Cân Cả Thiên Hạ

Nhất đao biệt ly


trước sau

Tốc độ của Vũ Y cực nhanh, nhanh tới nỗi ba con Thanh Giao phía sau đuổi cũng đuổi không kịp, một con trong đó tức giận gầm thét:

“ Nhân loại ti tiện, có bản lĩnh thì đừng có chạy.” 

Hai con khác cũng là vừa bay theo vừa chửi mắng:

“ Thân là cường giả vậy mà không có dũng cảm chi tâm, loại như ngươi cũng xứng làm cường giả sao?”

“ Người như ngươi đúng là nổi sỉ nhục của nhân tộc.”

Vũ Y giống như không nghe thấy nàng vẫn tiếp tục lẩn trốn, ba con Thanh Giao thấy vậy thì tí nữa tức hộc máu. 

Vũ Y không khác gì con cá trạch, trơn chuột vô cùng, khi sắp bị vây vào trong thì lại không biết làm cách nào mà lại thoát ra khỏi vòng vây.

Về phần đám binh tôm tướng cua khác muốn đi ra cản đường Vũ Y để cho ba con Thanh Giao có thời gian đuổi tới thì bị Vũ Y tiện tay liền giết, bọn chúng chết cũng là chết vô ích, không hề có chút tác dụng nào.

Cứ như vậy bốn người tiến hành đuổi bắt nhau khắp xung quanh chiến trường.

……

Một canh giờ sau.

Cảm thấy cứ đuổi nhau thế này không có ý nghĩa, một con Thanh Giao lớn tiếng quát:

“ Nếu ngươi đã không muốn đánh thì ba chúng ta tìm người khác, giết chết đám người kia xong lại chậm rãi chơi với ngươi, xem ngươi có thể chạy được bào bao lâu”

Nó vừa dứt lời Vũ Y vậy mà không chạy nữa, ba con Thanh Giao thấy vậy thì vui mừng không thôi, không ngờ nhân loại này cũng có lúc bị khích tướng.

Nhưng đợi lúc Vũ Y xoay người trở lại thì ba con Thanh Giao chỉ cảm thấy một loại sợ hãi không biết tên dâng lên trong lòng, ba người bọn họ không tự chủ lùi về phía sau.

Chỉ thấy Vũ Y lúc này cực kỳ quái dị, toàn thân nàng xuất hiện huyết quang vờn quanh, cả người bùng lên một cổ sức mạnh tà ác.

Ánh mắt nàng nhìn ba con Thanh Giao hiện ra sự khinh miệt không một chút che giấu, song đao nơi tay hợp làm một, nàng từ từ nâng đao lên. Cũng vào thời khắc nàng nâng đao lên, một cổ thê lương cô tịch lan tràn đi ra.

Cổ bi thương kia không chỉ tác động tới ba con Thanh Giao đối diện mà cũng ảnh hưởng đến phương thế giới nơi này, toàn bộ không gian nơi đây bị bao trùm trong một loại đìu hiu lạnh lẽo. Tất cả mọi người lúc này đều cảm thấy bản thân đang già yếu đi rất nhanh, lực lượng bên trong thân thể liên tục xói mòn.

Lúc này tất cả mọi người dừng lại chiến đấu, đều ngưng mắt mà nhìn về thiếu nữ ở chân trời nơi xa.

Long Bát nhìn thấy trạng thái của Vũ Y lúc này thì kinh dị nói:

“ Nàng ta giống như bị người phụ thân, chuyện gì xảy ra?”

Long Thập nghĩ tới điều gì nói:

“ Lúc trước nghe nói nàng ta liên lạc với cường giả trong thế lực, chẳng lẽ là thật sự.”

Long Cửu lắc đầu nói:

“ Không biết, trước hết nhìn xem lại tính.”

……

Ở nơi xa, ba con Thanh Giao cảm thấy tình huống không ổn lập tức quay đầu chạy đi.

Vũ Y nhìn thấy bọn chạy đi thì cũng không có đuổi theo, nàng nâng đao lên cao cao, sau đó xoay người hướng về phía đại trận xung quanh bổ ra một đao, trong miệng nàng khẽ ngâm:

“ Thiên Thu Nhất Đao, Nhất Đao Ly Biệt”

Một đạo đao quang phóng ra, chia cắt thiên địa,chém về phía kết giới. Trong một sát na này toàn bộ thế giới như triệt để nát tan, mạt thế hàng lâm.

Tất cả mọi người đều cảm nhận được một cổ lực lượng hủy diệt đập vào mặt, toàn bộ bầu trời hóa thành một mảnh hắc ám, thấy không rõ bất luận cảnh vật gì cả, mà ngay cả hồn niệm cũng không cách nào phóng xuất ra bên ngoài được.Hồn niệm thoáng xuất ra khỏi cơ thể đã bị lực lượng vô
cùng vô tận cắn nuốt sạch.Mỗi người đều như một chiếc lá nhỏ trong gió lốc, thân bất do kỷ, mặc cho gió cuốn đi.

“Ầm ầm”

Đao quang kia va chạm vào kết giới hình thành lực bạo tạc khủng bố, lực lượng kia không thua một lần tự bạo phân thân của lão giả lúc trước, xé mở ra mấy ngàn dặm không gian trận pháp. 

Sau khi đánh ra nhất kích này thì khí tức dụ dị trên người Vũ Y cùng biến mất, đôi mắt khôi phục một vẻ thanh minh.

Một chiêu tính toán hồi lâu rốt cuộc thành công, Vũ Y cũng không chần chừ thêm mà lập tức hướng về phía lỗ thủng của kết giới phóng đi, muốn bỏ chạy khỏi nơi này.

Nhưng thường lúc người ta hy vọng nhất lại là lúc thường làm cho người ta tuyệt vọng nhất.

Ngay lúc Vũ Y vừa chạy ra ngoài kết giới thì một cự trảo khổng lồ ấn xuống, cự trảo phô thiên cái địa khốn lấy Vũ Y, mạnh mẽ áp xuống.

Cự trảo mang theo lực lượng thiên địa to lớn đập thẳng lên cơ thể Vũ Y, Vũ Y vừa mới ra ngoài chưa kịp vui mừng liền bị cự trảo kia đập trúng nhưng vào lúc này trên thân nàng bộ sáo trang giai nhân mà Xuân Đức kỳ công tạo ra cho nàng lần thứ 3 cứu nàng một mạng.

Hắc sắc ma quang hiện lên, bao lấy Vũ Y vào bên trong, cự trảo kinh khủng kia đập lên hắc sắc ma quang cũng chỉ khiến nó biến hình đi mà không thể phá hủy. Nhưng ở bên trong cự trảo kia có một loại lực lượng đặc biệt không nhìn hắc sắc ma quang bên ngoài mà trực tiếp xuyên vào bên trong, đánh lên ngực Vũ Y

“ Phúc…”

Vũ Y lập tức phun ra máu tươi, cả người bay ngược về phía sau, rơi xuống mặt biển phía bên dưới

“ Bùm…”

Một cột sóng cao bốc lên cao cao.

Cùng lúc này ở trong hư không từ từ hiện ra một con cáo chín đuôi to lớn, cả người nó lấp lánh ánh sáng bạc, một trảo vừa rồi là nó đánh ra.

Thân thể to lớn của nó đột nhiên biến đổi hóa thành một nữ nhân yêu mị, nữ nhân kia đẹp như thiên tiên, nàng ta có đôi mắt to, sáng lấp lánh hữu thần, lông mày như vẽ, khuôn mặt không chút khuyết điểm, thân thể nàng cũng vậy, hoàn mỹ vô khuyết, toàn thân nàng mặc cung trang màu trắng, mặt che lụa mỏng, người nào vừa thấy nàng cũng đều là nuốt nước miếng.

Nàng kia vừa hiện ra thì đánh khẽ hé miệng phun ra một luồng bạch quang, bạch quang kia bay vào nơi đại trận vừa bị Vũ Y bổ ra, ngay lập tức đại trận đang hồi phục đột nhiên dừng lại.

Nữ tử thu ba lưu chuyển, liếc nhìn mọi người sau đó che miệng cười duyên nói:

“ Còn tưởng là ai lại bày ra trận thế lớn như vậy, hóa ra là thiếu chủ của Ám Long bộ tộc.”

Ngay lúc mọi người đang kinh ngạc với sự xuất hiện của nữ tử này thì dị biến lần nữa xuất hiện

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện