Cân Cả Thiên Hạ

Nam Thần Tông


trước sau

- --o0o---

Mấy ngày sau tại bên ngoài Nam Thần Tông xuất hiện 6 người, tất cả đều là nam thanh nữ tú, tuổi đời bọn họ vừa nhìn qua chưa người nào đến 20 tuổi. Nhưng đi đầu 6 người có hai người toát ra khí tức khiến cho người nhìn không thấu.

Sáu người này chính là nhóm người Xuân Đức, sau vài ngày phi hành không ngừng nghỉ thì cuối cùng bọn họ cũng đã đi tới được nơi đây, mục đích mấy người tới nơi này cũng không có gì, chẳng qua là muốn mượn truyền tống qua vực mà thôi.

Vừa đi tới phạm vi quản hạt của Nam Thần Tông thì sáu người bọn họ đã bị người cản lại:

“ Các ngươi là ai? Nhanh dừng lại kiểm tra.”

Nghe tiếng quát này thì cả sau người đều dừng lại, Mộng Vân tiến lên phía trước nói:

“ Chúng ta tới muốn gặp Lãnh Tông Chủ có việc cần nhờ một chút.”

Đám môn nhân thủ vệ trước của vốn đang ngây ngẫn trước sắc đẹp của Mộng Vân nhưng khi nghe nàng muốn gặp Tông Chủ của bọn họ thì cả đám không nhịn được cười to.

Một tên đệ tử cười dâm nói:

“ Muốn gặp tống chủ sao, việc này tuy khó nhưng cũng không phải không có cách….”

Nói tới đây thì hắn dừng lại một chút, tham lam đánh giá Mộng Vân cùng Hải Băng phía sau mấy lần rồi mới nói:

“ Chỉ cần hai người chịu theo mấy ca vài đêm thì chúng ta sẽ nhờ Lâm sư huynh bẩm báo lên tông chủ.”

Vừa nghe vậy thì sắc mặt của Mộng Vân liền trầm xuống, ánh mắt nàng lúc này hơi lóe lên hàn mang, có điều nàng là người không thích giết chóc nên vẫn kiềm chế lại được.

“ Ta không muốn nhiều lời, nhanh vào thông báo cho tông chủ các ngươi, bằng không ta chỉ có thể tự mình đi vào.”

Mấy tên đệ tử Nam Thần Tông nghe xong thì đều phình bụng cười to nó nói, một tên nam đệ tử có bộ dáng cao gầy vừa cười vừa nói:

“ Người ta nói nữ nhân càng xinh đẹp thì não càng nhỏ quả thực không sai, cười chết ta, nàng ta nghĩ bản thân là gì còn muốn…”

“ Rầm…”

Im lặng, mấy âm thanh đang cười to đột nhiên im bặt, trên mặt đất xuất hiện mấy bãi thịt nát. Tất cả những người xung quanh đang chú ý đến nơi đây đều ngây ra như phỗng, sau một lúc cả đám mới hít vào một hơi khí lạnh.

Có một tu sĩ nhịn không được hoảng sợ mà nói ra:

“ Vậy mà dám ở trước đại môn Nam Thần Tông giết chết môn nhân đệ tử của bọn họ, chẳng lẽ mấy người kia không muốn sống nữa sao.”

Một người khác nói:

“ Lần này xảy ra đại sự rồi.”

……

Xuân Đức sau khi giết người xong thì cũng mặc kệ ai bàn tán cái gì liền đi vào bên trong, trên đường đi cũng không ai dám cản hắn, tất cả đều lui sang hai bên nhường ra một con đường cho hắn đi.

Đương nhiên trên đời cũng có rất nhiều người không sợ chết.Có mấy người là môn nhân đệ tử Nam Thần Tông muốn tiến lên ngăn cản hắn thì đều không hiểu vì sao đột nhiên bốc thành khói xám tiêu thất giữa thiên địa

Một màn quái dị như vậy dọa cho những kẻ đến sau không một ai dám đi lên trước ngăn cản mấy người nữa.

…..

Không qua bao lâu thì sáu người đã tới bên trong Nam Thần Tông, Xuân Đức lúc này vận dùng hồn lực cường đại của bản thân do xét một lượt tìm kiếm đại trận truyền tống qua vực.

Rất nhanh hắn liền đã tìm thấy một đại trận truyền tống qua vực, hắn lúc này lại không nhanh không chậm mang theo năm người khác bước đi qua.

Đúng lúc này từ rất nhiều phương hướng xuất hiện mười mấy đạo khí tức cường đại bay tới nơi đây, người còn chưa tới thì đã có một âm thanh vang vọng bầu trời.

“ Người tới là người nào, dám tới Nam Thần Tông dương oai, không muốn sống nữa sao?”

Âm thanh vừa dứt, mười mấy thân ảnh đồng thời xuất hiện trên bầu trời, mười mấy người vừa xuất hiện trên thân người nào người nấy cũng đều toát ra ba động linh áp cường đại, ép đến đám người phía bên dưới đều hô hấp khó khăn.

Khi nhìn thấy những người này xuất hiện thì đám môn nhân đệ tử Nam Thần Tông đều quỳ xuống, trong miệng liên tục hô lớn.

Đối với sự xuất hiện của những người này Xuân Đức nhìn cũng chẳng thèm nhìn, hắn đưa tay vẩy một cái. Ngay lập tức mười mấy người đang ở trên không sắc mặt đại biến, bọn họ chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh tuyệt cường đè ép đến, đứng trước luồng sức mạnh kia bọn họ đến hô hấp cũng ngưng lại.

Nhưng giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc kia, luồng
sức mạnh không thể phản kháng kia đột nhiên tan biến. Cùng lúc đó một âm thanh nhàn nhạt vang lên bên tai bọn hắn.

“ Nhanh giúp ta mở đại trận đi thông Bắc Vực, ta có việc cần đi qua bên kia.”

Mười mấy người kia vừa đi dạo quỷ môn quan một vòng, cả người mồ hôi chảy ra như suối, lúc này nghe được âm thanh kia nào dám chậm trễ, cả đám lúc này nhanh chóng phân phó người đi làm việc, riêng về phần bọn họ thì bay xuống, đi tới bên cạnh Xuân Đức nói lời xin lỗi.

Một trung niên có bộ dạng khôn khéo sau khi đi tới bên cạnh Xuân Đức thì liền khom người cung kính nói:

“ Xin tiền bối thứ lỗi, đám hậu bối chúng ta có mắt như mù không nhìn thấy núi thái sơn trước mắt, mong tiền bối rộng lòng tha thứ, không biết tiền bối muốn đi qua Bắc Vực là có chuyện gì muốn làm. Nếu không phải việc gì gấp thì xin tiền bối ở lại Nam Thần Tông một ngày để chúng ta tỏ lòng hiếu khách.”

Đã biết được Xuân Đức là lão quái có tu vi thông thiên, tên này ngược lại rất thông minh, cũng mặc kệ Xuân Đức lúc trước giết chết bao nhiêu môn nhân đệ tử. Hắn lúc này mặt dày đi lên bắt quan hệ.Dù sao mấy người kia chết thì cũng chết rồi,mà có chết nhiều hơn nữa cũng chẳng sao.

Nghe ra được tên trung niên có ý nịnh bợ, Xuân Đức nét mặt không có biến hóa gì, thủy chung một mặt lạnh nhạt.

Nhưng đột nhiên hắn lại nảy ra một ý, hắn lúc này vung tay lên ném cho tên kia một kiện tiên kiếm hạ phẩm nói:

“ Đây là một thanh tiên kiếm, ta đã phong ấn nó lại, đợi lúc nào cần dùng thì có thể giải khai.”

Tên trung niên kia thoáng cái sửng sốt, hắn cũng không hiểu lắm tiên kiếm là cái gì nhưng hắn biết nhất định không phải vật phàm, hắn cũng là người nhanh chí, hắn lúc này tranh thủ cất đi tiên kiếm khom người nói:

“ Cảm ơn tiền bối ban thưởng, không biết tiền bối muốn vãn bối giúp tiền bối làm việc gì?”

Xuân Đức nghe vậy thì rất hài lòng, hắn nhẹ gật đầu nói:

“ Rất thông minh.”

Nói xong thì hắn búng ngón tay một cái, một đạo linh quang bay vào trong đầu tên trung niên, tên trung niên kia thoáng ngây ra vài giây sau đó liền khôi phục. Hắn lúc này nói:

“ Việc tiền bối giao phó vãn bối nhất định làm tốt, kính xin tiền bối an tâm.”

Xuân Đức lại lật tay một cái, một kiện chiến giáp cùng một lọ tiên đan liền hiện ra trong tay hắn, hắn đưa cho tên trung niên kia nói:

“ Cầm lấy, làm việc cho ta nhất định sẽ không thiếu chỗ tốt. Ngươi tranh thủ thu thập tin tức, đợi một thời gian nữa ta sẽ quay lại nơi này, đến lúc đó nếu làm tốt sẽ không thiếu ban thưởng.”

Tiếp nhận lần thứ 2 ban thưởng, tên trung niên quá đỗi vui mừng, nhất là khi hắn cảm nhận được khí tức cường đại phát ra trên thân kiện chiến giáp kia, hắn lúc này gật đầu như gà con mổ thóc liên tục hứa:

“ Tiền bối yên tâm, vãn bối nhất định sẽ không làm tiền bối thất vọng.”

Xuân Đức lúc này không nói gì nữa chỉ khẽ gật đầu.

……

Rất nhanh mọi người đã đi tới đại truyền tống, sau khi tới nơi đây thì đám người Xuân Đức trực tiếp bước vào bên trong, quang mang truyền tống vận chuyển, thân ảnh sáu người từ từ biến mất.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện