Cân Cả Thiên Hạ

Bắc thần châu danh xưng đệ nhất nhân(1)


trước sau

Huyết Vận đứng ngây ra đó một hồi, nhìn trong tay lệnh bài của Linh Tâm thì hắn cảm thấy có phiền phức sắp tới rồi, có điều hắn người này còn chưa biết sợ phiền phức là cái gì. Vì thế hắn nhếch môi khẽ cười tà sau đó phi thân mà lên, bay tới vị trí sáu vương tọa ở trên cao.

Hành động của hắn lúc này có thể nói là như ném cục đá vào giữa mặt hồ phẳng lặng, đám người phía bên dưới lập tức ồn ào cả lên. 

“ Các ngươi nhìn, tên kia vậy mà dám phi hành, ủa, hắn đây là muốn làm cái gì thế.”

“ Hình như hắn đang hướng đến lục tọa, nơi kia chỉ dành cho người đại diện sáu siêu cấp thế lực, hắn đây là muốn lên đó ngồi sao?”

“ Hắn đây là đang tự đi tìm đường chết thì đúng hơn, nơi đó nào phải vị trí có thể ngồi lung tung.”

…..

Huyết Vận đang bay lên được nữa đường thì liền có người đứng ra ngăn lại, quát hỏi:

“ Ngươi là người nào? Có biết đây là địa phương nào không?”

Huyết Vận lúc này dừng lại, nhìn về phía người vừa lên tiếng, người vừa lên tiếng chính là một lão giả. Lão giả này đầu trọc lóc, đến ngay cả lông mi lông mày cũng không có, con mắt ti hí như hạt đậu, toàn thân lão ta mặc một bộ áo bào xám, cả người phát ra khí tức âm trầm dị thường, người này không ai khác chính là Ngô Ân.

Cũng không có bị khí thế đối phương hù sợ, Huyết Vận bình tĩnh ném ngọc bài của Linh Tâm cho tên kia.

Ngô Ân đưa tay chộp lấy ngọc bài, nhìn rõ ràng là cái gì thì trong lòng cả kinh. Không ngờ ngọc bài trong tay hắn là của tông chủ Hoan Nguyệt Tông, người nắm giữ ngọc bài này không khác gì đại diện cho Linh Tâm, đại diện cho Hoan Nguyệt Tông.

Thái độ của hắn với Huyết Vận lập tức chuyển biến 180 độ, đưa lại ngọc bài cho Huyết Vận, hắn có lễ nói:

“ Là lão phu tuổi già mắt kém, không có nhãn lực nhìn người. Xin công tử chớ trách. Mời công tử lên phía trên, vị trí bổn tông đã được chuẩn bị sẵn.”

Huyết Vận nhận lấy ngọc bội kia, khẽ mỉm cười nói:

“ Không có gì.”

Nói xong hắn lại một lần nữa bay lên đại cao, bay đến một trong sáu vương tọa trên kia.

Đám người phía bên dưới thấy thế thì một trận kinh ngạc, cả đám lúc này ánh mắt đều nhìn về phía thân ảnh của Huyết Vận đang bay về vương tọa của Hoan Nguyệt Tông.

Nhìn khuôn mặt anh tuấn tiêu sái đến cực điểm kia, lại cảm nhận được khí chất vừa lạnh lùng lại vừa ôn hòa kết hợp với nhau của Huyết Vận, cộng thêm địa vị của hắn lúc này, không ít thiếu nữ phía dưới trong mắt đều phát ra hào quang khác thường.

Có một thiếu nữ tuổi tầm 18 cũng không biết thuộc môn phái nào, lúc này nàng nhìn theo thân ảnh của Huyết Vận nói ra:

“ Người kia vậy mà thực sự là sứ giả của Hoan Nguyệt Tông lần này, thật trẻ tuổi à. Nếu hắn chọn chúng ta thì đời này đã không còn gì hối tiếc nữa rồi.”

Một cô gái khác bên cạnh liền chọc ghẹo nói:

“ Đợi lúc nữa lên võ đài, ngươi thử cởi hết xiêm y ra cho hắn nhìn, biết đâu hắn sẽ chọn ngươi trở thành đệ tử Hoan Nguyệt Tông đấy.”

Cô gái lúc đầu nghe thế cũng không tức giận ngược lại thở dài nói:

“ Nếu làm như vậy mà có thể được chọn làm đệ tử Hoan Nguyệt Tông thì ta cũng sẽ làm, đáng tiếc cách kia không thể à.”

Một người khác thì khinh bỉ nói:

“ Hai con cóc các ngươi cũng đừng suy nghĩ viển vông nữa, nếu có được chọn trúng cũng là ta đây này.”

Hai cô gái lúc đầu trực tiếp ném cho nàng ta một cái ánh mắt xem thường.

“ Thiết, lại bắt đầu ảo tưởng, nhân gia cần ngươi chắc.”

……

Huyết Vận còn chưa bay lên đến vương tọa thì liền cảm nhận được mấy đạo ánh mắt lăng lệ ác liệt nhìn hắn.

Hắn lúc này cũng ngưng mắt nhìn lại, vừa nhìn lại thì hắn liền thấy mấy người quen cũ, Huyết Dương Lôi của Huyết Thần Tông, một người của Thiên Tinh Các không biết tên, đồng dạng hai người khác là của Bách Hoa Tông cùng Nam Minh Thế Gia. Duy chỉ có một người của Hồng Nguyệt thành là dùng ánh mắt nghiền ngẫm đánh giá hắn.

Huyết Vận ở trước linh áp của đám người này thì sắc mặt như thường, không nên quên trên thân hắn còn có nguyên một bộ sáo trang tiên khí, linh áp cỡ này không là gì cả.

Hắn mỉm cười nhìn mấy người nói:

“ Các vị tiền bối, không nên nhìn ta vậy à, ta rất hay ngại ngùng, đặc biệt là vị tiền bối của Huyết Thần Tông này, tiến bối nhìn như vậy không cảm thấy đau mắt sao?”

Bốn người trùng
điệp “hừ” lạnh một tiếng, sau đó quay đầu đi, không thèm để ý tới hắn nữa. Bộ dạng của bốn người này khiến cho thành chủ Hồng Nguyệt thành đang quan sát đánh giá Huyết Vận đều kinh ngạc không thôi.

Sau khi chào hỏi mấy cừu nhân xong thì hắn liền nhìn qua người còn lại mỉm cười nói:

“ Tây Môn thanh chủ, thật đúng là nghe danh không bằng gặp mặt, vừa nhìn qua liền biết thành chủ là cao thủ tuyệt đỉnh rồi. Linh Tâm bà cô nhỏ kia luôn nói ta phải lấy tiền bối làm gương học tập.”

Huyết Vận cũng không giỏi ăn nói cho lắm, hắn lúc này cũng là nghĩ được cái gì nói cái đó. Nhưng mà sau khi hắn nói xong thì cảm thấy có cái gì sai sai.

Tây Môn Lai Phong đang ngồi trên bảo tọa, nghe được Huyết Vận gọi Linh Tâm là bà cô nhỏ thì sắc mặt lập tức trở nên quái dị vô cùng, dám to gan gọi một vị Hằng Vương Tiên Cảnh cường giả như vậy hẳn chỉ có thiếu niên trước mắt này.

Hắn vờ ho khan mấy tiếng nói:

“ Khụ khụ. Không biết Linh Tâm tiền bối có khỏe không, ta đã rất lâu cũng chưa được nhìn thấy Linh Tâm tiền bối, nhớ trước kia gặp qua Linh Tâm tiền bối cũng đã là hơn 20 năm trước rồi.”

Huyết Vận lúc này đi tới bảo tọa của bản thân, cũng không kiêng nể gì mà trực tiếp nhấc lên,sau đó mang tới đặt bên cạnh bảo tạo của Tây Môn Lai Phong ngồi xuống.

Vừa ngồi xuống thì hắn liền nói:

“ Bà cô nhỏ kia sao, vẫn còn tốt lắm, chưa chết được, đã vậy dạo này còn trẻ ra trông thấy nhìn như thiếu nữ mười tám đôi mươi vậy, Tây Môn thành chủ ở ngoài gặp phải có khi còn tưởng tiểu cô nương nhà nào cũng nên.”

“ Khụ khụ.” Tây Môn Lai Phong vừa uống được ngụm nước thì liền phun sạch ra ngoài, sau đó liên tục ho khan, hắn bị cách nói chuyện của Huyết Vận dọa sợ, trong lòng thầm nghĩ “ Không biết tiểu tử này có quan hệ thế nào với Linh Tâm tiền bối mà lúc nói chuyện lại không kiêng dè như vậy.”

Hắn có thể cảm nhận được trong lời nói của Huyết Vận chẳng mang một chút tôn kính nào với Linh Tâm cả, cứ như vị Linh Tâm tông chủ kia là bạn của hắn vậy.

Không những hắn mà những người khác ở bên cạnh nghe được Huyết Vận nói chuyện cũng ngây ra. Ở cái tiên giới này cường giả vi tôn, cường giả vi pháp, nhắc tới cường giả phía trên đều phải tất cung tất kính, bằng không cái kia chính là xem thường cường giả, hậu quả khó thể tưởng tượng được, dù có là con cháu trong tộc cũng là vậy.

Còn nói chuyện giống như Huyết Vận thế này bọn họ cũng là lần đầu thấy qua, trong lòng mọi người lúc này đều nổi lên một cái suy đoán ác ý.

“ Tiểu tử này hẳn là con riêng của Linh Tâm nữ nhân kia, sau nhiều năm lưu lạc bên ngoài sau đó được đón về Hoan Nguyệt Tông, vì để bù đắp những năm tháng cực khổ ở bên ngoài nên nữ nhân kia hết lòng sủng ái tên này để rồi dưỡng thành cái tính cách, trời không sợ, đất không sợ.”

Suy nghĩ một hồi bọn họ cảm thấy càng có gì lý như vậy mới giải thích được tính cách của Huyết Vận làm sao sẽ như vậy. Với điều này cũng rất ăn khớp với tình báo mà bọn hắn thu được.

Nhưng lúc này cả đám lại thấy nhức đầu, đụng phải mấy tên không hiểu chuyện thế này thì đừng hòng nói lý, chuyện lúc trước còn muốn tìm người của Hoan Nguyệt Tông đòi cái công đạo nhưng lúc này xem ra không được nữa rồi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện