Cân Cả Thiên Hạ

Chương 466: Niềm vui bình dị


trước sau

Nhìn 4 người bên cạnh mình Xuân Đức nói: " Mọi người đi theo ta." 

Bốn người đồng thời gật đầu đi theo Xuân Đức, Xuân Đức cùng với Bóng Ảnh kết hợp với nhau tạo nên một cái không gian cầm cố, sau đó cả hai cùng phát ra lực lượng uy áp thực chất lên gần 2 vạn con Khát Máu Thỏ. 

Một sức mạnh vô hình tràn ra khiến cho đám thỏ nằm rạp trên mặt đất không thể nhúc nhích. Bị trấn áp mà đám thỏ này vẫn dùng ánh mắt hung tợn nhìn mọi người, trong cổ họng liên tục có tiếng gào rú nhưng không thể phát ra được. 

Lấy ra một cái bình bằng Diệu Tinh cấp 3. Cái bình này cũng là cái duy nhất mà Xuân Đức tạo nên. Cái bình cực lớn với cân nặng vô cùng kinh khủng, phải bốn người bên cạnh hắn mới có thể khiêng nổi. 

Phải biết bọn họ có tu vi không thấp đều là Bất Hủ Cảnh đỉnh phong cả vậy mà phải cố hết sức để khiêng cái bình. Xuân Đức đi tới một đám thỏ trưởng thành sau đó khống chế niệm lực thành vô số bàn tay tóm lấy những con kí sinh kia ném vào bên trong cái bình bên cạnh hắn. 

Trung bình một con thỏ trưởng thành phải có đến gần 200 con kí sinh như vậy, con nào con nấy dài lê thê. Những con thỏ mà bị tách ra khỏi kí sinh thì ngay lập tức rú thảm một tiếng rồi bị hôn mê đi. 

Đám kí sinh bên trong bình có thể nói là loại sinh vật có tốc độ tiến hóa nhanh chóng nhất mà Xuân Đức từng nhìn thấy, chỉ cần cắn nuốt đồng loại thì sẽ nhanh chóng biến đổi, màu của những con cắn nuốt được đồng loại thì càng trở nên xanh hơn và cứng rắn hơn. 

Cơ thể bọn nó thì màu xanh lam còn những cái lông tơ thì màu xanh lục nhìn không khác gì một con sâu lông cả. Có khác chỉ là bọn nó kinh dị hơn nhiều, cái mồn hình tròn tất cả đều là răng nhọn hoắt. Càng cắn nuốt nhiều đồng loại thì từ trong cái mồm kia còn mọc ra một cái lưỡi màu tím than nữa. 

Giờ Xuân Đức mới hiểu ra vì sao trên một con thỏ lớn như vậy chỉ có mấy trăm con kí sinh kia, hóa ra đám này tự ăn thịt lẫn nhau nên xung quanh phạm vi khu vực của nó không có kẻ nào tới gần, có kẻ nào xâm lấn thì một là nó chết hai là kẻ thù của nó treo. Không tồn tại trường hợp cộng đồng trung sống. 

Sau nữa giờ Xuân Đức đã bắt hết đám kí sinh bỏ vào trong cái bình, bây giờ hắn cùng mấy người khác đang ngồi ở bên cạnh xem biến hóa. 

Từ vô số kí sinh cắn nuốt lẫn nhau hình thành nên các con ký sinh đặc biệt hơn đồng bạn, từ sức mạnh cho đến sự khôn khéo. Xuân Đức có thể cảm nhận thấy những con ký sinh này đang từ từ mở ra linh trí. 

Sau 2 giờ đấu tranh giữa mấy vạn con ký sinh thì bây giờ trong bình chỉ có một con ký sinh dài nữa mét thân hình nhìn như con giun, cả người nó toàn là miệng, dọc theo cái thân hình nữa mắt tổng cộng có 15 cái miệng, Xuân Đức chính mắt nhìn thấy mười mấy cái miệng kia có thể nhai nuốt ăn uống như bình thường. 

Con vật bên trong dài nữa mét, cả người màu xanh lam, nó lúc này đã không có lông. Sau khi ăn hết đồng loại thì nó khép lại mười bốn cái miệng ở trên thân chỉ để lại một cái duy nhất mà thôi. Nó cũng không có chết đi vì thiếu vật chủ, giờ đây không có vật chủ nó vẫn sống khỏe mạnh như thường. 

" Thật kinh khủng, loại sinh vật này..." 

Mấy người ơn bên cạnh kinh thán sự đáng sợ của loại kí sinh này. Xuân Đức nâng lên một con thỏ còn nhỏ, thân thể nó cao 5-6 mét, tầm cỡ này nặng cũng mười mấy tấn ném vào bên trong cái bình nhìn xem phản ứng của con kí sinh màu xanh kia làm sao.

Ngay khi con thỏ vào bên trong cái bình, còn kí sinh như ngửi thấy thức ăn của mình nhanh chóng lao lại con thỏ, cái miệng lớn gặm sâu vào bên trong cơ thể con thỏ sau đó cả người con kí sinh chui vào bên
trong. 

Xuân Đức cùng mấy người ở bên cạnh vừa xem vừa nuốt nước miếng vì tình cảnh phía sau làm mọi người kinh sợ không thôi, sau không tới mấy giây thì con thỏ nhanh chóng hóa thành một bãi máu loãng, ngay cả lông và xương cũng bị huyết hóa. Con kí sinh kia không có vội ăn hết chỗ máu kia mà đắm mình trong bể máu xung quanh nó, mãi một lúc lâu sau thì mười mấy cái miệng mở ra cùng cắn nuốt. Không qua mấy hô hấp cả bể máu đã cạn sạch. 

Cắn nuốt xong thì con kí sinh kia cũng không có biến hóa gì mà nằm yên nơi đó, như ăn no rồi phải đi ngủ vậy. 

" Hình như nó ngủ rồi. " A Nậm nói. 

Xuân Đức gật đầu nói: 

" Ăn no ngủ rồi. Đợi ta xem đám thỏ mất loại kí sinh này rồi có sống được không. Nếu không sống được nữa thì loại bỏ ra khỏi kế hoạch nuôi nhốt. 

Đem ra một cái giới bảo, giới bảo này cũng rất lớn. Bên trong phạm vi cũng có mấy triệu dặm vuông, cây cối xanh tươi động vật nhỏ đâu đâu cũng có. Dùng niệm lực bao quanh Xuân Đức đem tất cả đám dị chủng thỏ đưa vào bên trong giới bảo. 

Vừa vào bên trong giới bảo thì đám dị chủng này liền tỉnh lại, bọn nó ngơ ngác nhìn xung quanh một chút sau đó bắt đầu điên cuồng gặm nhấm cây xanh xung quanh, từ đại thụ cho đến hoa cỏ, cái gì bọn nó cũng ăn, ăn triệt để sạch chỉ còn lại nền đất. 

Sau đó bọn chúng lại bắt đầu sinh sản, cái chu kì con nhỏ -> trưởng thành -> sinh con không tới 7 ngày. Miễn sao có đủ thức ăn cho bọn nó là được. So sánh một chút với khi còn có kí sinh thì tốc độ trưởng thành của dị thú thỏ giảm mạnh. 

Nhưng bù lại con nào con nấy béo tròn, thịt không là thịt. Không có cái hiện tượng cả người toàn da với xương như trước kia. Hơn 1 tuần sau đàn thỏ từ 2 vạn con bây giờ đã có gần 3 vạn con. Thấy có hi vọng Xuân Đức quyết định bắt nhiều thêm một ít thỏ về nuôi. 

Nhìn qua A Nậm, Xuân Đức hỏi: 

" Có biết nơi nào có đám dị thú thỏ này nữa không? Dẫn ta đi đến đó." 

A Nậm gật đầu đáp: 

" Có thưa Điện Chủ, cách nơi này 3 ngàn dặm đi sâu vào trong có rất nhiều Khát Máu Thỏ, nơi đó có 12 con vương thú Khát Máu Thỏ, còn thú hoàng thỏ có hay không thì thuộc hạ không rõ lắm." 

" Có hay không cũng không sao, có thì bắt nó luôn. Được rồi đi thôi." Xuân Đức dẫn đầu ngồi trên Tiểu Bư sau đó mấy người cùng nhau nhảy lên trên tiếp tục đi sâu vào bên trong. 

Quãng đường đi này cũng gặp một ít quần thể dị thú nhỏ lẻ, tiện tay Xuân Đức cũng thu thập luôn. Trên đường đi hắn còn gặp vài loại thực vật có tính hủ thực cao, vì muốn nhìn xem con kí sinh tiến hóa kia có đặc tính gì nên có cái gì lạ lạ thì Xuân Đức đều ném vào cho nó ăn thử. 

Kết quả không ngờ, con kí sinh kia không chết mà còn ăn tuốt các loại độc tố kia. Đến buổi chiều tối ngày hôm đó, cuối cùng Xuân Đức cũng gặp phải mấy bầy đàn thị thú thỏ, số lượng không ít, lên tới hàng triệu con. Xuân Đức phải mất một phen công phu để trấn áp hết đám thỏ đó. 

Cùng với đó hắn phát hiện một điều ở những con thỏ vương giả thì số lượng kí sinh càng ít hơn nhiều nhưng mức tiến hóa lại rất cao, hắn còn tóm được 12 con có đẳng cấp tương tự như con kí sinh mà hắn tạo ra lúc trước. 

Cũng như lần trước hắn bỏ tất cả vào bên trong bình cho bọn nó cắn nuốt lẫn nhau, và kết quả là....

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện