Cân Cả Thiên Hạ

Thuốc tiến hóa sinh mệnh


trước sau

- --o0o---

Mùi máu tươi nồng nặc rất nhanh được những luồng hải lưu mang đi xa xa, đám thủy quái với cái khứu giác nhạy bén rất nhanh liền đánh hơi được tới mùi thức ăn nơi này.

Vì để thu hút thêm thật nhiều con mồi, Xuân Đức cũng là nhịn đau nghiền nát xác của một con Kim Long ra làm mồi câu. Nếu như có thể đánh hơi được máu của Kim Long bên trong nước biển thì Xuân Đức dám chắc, đám kia càng thêm điên cuồng.

Không qua bao lâu thì liền có từng đàn thủy quái cấp thấp chạy tới nơi chi hải tộc vừa bị Xuân Đức tiêu diệt, đám thủy quái cấp thấp này vừa tới nơi này thì tham lam cắn nuốt máu thịt của đám hải tộc lúc trước, ngay khi đám này cắn nuốt được máu thịt của đám hải tộc hình tôm kia thì có con trực tiếp lên cấp.

Nhưng mà đám này linh trí rất thấp, nhìn thấy máu huyết nào càng cường đại thì liền lao đến, cứ giống như thiêu thân lao vào lửa vậy, một đám lớn ăn được một ít thịt Kim Long thì trực tiếp bạo thể mà chết, máu thịt của Kim Long ẩn chưa năng lượng khổng lồ không phải đám tạp ngư kia có thể chịu được.

Ấy vậy mà đám kia vẫn không từ bỏ, hết con này ăn vào bạo thể mà chết lại đến con khác ăn vậy, thành ra sau một lúc đám tạp ngư kia liền chết gần hết.

….

Thời gian chầm chậm đi qua, dần dần đám thủy quái bị dụ đến nơi Xuân Đức bố trí cạm bẫy mỗi lúc một nhiều, có điều đám này đều là thủy quái cấp thấp mà thôi, không có con nào đạt thời Tinh Quân Cảnh chứ đừng nói là Tinh Vương Cảnh.

Nhưng mà kiên nhẫn của hắn có thừa, hắn cũng không vội vàng gì, tranh thủ lúc còn chưa có mấy con đẳng cấp quái vật thực sự tới thì Xuân Đức bắt đầu bố trí cạm bẫy. Máu thịt nơi này hắn lấy ra làm mồi dụ thôi chứ đừng hòng con thủy quái nào của thể ăn được của hắn, tất cả thứ này là hắn dùng để bồi dưỡng Hắc Ám Mẩu Thụ.

Ngồi ở trên lưng Sói Mập, Xuân Đức tay phải nâng lên khẽ điểm vào nước biển trước mặt mấy cái, lập tức không gian nơi hắn vừa điểm trở nên nhộn nhạo, mất cân bằng, tiếp sau đó một cái khe hở không gian từ từ hiện ra, khe hở kia lúc đầu chỉ có bằng gang tay nhưng rất nhanh nó liền đã có diện tích cả dặm.

Sau khi khe hở kia biến thành một cái lỗ không gian mười dặm thì Xuân Đức lại đánh ra vài cái ấn quyết, cố định thông đạo không gian mà hắn vừa tạo ra, hơn thế nữa hắn có bố trí vài cái ảo trận cùng phòng ngự trận pháp xung quanh, vừa để ngụy trang vừa để phòng ngự.

Tiếp sau đó, từ bên trong thông đạo không gian kia bắt đầu vươn ra một cành cây, cành cây kia xanh biếc như ngọc, đã vậy còn phát ra ánh sáng dịu nhẹ như ánh trăng, ở dưới biển sâu tối đen như mực thế này cực kỳ bắt mắt.

Cành cây kia chính là một nhánh của Hắc Ám Mẫu Thụ được Xuân Đức kêu gọi đi ra, hắn từ lâu cũng đã học được cách câu thông với Hắc Ám Mẫu Thụ mà không cần thông qua Thanh Huyền, sau khi trao đổi một chút với Hắc Ám Mẫu Thụ thì Hắc Ám Mẫu Thụ bắt đầu theo kế hoạch của hắn vạch ra trước đó mà làm.

Cành cây kia nhanh chóng vươn dài ra, lúc đầu chỉ là một cành nhỏ to bằng bắp chân nhưng không lâu sau đó nó đã chiếm trọn vị trí của không gian thông đạo, từ một cành lớn lại bắn ra vô số cành nhỏ, từ cành nhỏ lại mọc ra vô số cành nhỏ hơn. Trên mỗi cành lại mọc ra vô số lá cây xinh đẹp.

Thoáng một cái, chưa tới 3 phút thì cả phiến hải vực nơi Xuân Đức chọn làm nơi đặt bẫy đã bị Hắc Ám Mẫu Thụ phong tỏa.

Hắc Ám Mẫu Thụ ngụy trang rất tốt, đám thủy quái lúc bơi qua nó cũng không phát hiện được cái gì, có nhiều con còn chui vào bên trong cành lá của nó mà nằm.

Những còn như vậy thường là nằm luôn và không bao giờ tỉnh lại nữa. Có lẽ đang rất thèm khát chất dinh dưỡng nên Hắc Ám Mẫu Thụ đôi khi lại nuốt vào đại lượng thủy quái, có điều nó làm cũng rất bí mật, không để cho bị phát hiện.

Xuân Đức thấy cạm bẫy đã đặt xong thì cũng buông tay nghỉ ngơi, việc hắn cần làm lúc này là ngồi đợi thu hoạch thành quả mà thôi.

Ngay lúc hắn đang cùng Sói Mập cùng hai thú cưng của mình ngồi xem trò vui thì Vô Địch lại xuất hiện.

Vừa Xuất hiện tên này liền nhìn thoáng qua cạm bẫy mà Xuân Đức bố trí rồi phán một câu xanh rờn.

“ Cũng có chút đầu óc đấy.”

Xuân Đức nhìn lão bạn già của mình cười nói:

“ Cái miệng lão vẫn tiện như ngày nào, sống lâu rồi mà không khá hơn được, mà tự dưng tới gặp ta có chuyện gì sao?”

Gật gật đầu, Vô Địch nói:

“ Đương nhiên là có chuyện
quan trọng nên mới ra ngoài gặp mi đây, mà thôi vào bên trong đi, ngoài này nói chuyện có chút nguy hiểm. Việc ở nơi này cứ để Tiểu Kim nhìn là được.”

Xuân Đức cũng hiểu được lo lắng của Vô Địch, hắn gật đầu nói:

“ Ừ, vào trong rồi nói chuyện.”

Tiếp đó hắn nhìn qua Sói Mập, khẽ dùng tay vỗ vỗ đầu của nó nói:

“ Mập Mạp ngươi cùng với A Ngốc cùng A Khờ ở nơi này nhìn xem nhé, có gì thì thông báo ta, tối nay vẫn tiếp tục ăn thịt rồng nướng.”

Sói Mập nghe tới thịt rồng nướng thì nước miếng liền chảy dòng dòng, nó nuốt nước miếng một cái sau đó nói:

“ Chủ nhân an tâm, nơi này đã có Tiểu Kim lo.”

Xuân Đức mỉm cười, sau đó theo Vô Địch quay vào bên trong không gian vong linh.

……

Không gian vong linh tầng ba, phòng nghiên cứu của Vô Địch.

Vừa đi vào bên trong nơi này thì Vô Địch liền lấy ra một loại dịch thể màu xanh nhạt được đựng trong một lọ “Tinh cương” đưa tới trước mặt Xuân Đức nói:

“ Thứ này là ta theo phương pháp trước kia mà chế tạo ra, ngươi có cảm thấy rất ham muốn đối với thứ này không, rất muốn uống nó có phải không?”

Xuân Đức không phủ nhận gật đầu nói:

“ Ừ, giống như lần trước ta nhìn thấy Ma Long vậy cảm giác lúc này còn mãnh liệt hơn cả lúc đó.”

Nghe hắn nói vậy thì Vô Địch cười nói:

“ Như vậy là tốt rồi, đây là thứ mà ta cô đọng từ con Ma Long kia cùng chín con thái cổ dị chủng thần thú mà mi ăn đấy, mười con như vậy mà chỉ cho ra một chút như vậy là mi phải hiểu rồi, thứ này có thể tăng xác suất thuế biển của mi lên thêm 7% nữa.”

Xuân Đức lúc này sắc mặt có chút quái dị nói:

“ Đồ ăn ta ăn rồi mà lão còn lấy ra làm nghiên cứu, đậu đen lão nữa, mà thứ này uống luôn bây giờ sao?”

Vô Địch kéo một cái ghế gần đó ngồi xuống nói:

“ Chưa vội, đợi khi nào Tiểu Thất tỉnh lại, đưa con bé kia ra ngoài để nó độ kiếp lột xác, khi đó mi tranh thủ hấp thụ nhiều một chút lôi kiếp lại uống thứ này vào, khi đấy xác suất thuế biến hẳn đạt tới 40%. Thêm một phần cơ hội là thêm một phần thành công nếu như lần này không thành công thì chỉ có thể qua Ma Giới tìm tới Táng Thần Uyên đạt tới bộ xương kia. Nhưng mà…”

Nói tới đây Vô Địch dừng lại một chút, sau đó cười nói:

“ Nhưng mà đạt được rồi, dung hợp rồi có thành công thuế biến hay không mới là một chuyện khác, thực sự mà nói mi thuế biến vài lần đã là vượt ra ngoài ta kỳ vọng rồi.”

Xuân Đức nhìn Vô Địch với ánh mắt cực độ khinh bỉ nói:

“ Miệng của lão không thể nói ra cái gì nó tươi sáng tốt đẹp hơn một chút được à, làm sao vừa mở miệng đã là thất bại thế, sao không cầu cho ta thành công đi, toàn trừ ta thất bại là thế quái nào?”

Cười hắc hắc, Vô Địch nói:

“ Ta là đang giảm áp lực cho mi mà, à đúng rồi Củ Cải, ba bộ thần thông kiếm, cung cùng tinh thần học sao rồi?”

Vừa nói đến điều này thì Xuân Đức mặt ủ mày chau nói:

“ Tư chất của ta quá phế vật rồi, học mãi mới xong được vài tuyệt kỹ, cái này chắc phải vào không gian gia tốc, lĩnh ngộ mấy chục vạn năm may ra học hết 15 cái thần thông đó, giờ mới được 6 cái, tất cả đều là 2 thần thông đầu tiên cũng là dễ nhất. Mấy cái khác hoàn toàn chẳng hiểu gì.”

Vô Địch nghe xong cũng cảm khái nói:

“ Ừm, lấy tư chất của mi như vậy đã là may mắn lắm rồi, ít ra còn có thể lĩnh ngộ, ta còn tưởng cả đời không thể lĩnh ngộ ra nửa kìa.”

Vốn Xuân Đức đang định mắng cho Vô Địch mấy câu nhưng lúc này Sói Mập ở bên ngoài lại truyền âm nói:

“ Chủ nhân, người nhanh ra ngoài, bên ngoài có biến.”

Xuân Đức nghe xong thì nhìn Vô Địch nói:

“ Ta ra bên ngoài một chút có việc gấp, khi khác có thời gian lại ngồi nói chuyện tiếp.”

Vô Địch gật đầu nói:

“ Ừ, đi đi.”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện