Cân Cả Thiên Hạ

Ngoan cố chống lại


trước sau

Bắc Thần Châu - Ngoại giới.

Do Bắc Thần châu bị Hải Tộc tấn công nên cường giả nhân tộc từ các “Châu” khác ở lân cận liền đi qua tiếp ứng, tất cả những cường giả kia đều tụ tập tại Huyết Thần Tông. Khi dịch bệnh lan ra, Huyết Thần Tông nhờ công pháp đặc thù nên sớm phát hiện ra, tránh thoát được một kiếp. 

Cũng từ đó, nơi này trở thành địa điểm người sống duy nhất còn tồn tại, về phần các thế lực khác thì có những chỗ mật địa để lẩn trốn nhưng đều bị Vũ Y, Thanh Huyền, Lan Lan, Tiểu Thất tìm được sau đó mang theo quân đội tiêu diệt toàn bộ.

Duy chỉ có Huyết Thần Tông là vẫn còn tồn tại, nhờ vào đại trận dụ dị cùng cường giả đông đảo đám này vẫn ngoan cố chống lại, nơi đây tụ tập cường giả rất nhiều, chỉ tính riêng Hằng Vương Tiên Cảnh đã có mấy chục vị, tất cả những người này đều là cường giả từ nhiều “ Châu” xung quanh đến tiếp viện đối kháng Hải Tộc.

Có điều Hải Tộc thì chưa thấy mặt nhưng bọn họ lại phải đối phó với thứ còn đáng sợ hơn cả Hải Tộc nữa.

…….

Ở bên ngoài hộ tông đại trận của Huyết Thần Tông.

Mấy người Bóng Ảnh, Long Sát, Nguyên Ma, Vũ Y cùng vài người khác nữa đang thương thảo đối sách.

Nguyên Ma lúc này đang bất mãn nói:

“ Vì sao Vũ Y tỷ không để đệ dùng phong hóa lực lượng, lực lượng kia có ẩn chưa thời gian pháp tắc, đệ dám cam đoan không tới 10 phút thì cả cái đại trận này liền hủy. Chứ để đám lâu nhâu kia công kích thì tới bao giờ đại trận mới hủy.”

Vũ Y liếc mắt nhìn hắn hỏi:

“ Tứ đệ ngươi không tính đến việc tiêu hao bản nguyên sao? Ngươi thử so sánh một chút giữa việc tiêu hao bản nguyên cùng mở ra một cái trận pháp cái nào đáng giá hơn, bản nguyên của ngươi cũng không phải giống đại ca có thể nhanh chóng khôi phục như vậy, dùng một ít thì không sao, dùng nhiều một chút liền không xong.”

Long Sát ở bên cạnh cũng là nói:

“ Vũ Y tỷ nói không sai, lão tứ ngươi nên học kiên nhẫn chờ đợi, cái đại trận này cũng không thể duy trì được bao lâu nữa đâu, đợi khi đại trận pháp thì lúc đó tùy ngươi nhưng bây giờ vẫn là nghe lời Vũ Y tỷ đi.”

Nguyên Ma vẫn có chút không phục, hắn nhìn qua Bóng Ảnh cùng những người khác hỏi:

“ Mọi người thấy sao?”

Thanh Huyền rất không khách khí nói:

“ Tiểu Y là muốn tốt cho ngươi đừng có làm cái bộ mặt đáng ghét đó, ta nhìn ngươi đã không ưa rồi, khi nào vào trong ta nhất định sẽ nói với Vô Địch đại còn, còn có Hắc đại ca nữa, còn có…”

Không để cho nàng nói xong thì Nguyên Ma đã vội nói:

“ Được rồi, ta nghe lời, nghe lời không được sao, chẳng qua thời gian đã qua hai ngày rồi mà còn chưa phá được trận này nên ta có chút nóng lòng thôi.”

Bóng Ảnh vốn đang quan sát tình thế nơi đây, đột nhiên cảm ứng được cái gì đó. Ánh mắt hắn nhìn về phương trời xa xa nói:

“ Có cường đang tiếp cần nơi đây, Vũ Y, Long Sát, Nguyên Ma ở lại nhưng người khác tạm thời rút đi, người tới lần này rất mạnh đấy.”

Nghe hắn nói như vậy thì tất cả mọi người đều nhìn theo ánh mắt hắn nhìn về nơi chân trời xa xôi, tuy còn ở khoảng cách rất xa nhưng bọn họ đều đã cảm thấy được áp lực to lớn.

Mấy người Thanh Huyền, Tiểu Thất, Lan Lan đều biết thân biết phận, lập tức mở ra không gian quay vào bên trong không gian vong linh.

Về phần Long Sát cùng Nguyên Ma thì đồng thời tách đôi thân thể, sau đó bám lên trên cơ thể hai người Bóng Ảnh cùng Vũ Y. Tiếp đó Vũ Y liền ẩn nấp đi, thân ảnh nàng từ từ mờ nhạt sau đó hoàn toàn biến mất không thấy đâu. Không những thân ảnh mà khí tức cũng là như vậy, tất cả đều hòa làm một với thiên địa nơi đây.

Ở nơi đây chỉ còn duy nhất một mình Bóng Ảnh là đứng nơi đó, ánh mắt hắn vẫn nhìn chăm chú về phương trời nơi xa, hắn lần này cảm ứng được người tới cực kỳ mạnh, mạnh mẽ hơn xa những người mà
hắn từng gặp.

Không qua bao lâu ở bên trong tầm mắt hắn xuất hiện 4 đạo ánh sáng, bốn đạo ánh sáng kia vừa xuất hiện thì liền đã vọt đến phụ cận nơi Bóng Ảnh đang đứng.

Ánh sáng tản đi, lộ ra thân ảnh của bốn người, đi đầu là một nam tử vóc người cao lớn, thân mặc kim giáp, tay cầm trường thương màu vàng, bên trên khắc một con rồng uốn lượn vô cùng sống động, chân đạp phong vân mà đứng.

Ba người ở phía sau phân biệt hai nữ một nam, hai nữ tử kia bộ dạng giống nhau đến tám chín phân, các nàng rất thấp, bộ dạng giống tiểu nữ hài, trên người mặc một bộ lam y, về phần nam tử còn lại thì xấu xí dị thường, toàn thân có lân phiến màu đen bao phủ, trên đầu dài ra một cái sừng.

Bốn người này đứng nơi đó, khí tức từ trên thân thể tản đi ra cũng khiến cho không gian nơi đây một hồi vặn vẹo. Trong lúc Bóng Ảnh đánh giá bốn người kia thì bốn người kia cũng đánh giá Bóng Ảnh.

Khi vừa nhìn thấy Bóng Ảnh, lại cảm nhận trên người nó khí tức, sắc mặt của bốn người đều không khỏi thay đổi mạnh, đồng tử cả đám đều thoáng co rút lại, bọn họ cảm thấy một loại cảm giác nguy hiểm dâng lên. 

Về phần đám tang thi đang công kích hộ sơn đại trận của Huyết Thần Tông thì thì bốn người không ai thèm liếc nhìn một cái.

Nam tử kim giáp đi đầu, vẻ mặt lãnh khốc, một bộ cao cao tại thượng đứng ở trên cao nhìn xuống Bóng Ảnh nói:

“ Chính ngươi là kẻ đã gây ra chuyện này?”

Bóng Ảnh sau khi cảm nhận được hơi thở của đối phương cũng không có mạnh dọa người giống trong tưởng tượng, ngược lại trở nên mười phần tự tin. Hắn đã nhìn ra mấy người này thực tế cũng chỉ là phô trương thanh thế mà thôi, cũng không phải thực sự đứng ở một nơi liền có thể làm cho không gian vặn vẹo, đám người này chẳng qua cố ý làm như vậy.

Liếm liếm bờ môi, Bóng Ảnh âm lãnh nói:

“ Đám Hải Tộc các ngươi rốt cuộc cũng tới kẻ có ý tứ hơn rồi đấy, chứ mấy tên lần trước quả thực không đủ nhìn. Ta rất vui khi nhìn thấy các ngươi đến đây.”

Nói xong thì Bóng Ảnh liền giẫm mạnh chân một cái…

“ Ầm ầm ầm….”

Mặt đất đột nhiên sụp xuống, cùng lúc đó tiên tiếp hắc sắc cột sáng phóng lên cái liên kết lại với nhau hình thành nên một cái khốn trận, phong thiên tỏa địa.

Bốn người Hải Tộc nhìn thấy cảnh này thì chỉ là hơi nhíu mày nhưng sau đó cũng liền không để ý tới, bọn họ cũng nhận ra cái này chỉ là khốn trận mà thôi, không gì phải sợ. 

Tên nam tử có sừng xem thường nói:

" Ba cái trò mèo, một cái khốn trận nghĩ có thể vây khốn chúng ta sao? Ngây thơ, còn bản lĩnh gì thì cứ mang ra hết đi."

Bóng Ảnh thấy đám này cũng không chạy thì cười âm hiểm nói:

“ Đám Hải Tộc lần trước cũng giống các ngươi, 21 người, tất cả đều là cái vẻ mặt cao cao tại thượng, xem thường không cần chạy trốn, hắc, cuối cùng bọn chúng đều chết sạch, chết trong bất lực. Hắc hắc.”

Bóng Ảnh nói xong lời này thì thân ảnh hắn liền biến mất, tiếp đó từ bốn phương tang thi theo lệnh của hắn mà động, tụ tập về phía bên này, nhảy vào bên trong kết giới hướng về phía bốn người Hải Tộc công kích

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện