi sao.”

Huyết Vân liếc nhìn sói mập mấy lần sau đó xem thường nói:

“ Kim Ca không có lúc nào đứng đắn, thôi đệ đi gặp nữ nhân kia xem là có việc gì, mà Ca có muốn đi theo không?”

Sói Mập lập tức nhảy lên giường nằm xuống, rung một thân thịt mỡ nói:

“ Ta nào có rãnh như vậy, tiểu tử ngươi tự đi một mình đi. Ta ở nhà tu luyện, sớm thành tựu Đế Cảnh cường giả.”

Huyết Vận nghe vậy thì chỉ mỉm cười, hắn lúc này mở cửa đi ra bên ngoài, cửa vừa mở ra thì hắn liền nhìn thấy một thiếu nữ tuổi độ 17 thanh thuần đáng yêu vô cùng, cô nàng mặc một thân hồng phấn, kết hợp với thân hình nhỏ nhắn kia càng tôn thêm dáng vẻ của nàng.

Nhìn qua cô gái trước mắt, Huyết Vận khẽ cười nói:

“ Đi thôi tiểu sư muội.”

Thiếu nữ kia nhìn hắn một cái thì liền ngượng ngùng cúi đầu, nghe hắn nói thì nàng chỉ khẽ gật đầu sau đó bước đi theo phía sau, trên đường đi thi thoảng nàng lại thi thoảng nhìn lén một lần, trong mắt hiện lên thần sắc si mê.

Không những nàng như vậy mà trên đường đi nữ đệ tử nào gặp qua Huyết Vận đều có ánh mắt như vậy, thực ra việc này cũng chẳng có gì lạ, Huyết Vận là đệ tử thân truyền của cung chủ, tuổi còn trẻ đã có tu vị Tinh Quân Tiên Cảnh hậu kỳ rồi, hơn nữa bề ngoài lại rất tuấn tú, thêm một chút tính cách lạnh lùng nữa, nếu như nữ đệ tử nhìn thấy hắn mà không như vậy mới là lạ đấy.

Đương nhiên nhiều người thích thì cũng có không ít kẻ ghen ghét, đặc biệt là mấy tên nam đệ tử, trong sâu ánh mắt đều là vẻ ghen ghét.

…..

Rất nhanh Huyết Vận đã đi tới nơi vị cung chủ kia ở lại. Sau khi đi tới trước cửa thì hắn đợi cho vị tiểu sư muội Ngọc Khiết kia của hắn vào trong thông báo một tiếng.

Vị tiểu sư muội kia vào trong một chút liền đã chạy ra ngoài, cô nàng lò đầu ra cười hì hì nói:

“ Sư phụ nói sư huynh nhanh vào trong đi.”

Huyết Vận nhìn thấy bộ dạng của tiểu sư muội như vậy thì cảm thấy rất kỳ quái, có điều hắn cũng không hỏi gì thêm mà đi vào bên trong, vừa vào bên trong thì hắn liền nhìn thấy một vị cung trang mỹ nữ cùng một nam tử trẻ tuổi.

Vừa nhìn hắn đi vào thì vị cung trang mỹ nữ kia liền phất tay gọi hắn:

“ Tiểu Vận tới, ta giới thiệu cho con một người bạn.”

Huyết Vận lúc này sắc mặt không biểu tình tiến lại gần. Mỹ nữ sư phụ thấy hắn như vậy thì cũng không nói gì chỉ cười cười, sau đó chỉ về phía nam tử đối diện nói:

“ Hắn là Lý Trường Phong, con trai thứ của môn chủ, Bắc Thiên Môn. Lần này tới đây là muốn đi cùng với người của chúng ta đi tới Hoan Nguyệt Cung.”

Tiếp sau đó nàng lại quay về bên phía Lý Trường Phong mỉm cười nói:

“ Còn đây là tam đệ tử của ta, Huyết Vận. Bây giờ hai tiểu tử các ngươi tự làm quen với nhau đi, ta còn có việc phải làm.”

Vừa nói xong thì vị mỹ nữ sư phụ của Huyết Vận liền đứng dậy rời đi, trước khi rời đi nàng ta còn mang luôn đi tiểu sư muội Ngọc Khiết của Huyết Vận, lúc này đây cả căn phòng chỉ còn lại hai tên nam tử.

Hai người nhìn nhau một cái sau đó thì đồng thời bất đắc dĩ nhún nhún vai.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện