Ba ngày hôm sau.
Tại một địa phương nằm sâu ở dưới đại dương, nơi đây là một mảnh âm u tăm tối, xung quanh tất cả đều là rêu xanh, từng cây rêu biển dài hàng trăm dặm, mọc từ dưới đáy biển mọc lên, bên trong đêm rong biển này còn không ít thủy sinh kỳ lạ.
Nhìn địa phương trước mắt Tuyết Kỳ vẻ mặt hồ nghi nhìn qua Thu Tủy hỏi:
“ Muội có chắc là nơi này không?”
Thu Thủy ánh mắt nhìn qua Bạch Vũ cầu cứu, Bạch Vũ nhìn thấy ánh mắt nàng thì trong lòng phát khổ, hắn cũng không biết nơi này có phải vị trí chính xác không nữa.
Hắn có phần khổ sở nói:
“ Trên hải cảnh đồ ghi lại vị trí đúng là nơi đây, tuy nơi này nhiều người biết đến nhưng cũng chỉ là nghe nói, không mấy ai dám đi qua nên không mấy người biết được chính xác.”
Điệp Vũ nhướng mày nói:
“ Lại còn có chuyện như vậy nữa, các ngươi mạo hiểm đến nơi này chẳng lẽ đến việc làm sao để đi vào cũng không biết sao?”
Bị nàng hỏi như vậy thì mấy người khác đồng thời xấu hổ, quả thực bọn họ có chuẩn bị một ít nhưng đều đã bị người đoạt đi rồi, thành ra bây giờ đều là hai bàn tay trắng.
Điệp Vũ nhìn biểu hiện của đám người liền biến không trông cậy vào được gì rồi, nàng lúc này nhìn qua Vũ Y hỏi thăm:
“ Tiểu thư người có phát hiện gì không?”
Vũ Y chăm chú nhìn cảnh tượng phía trước thì hơi cau mày, sau một lúc nàng mới nói:
“ Cảnh tượng nơi này liên tục biến ảo hẳn là tồn tại phong ấn lực lượng, ta nhớ trước kia Vô Địch đại ca có nói thì nơi nào có phong ấn mà xuất hiện ba động dị lực, lại có thời khắc mở ra thì sẽ có chu kỳ của nó. Đến một lúc đặc biệt thì không cần chúng ta làm gì thì nơi này cũng sẽ tự mở ra.”
Điệp Vũ nghe vậy thì kinh ngạc nói:
“ Còn có chuyện như vậy, như thế cần bao lâu thì nơi này lại mở ra.”
Vũ Y cũng không có trả lời nàng ngay mà lấy ra một cái lông màu đen, lông đen kia trong tay nàng biến thành một luồng khói đen biến mất. Sau tầm 2 phút thì làn khói đen kia lại quay lại, đồng thời lại biến thành một cái lông chim đen.
Vũ Y thu về căn lông chim kia, sau đó nói:
“ Hai ngày nữa, đi qua mạn đông. Nơi kia mới là cửa vào.”
Mọi người nghe thế thì một trận ngạc nhiên, tuy không biết làm sao Vũ Y có thể biết được nhưng cũng không ai dám hỏi cái gì. Tiếp đó mọi người đi qua mạn đông sau đó chờ đợi.
- --o0o---
Quả nhiên đúng như lời Vũ Y nói, vừa đúng hai ngày thì nơi này xuất hiện dị tượng, một cái vòng xoáy đen ngòm xuất hiện, lúc đầu vòng xoáy kia chỉ bé bằng đầu ngón tay nhưng sau một cái hô hấp liền đã có chu vi cả dặm.
Đang ngồi trên chiến hạm Vũ Y bình tĩnh mở mắt ra, nàng nhìn qua Thu Thủy đang sợ hãi ôn nhu nói:
“ Không cần sợ, muội chỉ cần thuận theo lực hút là được sẽ không gặp vấn đề gì, đừng cố gắng chống cự lực hút vòng xoáy kia.”
Thu THủy nghe vậy thì trong lòng an tâm hơn rất nhiều, tiếp đó nàng làm theo lời Vũ Y.
Chiến hạm thuận theo lực hút vào bên trong, đúng như lời của Vũ Y nói, thuận theo lực hút này chiến hạm đơn giản thâm nhập vào bên trong vòng xoáy.
……
Thông qua vòng xoáy mọi người bị đưa tới một không gian biệt lập, nơi này trời đất tối tăm mù mịt, trên bầu trời mây đen vần vũ liên tục hóa ra những hình thù ma quái, ẩn ẩn nghe được âm thanh kêu rên như người ta đang bị thương, cũng giống lúc
đang sắp chết kêu cứu.
Khắp bầu trời còn có vô số cơn lốc màu đen, mang theo chớp giật đùng đùng, nhìn thôi cũng đủ khiến người ta tâm kinh đảm hàn.
Phía bên dưới có một dãy hòn đảo xếp với nhau hình thành một con rồng cực lớn, con rồng kia tuy mọi người biết nó không phải là thật nhưng lại mang cho người ta cảm giác kinh hãi không thôi, sâu bên trong linh hồn mỗi người ẩn ẩn nghe được tiếng rồng gầm.
Thu Thủy lạnh run nói:
“ Trời ạ, nơi này là nơi nào thế? Chúng ta sẽ không đi vào a la ngục rồi chứ?”
Vũ Y lạnh nhạt nói:
“ Nơi này là nơi phong ấn một thứ gì đó mà thôi, xem ra có liên quan đến long tộc. Nhưng mà làm sao nơi này lại không có bất kỳ một vật sống nào nhỉ.”
Vũ Y vừa dứt lời thì đột nhiên thấy mặt nước phía xung quanh hòn đảo kia nổi lên bọt nước, tiếp sau đó một cảnh tượng khủng khiếp xảy ra.
Từ bên trong mặt nước tuôn ra đại lượng sinh vật nhìn giống cá, dài gần ba găng tay, cả người phát ra ánh sáng màu tím yêu dị,bọn chúng có một cái đầu cực kỳ dữ tợn, nói là cái mặt quỷ cũng không quá.
Vừa nhìn thấy đám cả mặt quỷ này thì Thu Thủy toàn thân cứng đơ, ánh mắt trợn to như không tin vào mắt mình, không những nàng mà hai người Bạch Vũ cùng Tân Thần cũng là đồng dạng.
Thu Thủy nghẹn ngào nói:
“ Hắc Trình Quỷ, sao lại nhiều như vậy.”
Điệp Vũ tuy thấy nhiều quái quái vật đang lao tới như vậy cũng không có sợ hãi dù sao nàng thấy mấy con cá mặt quỷ kia cũng không mạnh gì, một đập liền chết một đám.
Nàng nghi ngờ hỏi:
“ Nó là thứ gì?’
Thu Thủy hình như có vốn hiểu biết rất rộng, nàng nuốt nước miếng nói:
“ Viễn cổ dị chủng hung vật Hắc Trình Quỷ, thôn phệ sinh linh vạn vật mà sống, theo sách cổ ghi chép nó gần như bất diệt, chỉ có một nhược điểm duy nhất chính là mỗi lần tái sinh thực lực lại giảm đi một ít, cùng với đó là môi trường sinh sống mười phần hà khắc, nơi bọn sống phải có ma khí tích tụ. Nghe nói bên Ma giới sinh vật này nhiều vô số nhưng bên tiên giới lại không có bao nhiêu.”
Nghe Thu Thủy nói vậy thì Vũ Y nâng tay lên, lăng không một chưởng, chưởng lực thu nạp thiên địa lực lượng hình thành xu thế nghiền áp xuống phía dưới nhưng mà một màn tiếp theo để cả một đám người lạnh run.
Chỉ thấy chưởng lực kinh thiên kia vậy mà bị đám Hắc Trình Quỷ trong nháy mắt ăn sạch, là ăn sạch, bọn nó xem lực lượng bên trong chưởng lực kia là thức ăn mà cắn nuốt.
Tuyết Kỳ cả kinh nói:
“ Biến thái như vậy, làm sao bây giờ.”
Lúc này ai cũng đã nhìn ra được thứ này lợi hại, sắc mặt một đám người trong nháy mắt liền đại biến.