Chờ đợi 100 năm quả thực tư vị không dễ chịu chút nào, Xuân Đức cảm thấy thế này có hơi mất thời gian. Hắn quyết định sử dụng bí pháp tăng tốc độ phát triển cả phân thân. Đã là bí pháp thì không có cái nào không có lợi và hại, bí pháp này có thể tăng tốc phát triển của phân thân nhưng cũng có một tai hại đó là trong quá trình thi pháp không thể ngưng, nếu mà mạnh mẽ ngưng lại thì bị bí pháp cắn trả lúc đó thì ăn đủ.
Suy nghĩ một chút hắn vẫn là giúp phân hồn lớn mạnh, tâm niệm vừa động một luồng lực lượng từ chủ hồn liên tục rót vào bên trong phân hồn, phân hồn ngay lập tức tốc độ ngưng thực nhanh lên một phần...
10 năm sau cường độ phân hồn đã đạt tới 50% chủ hồn. Xuân Đức vẫn liên tục duy trì lực lượng truyền vào phân hồn để nuôi dưỡng nó.
50 năm sau mức độ lớn mạnh của phân hồn đã đạt tới 72%. Xuân Đức cũng cảm nhận được sự lớn mạnh của phân hồn, trong lòng hắn mừng thầm, không ngờ phương pháp này lại hiệu quả tới vậy. Cứ đà này thì không bao lâu là có thể thu hoạch thành quả.
Nhưng trong lúc hắn đang vui mừng thì một tia hồn phách hắn để lại bên ngoài thân thể truyền tới tín hiệu bản thể ngoài kia bị kẻ khác tấn công. Điều này làm hắn vô cùng tức giận, là kẻ nào chán sống lại dám làm vậy đợi hắn bên trong này kết thúc thì mấy kẻ ngoài kia xác định luôn đi là vừa.
Nén lại sự tức giận, hắn chăm chú tiếp tục thi pháp tốc độ nhanh hơn một phần. Lần này hắn thật sự sơ xuất quá lại để bản thể bên ngoài mà lại thi triển kiểu bí pháp thế này, đúng là sức mạnh làm người ta lu mờ lý trí.
...........
Ở bên ngoài.
"Hưu... hưu....."
Phô thiên cái địa nhánh cây dũng động điên cuồng tấn công về phía đám người Tử Yên và đám người Diệp Linh Tông, không những thế còn có vô số đạo thuật pháp từ đám người Hắc Vương Tông và Ma Môn cũng đang như lưu tinh đánh thẳng về phía bọn họ.
Mấy người Tử Yên và Diệp Linh chỉ có thể đau khổ chống trả, bọn họ lần này không ngờ lại chúng bẫy rập của đám người Hắc Vương Tông và Ma Môn, tất cả mọi thứ đều là giả dối, mọi thứ chỉ là mồi dụ cho bọn họ mắc bẫy mà thôi.
Thiên Dụt Đằng cũng không phải vật vô chủ mà là do một kẻ trong cao tầng Ma Môn khống chế, bọn họ lấy ra làm mồi dụ Thiên THu Thánh Địa và Diệp Linh Tông mắc bẩy. Bọn họ cố tình để cho Thiên Dụt Đằng chạy tới nơi này để bọn họ đi vào bị vây khốn bởi đại trận, một khi đi vào thì có chắp cánh cũng khó thoát.
Trên mặt đất lúc này đều là hố lớn, hố nhỏ cùng tàn thi của đệ tử Diệp Linh Tông, Ma Môn, Hắc Vương Tông, đệ tử của Diệp Linh Tông chết vì bị người hai thế lực kia tập kích đánh bất ngờ, còn môn đồ của Ma Môn và Hắc Vương Tông là bị cao tầng hạ tử lệnh xông lên chịu chết để tiêu hao một chút thể lực của mấy tên Bất Diệt Cảnh của Diệp Linh Tông và Thiên Thu Thánh Địa.
Ầm! Ầm! Ầm!
Hai bên đánh nhau kịch liệt phát ra tiếng động
kinh thiên, đã lên tới Bất Diệt Cảnh kẻ nào không phải là bảo bối toàn thân, không có sức mạnh tuyệt đối thì đừng mong vây giết được, nếu không phải có đại trận vây khốn thì mấy người Diệp Linh Tông và nhóm Tử Yên bây giờ đã chạy đi từ lâu.
Đang đánh nhau thì một người bên phía Diệp Linh Tông hét lớn:
" Hai thế lực các ngươi tại sao lại dám phá vỡ ước định, chẳng lẽ các ngươi định một mình chống lại Vực Thú lần này sao? "
Sau khi tên này vừa nói thì một âm thanh cười lạnh vang lên:
" Chuyện đó không cần những kẻ sắp chết như ngươi quan tâm "
Thấy có nhiều lời thêm cũng vô dụng hai bên lại lao vào chiến đấu, một bên thì điên cuồng công kích, một bên thì gần như là hoàn toàn phòng ngự thi thoảng mới phản công một hai.
Người đánh với Tử Yên là 3 tên có tu vi Bất Diệt Cảnh tam trọng viên mãn, một mình nàng đối phó ba người tuy có đôi chút chật vật nhưng cũng không phải là vấn đề quá lớn.
Xoẹt...xoẹt
Trong lúc Tử Yên đang tập trung đối phó với ba người và dây leo từ Thiên Dụt Đằng thì bất ngờ từ bên dưới có kẻ đánh lén nàng, ngay lập tức trên cơ thể nàng lưu lại hai vết kiếm sâu thấy xương, máu tươi nhuộm đỏ quần áo, nhìn vết thương bên cánh tay phải đang còn hắc khí bám xung quanh thì khuôn mặt nàng thoáng nhăn lại, nhìn kẻ vừa mới đánh lén mình, nàng chỉ khinh bỉ nói:
" Đã là ba đánh một, không ngờ lại còn thêm một con chó cắn lén. Ta cũng khâm phục các hạ có da mặt dày đấy, tới đây để ta xem kẻ ngoài việc cắn lén kẻ khác thì có khả năng gì nào? "
Tên vừa đánh lén kia nghe Tử Yên nói thì sắc mặt cũng không đổi, ngược lại hắn còn cười gằn, hắn âm lãnh nói:
" Tiện nhân nhiều lời vô ích, mạnh được yếu thua, chỉ có loại đàn bà không có não như ngươi mới có thể nói ra mấy lời ngu ngốc vậy thôi, ta thấy ngươi rất yêu quý con sủng vật trong lòng kia đi, đã vậy thì ta sẽ tiễn nó đi trước rồi tiếp theo sẽ là ngươi."
Mấy tên đồng bạn kẻ này cũng là cười lạnh nhìn về phía Tử Yên sau đó đồng loạt cùng xông lên, ba kẻ kiềm chế nàng còn tên chuyên gia đánh lén kia thì liên tục nhằm vào Xuân Đức đang nằm trong lòng nàng mà ra tay.
Kẻ này ra tay rất tàn nhẫn, biết điểm yếu của Tử Yên là tiểu linh thú trong ngực nàng thì liên tục chọn điểm yếu nàng mà công, cứ như vậy ngay lập tức Tử Yên rơi vào thế yếu, vì không muốn Xuân Đức bị thương nên nàng liên tục dùng thân thể hứng đòn công kích thay.