Cân Cả Thiên Hạ

Tàn phiến thiên xích bích huyết ma bia lại xuất hiện(1)


trước sau

Ma bia vừa hiện, tất cả công kích do hai tên Thánh Sứ trong nháy mắt bị đè ép, Kim Long cùng Kim sơn đang lao xuống lúc này cũng giống như lâm vào bên trong không gian cô đặc vậy, di chuyển cực kỳ chậm chạp. Sau vài cái hít thở thì bọn nó hoàn toàn ngừng lại bên trên không trung.

Hai tên Thánh Sứ nhìn thấy một màn như vậy thì nữa trợn rớt tròng mắt đi ra bên ngoài. Cả hai người đồng thời hoảng hốt la lên:

“ Đây là bảo vật gì vậy mà có thể trực tiếp ngưng đọng thời không? Điều này sao có thể chứ.”

Ở bên trong Kim giáp sắc mặt hai tên thánh sứ trở nên trắng bệch, dưới sự kinh sợ cả hai lúc này một lần nữa đồng thời rót tiên lực vào tiên kiếm, tiên kiếm đang cầm trên tay hai người lần nữa sáng lên mấy phần.

Kim long cùng Kim sơn cũng vì thế mà sáng hơn không ít, vậy mà có xu hướng phá vỡ thế giới chi lực đánh xuống phía dưới.

Thanh niên cổ ma thấy vậy thì hừ lạnh nói:

“ Con sâu cái kiến mà thôi, đều chết đi đám tạp chủng.”

Tay hắn bắt ấn quyết sau đó lại lăng không điểm vài điểm vào bên trong không trung, Ma Bia khổng lồ lúc này lại lớn thêm vài phần, thế giới chi lực nó tản ra lại mạnh thêm vài lần.

Kim Long cùng Kim Sơn trong nháy bị thế giới chi lực bị đè nát, đám yêu ma hay đám nhân tộc ở phía bên dưới lúc này cũng đều thất khiếu chảy máu, bộ dạng sắp chết đến nơi.

Nhưng vào đúng thời khắc mấu chốt này, một việc khó thể tưởng tượng xảy ra, ở bên trên đầu của Ma Bia không gian một hồi nhộn nhạo, tiếp đó một thân ảnh đi ra bên ngoài, sau đó đứng trên ma bia.

Trong miệng hắn nói nhỏ hai tiếng, sau đó khẽ vuốt ve Ma Bia một cái, ma bia lập tức trở nên rung động kịch liệt, tiếp sau đó Ma Bia bộc phát huyết quang chói mắt, huyết quang kia chói mắt đến mức mọi người cũng không thể nhìn thẳng.

Nhưng đến lúc mọi người mở mắt ra thì nhìn đã không còn cảm nhận được cái áp lực kinh khủng kia nữa, Ma Bia khổng lồ bên trên bầu trời lúc này cũng biến mất không còn tăm hơi, biến mất cùng với tấm Ma Bia còn có ngươi thanh niên thần bí.

Tất cả mọi người lúc này đều là ngây dại, đến cả thanh niên cổ ma lúc này cũng là một hồi không biết làm sao, bảo vật theo hắn bao nhiêu năm cứ như vậy biến mất rồi.

Sắc mặt của thanh niên cổ ma một hồi trắng một hồi xanh, vặn vẹo không ra hình thù, trở nên vô cùng dữ tợn, Ma Bia kia tuy chỉ là tàn phiến nhưng lại là tàn phiến của một kiện chí cao bảo vật nào đó. Uy năng vô cùng lớn,ấy vậy mà có người trước mặt hắn đoạt đi. Cái này khiến trong lòng hắn cảm thấy tức giận không thôi.

“ Phúc”

Thanh niên cổ ma không biết có phải do bị thương hay là do bị tức mà lúc này đột nhiên phun ra ngụm máu đen. Nhưng tiếp sau đó hắn gầm lên giận dữ:

“ Vô sĩ đạo tặc, ngươi đáng chết, nhanh trả lại thần bia cho ta bằng không ta giết ngươi.”

Hai tên Thánh Sứ cùng đám tu tiên giả nghe hắn gào thét như vậy thì lúc này cũng hồi phục tinh thần. Cả đám lúc này cũng ý thức được vấn, hai tên Thánh Sứ lúc này cười lên như điên nói:

“ Ha ha ha ha. Ha ha ha ha. Trộm đi tốt lắm, ma đầu mất khi tấm bia mộ kia ngươi lấy gì đối phó với chúng ta, chịu chết đi.”

Lời vừa dứt hai tên Thánh Sứ liền động, toàn thân bùng lên kim quang, trong tay cầm kiếm lăng không mà đứng nhìn như chiến thần, tiếp đó hai người đồng thời nâng lên trường kiếm,trường kiếm lúc này cũng hiện lên kim quang chói mắt, thân ảnh bọn họ lóe lên lần nữa hướng về phía thanh niên cổ ma đâm tới

Kiếm khí như trăm sông đổ về một biển, liên tục không dứt, lăng không chém xuống, bổ ra một mảnh thiên địa.

Nhìn thấy tình cảnh như vậy, nghe được đám kia cuồng tiếu.Trong lòng thanh niên cổ ma bay lên một cổ cảm giác phẫn nộ và khuất
nhục, hắn hét lớn một tiếng:

“ Trước tiên giết đám cặn bã các ngươi, sau đó lại tìm con chuột kia.”

Rốt cuộc hắn bất cũng bất chấp tất cả, bản thân hắn bắt đầu ma hóa, thân thể hắn thoáng cái to lên vài trăm lần, hóa thành một con đại ác quỷ.

Con đại ác quỷ này nhìn giống con tinh tinh,mặt mày dữ tợn, răng dài cả mét, ánh mắt đỏ như máu, toàn thân tản mạn ra khí tức hung tàn bạo ngược.

Lấy trung tâm là con đại quỷ kia, một luồng năng lượng gió lốc màu đen lan tràn ra bốn phía xung quanh, luồng năng lượng kia quét trúng kẻ nào kẻ đó lập tức hóa thành tro bụi, chỉ có cường giả Hằng Vương Tinh Cảnh là mới có thể đối kháng được luồng năng lượng này, còn đám cường giả phía dưới hay đám quái vật khắp nơi đều bị luồng năng lượng này hủy diệt.

Nhìn thấy kiếm khí phô thiên cái địa hình thành cả một dòng sông đánh tới, Đại Quỷ không tránh không né, một đấm oanh ra.

“ Đùng…”

Bầu trời oanh minh,cả một mảnh không gian trở nên hỗn loạn, vô số khe hở không gian đen ngòm xuất hiện. Cũng dưới một đấm này kiếm như biển kia trong nháy mắt phá diệt hoàn toàn. 

Sau khi hủy diệt xong kiếm khí đầy trời, Đại Quỷ đột nhiên há miệng, một vòng xoáy hấp lực khổng lồ ở trước miệng nó xuất hiện, hút hết tro bụi, đám yêu vật cấp thấp cùng với đám tu sĩ lâu nhâu vào bên trong.

Sau khi cắn nuốt xong đại lượng chất dinh dưỡng, con Đại Quỷ lúc này lớn thêm vài lần, nó ngửa đầu rống lớn:

“ Chết hết. Các ngươi đều phải chết sạch.”

Tiếp đó nó lăng không nện xuống một quyền,dưới một quyền này bầu trời, mặt đất như muốn sụp xuống, không quan một quyền này đi qua trở nên vặn vẹo bất định.

Hai tên Thánh Sứ cảm nhận được uy năng của một quyền này thì đều là sợ hãi không thôi, tuy biết tự thân hai người không thể ngăn cản được một quyền này nhưng cả hai cũng không cam nguyện cứ như vậy chết đi, bọn họ lúc này làm ra phản kháng cuối cùng, tất cả bảo vật công kích phòng ngự gì cũng đều được bọn hắn mang ra dùng, cái gì dùng được thì bọn hắn đều dùng hết.

Nhưng ngay vào lúc ngàn cân treo sợi tóc này, một âm thanh trầm thấp vang lên.

Nhất tiễn- Truy Hồn Vong Mệnh Tiễn

Thanh âm vừa hạ xuống thì từ bên trong không gian vô định ở phía sau lưng con Đại Quỷ vọt ra một đạo ánh sáng đỏ.

Đạo ánh sáng kia nhanh đến mức Đại Quỷ còn chưa kịp phản ứng đã bị bắn nát đầu.

“ Bùm…”

Cả cái đầu lâu khổng lồ của con Đại Quỷ trong nháy mắt nổ tung như pháo hoa, dịch óc bay tán loạn đầy trời. Nếu như là người có hồn niệm cường đại sẽ nhìn thấy, lúc đầu lâu của Đại Quỷ bị bắn nát thì linh hồn của nó không biết bị thứ gì tước đoạt đi mất.

Mất đi linh hồn, Đại Quỷ trong nháy mắt chết đi, có điều một đấm lúc trước vẫn tiếp tục đánh xuống nhưng mà uy lực đã giảm đi rất nhiều.

“ Ầm ầm ầm…”

Một đấm hạ xuống, hai tên Thánh Sứ trong nháy mắt bị đánh bay ra xa xa, vừa bay vừa điên cuồng hộc máu, bảo vật toàn thân cũng dưới một đấm này bị chấn cho nát bấy.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện