Nhìn đám người còn đang quỳ dưới đất Xuân Đức niệm một lần chú ngữ nữa, hàng triệu khuôn mặt dữ tợn trong cơ thể hắn lao ra ngoài, lao thẳng về đám Thiên Thu Thánh Địa kia, những khuôn mặt này như một đám mây đen,đi qua tới đâu thì trên mặt đất chỉ còn lại đất và những bãi nước màu đen xì.
Qua đúng một khắc, còn lại gần 6 ngàn người của Thiên Thu Thánh Địa đã biến thành thức ăn cho " Linh Hồn Ác Quỷ triệu hoán" của Xuân Đức. Thu hồi lại kỹ năng, như không có chuyện gì Xuân Đức tiến lại gần nhóm người Thanh Trúc đạo:
" Giờ muốn làm gì với mấy tên này, trong lúc đùa mấy con côn trùng này thì nhóc có thể kể chuyện xảy ra mấy ngày hôm nay".
Mọi người xung quanh khi thấy Xuân Đức tiến lại gần thì đều cúi gằm mặt xuống, chỉ có Thanh trúc là vẫn như thường. Nàng nhìn Xuân Đức thật sâu, sau đó mới hỏi:
" Ngươi không sợ người của Thiên Thu Thánh Địa trả thù sao?".
Xuân Đức kiếm một phiến đá gần đó ngồi lên trên, sau khi yên vị hắn mới đạo:
" Ngươi thấy ta cần sợ sao? dám hãm hại muội muội ta lần này ta không giết sạch bọn hai cái thế lực chó má này thì ra cũng không cần sống nữa rồi, bọn súc sinh này cấu kết với nhau tính toán giết môn đồ Diêp Linh Tông các ngươi thì cũng thôi lại còn dám ra tay với muội muội ta, may mà muội ấy còn có thể trọng sinh được, bằng không thì ta mang theo cả cái Viên Cổ Chiến Trường này chôn cùng" Nói tới câu cuối cả người Xuân Đức phóng xuất ra hắc mang đại thịnh khiến cho cả thiên khung cũng phải run rẩy vài lần.
Bình tĩnh lại Xuân Đức đạo " Thôi cái gì qua thì cũng qua rồi, đừng nhắc tới nữa, dạo này ta tâm tình không tốt lắm hễ cứ nhắc tới muội muội của ta thì ta lại hay mất kiểm soát, lúc ta mà điên lên thì giết các ngươi cũng không phải là không có khả năng. Nên sau này tránh nhắc tới chuyện này".
Thanh Trúc nghe Xuân Đức nói như vậy thì cũng đoán ra 8,9 phần rồi. Nàng gật gật đầu đạo:
" Ta và mọi người đã biết, sau này sẽ không nhắc tới việc này nữa, ngươi có thể giúp giải cấm nguyên lực lượng trên 5 người chúng ta không?".
Xuân Đức điểm ra vài chỉ, thì khóa nguyên lực lập tức giải trừ. Thanh Trúc và mọi người đều cúi đầu cảm ơn Xuân Đức một cái, được giải cấm chế cánh tay phải của Thanh Trúc và Cổ Phàm nhanh chóng mọc lại, sau vài hô hấp mọi thứ đã như lúc ban đầu, vung vẩy cánh tay mới mọc lại Thanh Trúc hỏi:
" Giờ ngươi tính làm gì tiếp theo".
Nằm trên tảng đá, Xuân Đức đang ngửa mặt nhìn trời nghe Thanh Trúc hỏi, ngẫm nghĩ một lúc sau hắn mới đáp
" Đầu tiên là giết sạch đám người Thánh Địa và Hắc Vương Tông còn trong đây, sau đó ra ngoài hỏi thăm từng nơi một. Ta khuyên các ngươi nên quay về tông môn đi, báo cáo việc này cho mấy lão bất tử kia, không tới khi đợi sau
này mới về,lúc về thì tông môn lại chỉ còn có 5 người các ngươi cũng nên ".
Thanh Trúc tiến lại ngồi bên cạnh Xuân Đức, rồi cũng nằm xuống nhìn lên bầu trời tối tăm kia, nàng chậm rãi đạo:
" Không, ta đi theo ngươi, tông môn ta có khi bây giờ đã biết việc này. Sau việc lần này ta đã thấy thế gian hiểm ác, chúng ta những kẻ được gọi là hạch tâm đệ tử chỉ là những bông hoa trong nhà ấm, không gặp sóng gió gì cả nên cả suy nghĩ và hành động đều rất nông cạn. Vì đó lần này ta muốn theo ngươi đi xông pha thiên hạ, ta muốn làm cường giả chân chính, ta không muốn làm thiếu tông chủ hữu danh vô thực, ngươi có thể cho ta làm tùy tùng của ngươi chứ". Nói xong lời cuối Thanh Trúc ngồi lên dùng ánh mắt kiên nghị mà nhìn thẳng vào hắn.
Nghiêng đầu qua nhìn Thanh Trúc, nhìn thấy ánh mắt kiên cường kia, hắn không khỏi nhìn nhận lại cô nhóc này, hắn gật đầu đáp ứng:
" Cho ngươi làm chân chạy cho ta cũng được, mà ngươi cũng không cần làm cường giả chân chính cái mẹ gì đâu, những cái thể loại mà dính tới hai từ chân chính thì thọ không lâu, đi theo ta phải học thứ nhất là gian trá, xảo quyệt, không từ thủ đoạn để đạt được mục đích. Đừng có mang chủ nghĩa anh hùng ra với ta, ta có thể một tay đập chết ngươi như một con ký sinh vậy. Nghe hiểu chứ".
Thanh Trúc nghiềm ngẫm một lúc lâu sau mới đạo:
" Ta hiểu rồi ngươi dạy rất đúng, là ta ngu nguội. Cảm ơn đã chỉ dạy".
Thanh Trúc đứng dậy đi về phía bốn người Thanh Mai, Cổ Phàm,Dương Tuấn,Lăng Thiên đạo:
"Bốn người các ngươi bây giờ đi về tông môn báo cáo việc này lên trưởng lão, ta sẽ không cùng các ngươi, ta sẽ đi cùng tên lừa đảo xông pha thiên hạ, lần sau gặp mặt các ngươi sẽ không còn thấy một thiếu tông chủ nhỏ yếu chỉ dựa vào tiếng tăm của tông môn mà là một cường giả sánh vai cùng các tiền bối thế hệ trước".
" Bốp.... bốp.... Nói hay lắm không hổ là thiếu tông chủ của Diệp Linh Tông, rất có tinh thần quyết tâm đấy, nhưng rất tiếc là không có cơ hội rồi, vì ngươi sắp cũng sắp theo các đồng môn của ngươi lên đường"
Một ông lão áo bào màu vàng đang đi tới từ phía xa, vừa vỗ tay vừa lên tiếng giễu cợt. Đi theo phía sau còn có 5 lão giả mặc bạch bào và 12 người thiếu niên, thiếu nữ, mặt tên nào tên nấy vênh lên như cái bánh đa.