Cân Cả Thiên Hạ

Chương 382: Bồi thường tổn thất chiến tranh


trước sau

Cuống cùng Ác Ma Điện giành thắng lợi toàn vẹn nhưng binh số tổn thất cũng không phải nhỏ, binh số giảm gần 1/4, bên Ác Ma Điện chết gần 400 triệu người đại bộ phận đều là bộ thương cùng bộ thuẫn tử trận. Những bộ khác tử vong không có bao nhiêu, người bị thương ngược lại không có ai. Những người bị thương đều xông lên tự bạo liều mạng hết rồi, cũng vì chiến thuật liều mạng như vậy mà đám ô hợp liên minh Diệt Ma kia mới kiêng kị không dám dốc sức.

Bên Ác Ma Điện là người chiến thắng vậy mà cũng chết mất 1/4, mọi người có thể nghĩ bên liên minh Diệt Ma chết bao nhiêu người. Theo như quan sát cả Xuân Đức thì bên liên minh Diệt Ma chết 2/3, bị thương vô số, chiến lực chủ chốt bị cắt giảm một phần 6.

Trận chiến này là quyết chiến nên bắt đầu cũng nhanh mà kết thúc cũng nhanh, chưa đủ một ngày thì bên liên minh thất bại thảm hại bỏ chạy mà về. Bên Ác Ma Điện khải hoàn trở về.

..........

Ác Ma Điện Chủ thành, tất cả mọi người cùng một chỗ hoan hô. Chiến thắng ngày hôm nay khiến cho mối hận mười bốn năm trước được cởi ra.

Dưới bầu trời mưa ngâu có người vui quá mà khóc, có người buồn quá mà khóc, có người lại cười như điên, thành viên Tinh Anh Ác Ma Điện biết ngày hôm nay sẽ khắc sâu bên trong tâm trí bọn họ. Thù được báo nhưng chỉ là mới phân nữa những kẻ cầm đầu vẫn chưa chết, mối hận trong lòng bọn họ vẫn chưa tiêu tan.

Nếu nói người vui vẻ nhất ắt hẳn là mấy tên dong binh rồi, bọn hắn vui vì chọn đúng trận doanh, lúc trước đối mặt với địch nhân nhiều hơn phe bên mình gần 4 lần, bọn họ cảm thấy tuyệt vọng, nhưng ba đợt mũi tên đầu tiên qua đi hàng trăm triệu địch nhân ngã xuống lòng tin, sự dũng cảm của bọn họ lại được nhen nhóm. Đến bây giờ bọn họ còn tưởng là đang trong mơ, bọn họ còn sống mà sống rất tốt là đằng khác.

Vì chỉ là chiến thắng mở màn nên bên trên chỉ là thưởng một chút quà an ủi mọi người, nói thật mọi người cũng không quan tâm đến cái phần thưởng kia mà để ý đến lòng thành của cao tầng Ác Ma Điện, còn về tài phú thì qua trận chiến này bọn họ đã kiếm đủ cho gia tộc, con cháu tiêu sài mấy chục năm.

Ngược lại với bầu không khí phấn chấn bên Ác Ma Điện, bên liên minh Diệt Ma khắp nơi là một mảnh u ám, không khí nặng nề, mấy tòa thành trì tối om om. Tiếng người bị thương kêu thảm, tiếng khóc nức nở, tiếng gió lạnh lẽo thổi qua khiến lòng người tan rã.

Dù là người quen thấy sóng gió trên đời nhưng kinh lịch qua chuyện hôm nay mọi người cảm thấy sợ, sợ quân đội binh lính màu đen, sợ Ác Ma Điện cường đại. Một nhóm người ngồi với nhau mà ai ai cũng có suy tư riêng, nét u sầu hiện trên mặt mỗi người.

Ngày hôm nay cũng không biết là có bao nhiêu tông môn cấp thấp toàn quân bị diệt, lại không biết là có bao nhiêu người bị ép điên.

Bên trong chính điện liên minh Diệt Ma đang ngồi 79 người, nhân số so với trước kia giảm đi 7 thành. Sắc mặt từng người âm trầm chảy ra nước. Bầu không khí nặng nề tới cực điểm.

Ngay lúc này một ông lão mặc lam bào, râu tóc bạc trắng lên tiếng nói phá tan bầu không khí:


" Việc đã rồi không thể nào cứu vãn, là chúng ta đánh giá quá thấp Ác Ma Điện, không ai có thể ngờ bọn họ cường đại như vậy, cá nhân cường đại mà lại đồng lòng nhất chí so với chúng ta 5 bè bảy mảng mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Một bước sai cả bàn đều thua."

Một đại hán mày rậm, mắt to, khí thế dọa người nói:

" Có gì các ngươi sắc mặt như bị táo bón vậy, cam đánh cuộc nguyện chịu thua, không bằng người thì là không bằng, cứ theo như quy định trước kia mà
làm, bồi thường cho bọn họ. Món nợ này sau này tính cả gốc lẫn lời, đợi chúng ta lại một lần nữa tích súc lực lượng, chẳng lẽ các ngươi lại không có lòng tin vào chính mình như vậy sao."

" Chẳng lẽ lại cứ như vậy dễ dàng để bọn họ đạt được như vậy sao". Một tên chưởng môn không cam lòng nói.

Đại hán kia nhướng mày quát:

" Câm miệng, ở đây đâu có chỗ cho đám tiểu bối các ngươi nói chuyện, các ngươi phải nhớ rằng thiệt hại là chúng ta những đỉnh tiêm tứ phẩm thế lực mà không phải đám tôm tép các ngươi."

Tên chương môn kia trực tiếp quỳ xuống dập đầu xin lỗi, liên tục nói:

" Đại nhân bớt giận, là tiểu nhân lắm miệng, mong đại nhân khai ân."

Tên đại hán cũng không có giết hắn mà một bàn tay đập hắn bay ra khỏi đại điện. Ở bên trong phòng những người khác im thin thít, ở đây quyền nói chuyện chỉ có thế lực tứ phẩm mà thôi những kẻ khác chỉ là mang tính chất tương chưng.

" Không cần quan tâm tới mấy lời vô tri của đám tiểu bối làm gì, Lý Hỏa Tinh Quân chúng ta tiếp tục thương thảo đối sách."

...........

Ngày tiếp theo bên phía liên minh Diệt Ma đã cử mấy đại cự đầu cùng nhau đi tới Ác Ma Chi Thành để hòa hoãn mối quan hệ cùng đàm phàn bồi thường tổn thất chiến tranh.

Vì sự nghiệp trọng đại sau này nên Xuân Đức cũng cho 5 tên Tinh Quân Cảnh sứ giả này chút mặt mũi, mấy người bọn chúng được tiếp đãi bên trong pháo đài Ác Ma.

Năm người được ủy thác là sứ giả tới nơi này đều là người đứng đầu một thế lực tứ phẩm, đây cũng là cho Ác Ma Điện thể diện, một mặt cũng là thị uy.

.....

Năm trung niên nam tử, cả người toát ra khí thế chỉ có bậc vương giả mới có tiến tới Ác Ma Thành - 01, trước cửa thành đã có một người đứng đó từ trước, nhìn thấy 5 người tới thì đi lên nói:

" Mời các vị theo ta." Lời nói khô khan như là người bị sắp chết khát nói chuyện, khó nghe vô cùng. Năm tên Tinh Quân Cảnh lập tức bất mãn trong lòng nhưng hôm nay đến đây là có việc trọng đại nên không tiện phát tác.

Người dẫn đường cũng không có để ý tới mấy tên này mà hai tay bóp pháp quyết, một đường hầm thông đạo được hình thành. Hắn quay lại nói với mấy người:

" Mời các vị theo ta." Lời nói lại lặp lại như lúc mới gặp, đến cả ngữ điệu cũng như lúc ban đầu, năm tên Tinh Quân Cảnh nghi ngờ tên này sinh ra chỉ để nói mỗi câu này.

Sáu người bước vào trong không gian thông đạo, khi người cuối cùng bước vào thì không gian cũng lập tức băng giải. Không qua mấy cái chớp mắt năm người bên liên minh Diệt Ma đã đến một căn phòng không phải rất rộng lớn nhưng đặc biệt vô cùng.

Nơi này không có mái phòng, phía bên trên đều là tinh không vô hạn, chỉ có bốn phía xung quanh cùng sàn căn phòng là do vật chất đặc biệt tạo thành.

Trong phòng có một cái bàn tròn hình chữ nhật cùng 6 cái ghế, ở một bên cái bàn Tuyết Anh đã ngồi đó từ trước đang uống trà một mình, khí chất cao quý, vẽ đẹp khiến người ta mê luyến khiến cho mấy tên Tinh Quân Cảnh ánh mắt cũng sáng lên.

" Mời các vị ngồi". Âm thanh dịu nhẹ như gió mùa thu vang lên khiến lòng người thanh thản.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện