Cân Cả Thiên Hạ

Chương 302: Vô đề


trước sau

Rào rào...rào rào

Trời bỗng nhiên tối lại, mây đen phủ kiến bầu trời, rồi một cơn mưa lớn như chuốt nước đổ xuống mà không một dấu hiệu báo trước. Cả một mảnh thiên địa bây giờ đã thay đổi 180 độ,khung cảnh mưa lớn, không khí mang theo mùi máu tươi gay mũi, thêm vào đó là cái khí tức âm u lạnh lẽo và những xác chết khắp nơi trên mặt đất khiến cho nơi đây nhìn như một nơi an táng vậy. 

Xuân Đức ngửa mặt nhìn lên bầu trời một cái, sau đó hắn nhìn về phía Đại Bạch nói:

" Tóm mấy con chuột kia lại đây Đại Bạch, để bọn chúng chui rúc như vậy cũng đáng thương lắm, nên để bọn chúng ra đây gặp mặt nói chuyện, tâm sự cùng mọi người "

Xuân Đức vừa dứt lời thì có 6 bóng đen từ các nơi ẩn nấp 4 phía xung quanh mọi người thoát ra, độn tốc cực nhanh chạy về phía đại quân của mấy thế lực kia. Mấy kẻ thuộc 3 tông môn thấy có người ẩn nấp bên cạnh mà không ai phát hiện mọi người đều thất kinh, vẻ mặt bất an tất cả đều cầm chặt vũ khí trong tay mình.

Nhìn vào mấy bóng đen kia đang điên cuồng đào tẩu, Xuân Đức cười lạnh nói:

" Kẻ nào còn tiếp tục chạy thì đừng hỏi tại sao cơ thể lại thiếu khuyết đi vào bộ phận ". Giọng nói Xuân Đức nghe âm u vô cùng, bên trong hàm chứa sát ý khiến người ta nghe cũng không tự chủ được sợ hãi.

Nhưng 6 bóng đen kia vẫn tiếp tục lao về phía trước bằng tốc độ nhanh nhất có thể, không những thế còn có 2 tên chạy ở phía sau cùng lấy ra bảo vật truyền tin, ắt hẳn hai tên này cảm thấy có điều gì đó không tốt sắp diễn ra nên muốn trước khi gặp bất trắc thì truyền tin về cho tổng bộ, để tổng bộ cho người điều tra giải quyết việc này.

" Ồ, thật tình là, nhẹ nhàng khuyên bảo thì không ai chịu nghe cứ để lúc năng tay mới chịu ". Xuân Đức cười khinh miệt một cái, sau đó tay hắn bắt một cái pháp quyết kì quái, cùng lúc Xuân Đức bắt pháp quyết

Xoạt...xoạt

Không gian trước mặt 6 bóng đen bỗng nhiên tách ra, vô số sợi xích hắc ám có đầu là một cái móc giống như phần cuối đuôi của những con bọ cạp, những sợi xích này lấy tốc độ ánh sáng bắn thẳng tới 6 người.

Những kẻ này đúng là những tên lão luyện, gặp nguy không loạn, bị tập kích bất ngờ mà mấy tên này còn kịp mở hộ thân nguyên lực, cố gắng né tránh những nơi yếu hại. Nhưng bọn họ đánh giá sai lầm sự đáng sợ của những sợi xích kia,những sợi xích kia như những con độc xà không nhìn nguyên lực hộ thể, trực tiếp xuyên qua hộ thể cắn thẳng về những vị trí yếu hại của bọn hắn.

Á...hự...tha mạng

Liên tiếp vài tiếng kêu thảm vang lên, nhưng ngay sau đó thì im bặt, 6 tên bỏ chạy kia chỉ kịp kêu lên một tiếng ngay sau đó bị hàng loạt những sợi xích như những con độc xà kéo vào bên trong khe hở không gian biến mất vô ảnh vô tung.

Bịch...bịch...bịch

Không lâu sau đó, không gian đằng trước cách Xuân Đức vài mét lại một lần nữa tách ra, 6 kẻ bỏ chạy khi trước rơi trên nền đất đá, cả thân thể máu me đầm đìa, thân thể của những kẻ này có thể nói không khác gì cái sàng, thủng lỗ chỗ.

Khi mọi người còn đang kinh
sợ trước thủ đoạn của Xuân Đức thì lại đã thấy Xuân Đức đi nhanh về một phía, nơi đó có một cái động quật nhìn không có gì khác thường, trước cửa động quật có một tảng đá lớn và vài cái cây cao tầm cơ thân người trưởng thành. 

Mọi người thấy Xuân Đức vung tay lên mấy cái cây trước cửa động quật ngay lập tức bị cắt làm hai đoạn, nữa phần thân trên rơi trên mặt đất nhanh chóng lụi tàn thành một một đám gỗ mục. Một chuyện không ngờ đó là từ chỗ bị cắt đứt của thân cây lại chảy ra huyết dịch đỏ tươi như máu, sau đó không lâu thì phần thân dưới cũng từ từ tàn lụi biến thành một gốc cây khô.

Xuân Đức cũng không để ý tới mấy cái cây quái dị ngoài hang mà vẫn tiếp tục đi vào phía bên trong.

Rầm..rầm...rầm

Mọi người thấy khi Xuân Đức bước vào cái hang kia không được bao lâu thì hàng loạt tiếng nổ truyền ra,nhưng cũng ngay sau đó thì lại yên tĩnh lại.

Mọi người một lần nữa lại thấy Xuân Đức đi ra ngoài, nhưng khi đi ra ngoài trong tay hắn còn nắm cổ một mỹ nữ xinh đẹp tuyệt trần, khuôn mặt kiều diễm, đôi môi ướt át, khóe miệng nàng đang chảy ra máu tươi càng làm tăng thêm vẻ xinh đẹp.

Nàng trong tay Xuân Đức như chú gà con không lực phản kháng, nàng cứ để vậy mặc Xuân Đức kéo lê trên mặt đất, ánh mắt nàng tuyệt vọng, quần áo rách nát, cộng thêm vô số những vết thương thấy xương trắng hếu đang chảy máu tí tách thì càng làm tăng thêm vẻ bi thảm của nàng bây giờ.

Trừ mấy người có trái tim sắt đá như Tà Long, Đại Bạch thì đa phần mọi người ở đây khi thấy cảnh này đều không khỏi cảm thấy thương xót cho vị mỹ nữ kia. Nhất là mấy tên thiếu niên bọn này đều cúi mặt xuống không đành lòng nhìn tình cảnh trước mắt. Nếu là bình thường có lẽ bọn hắn còn có can đảm đứng ra nói vài lời bênh vực vị mỹ nữ tuyệt sắc kia nhưng bây giờ...

... Bây giờ thì có cho bọn họ mười lá gan cũng không dám, khi nhìn về người thiếu niên mặc áo lông màu đen đi dưới mưa, trên vai là một con hồ ly có bộ lông phát ra quang mang huyết sắc, xung quanh là khí tức âm lãnh, chết chóc, tà ác, sặc mùi máu tanh đang bốc lên ngùn ngụt kia thì mọi ý niệm chống đối ngay lập tức tiêu tán, trong lòng bọn hắn chỉ có sợ hãi và sợ hãi chiếm cứ.

Bọn họ chỉ có thể tiếc thương, cầu phúc cho vị mỹ nữ kia không bị kẻ đáng sợ như quỷ dữ này ăn thịt đi mà thôi.

Bịch

Xuân Đức đi lại chỗ bọn Tà Long đứng, không một chút thương hoa tiếc ngọc nào mà ném vị mỹ kia xuống nền đá bên dưới.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện