Cân Cả Thiên Hạ

Chương 496: Tử vong chiểu trạch


trước sau

Tử Vong Chiểu Trạch, khu vực ngoại vi. 

Nơi đây tử khí dày đặc, đầm lầy bốn phía rất ít có khu vực đất bằng phẳng. Ánh sáng lóe lên, một đội ngũ có 6 người 1 thú hiện ra. Sáu người này chính là đám người Trương Đức, do Ngọc Điệp có phương pháp đặc biệt nên bọn họ không có bị lực truyền tống tách ra. 

Cô gái nhỏ nhất trong nhóm tên Kim Chi là con gái của Đại Trưởng Lão trong tông, ba cô gái còn lại tuổi cũng ngang bằng với Ngọc Điệp, một cô gái tính tình hoạt bát hay cười tên Phần Hương, một cô khác tuy ít nói nhưng lúc nào cũng mĩm cười dịu dàng tên Ngọc Hà, còn cô gái còn lại tính cách bát quái rất thích chọc ghẹo Trương Đức tên Hồng Yên. 

Mấy cô nàng này bề ngoài cũng rất xinh đẹp trong mắt đa số mọi người là như vậy nếu được một trong các nàng để ý tới thì đã là phúc phận mấy đời. 

Nhìn không gian nơi đây Hồng Yên bịt mũi nói: " Thối quá, không biết bên dưới cái đầm lầy này đến cùng là cái gì mà lại có mùi ghê tởm đến vậy." 

Ngọc Điệp thì bình tĩnh hơn mọi người nhiều, nàng quan sát xung quanh trong chốc lát rồi nói: 

" Bên trong này thời gian rất khác so với bên ngoài, theo kinh nghiệm của ta thì trời đã sắp tối rồi còn 1 canh giờ nữa, chúng ta phải nhanh chóng tìm nơi an toàn bằng không buổi tối rất có khả năng bị Thiết Giáp Cự Ngạc cùng Yêu Chú Hùng Hậu bên trong đầm lấy đi ra tấn công, trở tay không kịp. Mọi người theo ta." 

Mọi người không ai có ý kiến gì thêm đều chạy nhanh theo Ngọc Điệp, sau khi băng qua mấy cái đầm lầy rộng lớn thì bọn họ cuối cùng cũng nhìn thấy một nơi có thể dừng chân lại. Bên trong cổ địa tu sĩ bị áp chế mạnh, đối với tu sĩ dưới Tinh Quân Cảnh thì không tài nào phản kháng. Còn đối với Trương Đức thì có cũng như không vì hắn cũng không thể nào phát huy ra sức mạnh thật sự của bộ thân thể này được, duy trì hoạt động đã là miễn cưỡng với linh hồn của hắn. 

Nhìn nơi này Ngọc Hà nói: 

" Chúng ta sẽ ở lại đêm nay ở nơi này sao? Làm sao muội cảm thấy rất không an toàn à." 

Ngọc Điệp gật đầu nói: 

" Bên trong nơi đây không có nơi nào là an toàn cả, chỉ có nơi cực độ nguy hiểm cùng nơi nguy hiểm mà thôi, đêm nay chúng ta chắc chắn phải chiến đấu với đám sinh linh nơi đây mọi người bố trí một ít pháp trận phòng hộ đi, cũng không nên lo lắng đám Thiết Giáp Cự Ngạc cùng Hung Chú Hùng Hậu nơi này cũng không phải rất mạnh, cấp độ chỉ tương đương với Bất Diệt Cảnh trung kì và sơ kì mà thôi, chỉ cần lưu ý chất độc của bọn chúng là được." 

Mọi người nghe vậy thì cũng không ai nói thêm gì mà tản ra bắt đầu bố trí một ít phòng thủ, duy chỉ có Trương Đức là đứng yên nơi đó, hắn có chút tay chân lóng ngóng không biết làm sao, hắn nhìn Ngọc Điệp hỏi: 

" Ngọc Điệp tỷ, ta phải làm gì? " 

Ngọc Điệp nhìn hắn cười vui vẻ nói: 

" Không phải làm gì cả, đệ ở đây cùng với tỷ là được rồi."

Trương Đức nghi hoặc nói: 

" Sao chúng ta không đi giúp mọi người, như vậy không phải làm sẽ nhanh hơn sao? " 

Ngọc Điệp có chút bó tay với tên ngốc này rồi, khó khăn lắm mới đuổi đi được mấy con tiểu hồ ly kia đi mà tên này không biết ý chút gì. Nhưng thôi ai bảo nàng thích đồ ngốc này làm gì. Ngọc Điệp nói: 

" Thôi thôi nếu như đệ không muốn ngồi một chỗ thì hãy đi làm đồ ăn tối nay đi. Ta sẽ phụ đệ, mọi người làm xong thì về cũng có cái ăn." 

Trương Đức nghe Ngọc Điệp muốn phụ mình nấu ăn thì nhìn nàng từ trên xuống dưới mấy lần, dùng ánh mắt không thể tin được nhìn nàng. Ngọc Điệp bị nhìn đến xấu hổ, nàng gắt lên: 

"
Nhìn đủ chưa, tỷ phụ giúp đệ nấu ăn thì có gì đáng ngạc nhiên lắm sao? " 

Trương Thiên rất thật thà đáp: 

" Có, đệ quan sát tỷ nhiều lần rồi, đệ nắm chắc 100% tỷ chưa bao giờ làm đồ ăn, đệ sợ để tỷ xuống bếp thì mọi người tí nữa không có gì ăn nữa. Thôi tỷ cứ đứng bên cạnh để mình đệ làm cho." 

Ngọc Điệp bị nói tới mặt đỏ lên, mặt nàng đỏ lên không khác gì quả táo chín nhìn vào chỉ muốn cắn một miếng. Nàng hung dữ nhìn Trương Đức gắt: 

" Hừ, dám coi thường tỷ sao, đệ cứ để đó tỷ hôm nay sẽ cho đệ biết tài nghệ nấu ăn của tỷ. 

Nói xong nàng từ chỗ Trương Đức lấy đi dụng cụ nấu ăn cùng nguyên liệu nấu ăn buổi tối. Vì thấy Ngọc Điệp đang tức giận nên Trương Đức không dám lại gần chỉ dẫn nàng nấu ăn. Hắn ngồi xếp bằng giả bộ tu luyện, thực chất là vào bên trong thế giới linh hồn nói chuyện với đại ca hắn. 

.......... 

Bên trong thế giới linh hồn. 

Xuân Đức vẫn ngồi nơi đó chơi với đám khí linh bay loạn xung quanh, hắn như không biết mệt cùng chán, trên mặt hắn luôn nở một nụ cười vô cùng ôn hòa. Trương Đức ngồi xuống trước mặt Xuân Đức nói: 

" Đại ca, đại ca có thể ngay bây giờ tạo cho đệ một bộ thân thể không, bộ thân thể này của đại ca quả thực quá kinh khủng, mới vài ngày mà linh hồn đệ muốn tan luôn vậy. " 

Xuân Đức đang chọt chọt mà của Phong Phong nghe vậy thì ngẩng đầu lên cười nói: 

" Quả thực không còn tài liệu thích hợp để tạo thân thể cho đệ, tài liệu bây giờ nếu tạo thân thể thì bộ thân thể kia phát triển không cao, cao nhất chỉ có thể phát triển tới Thần Vương Cảnh là cực hạn. " 

Nghe Xuân Đức nói mà Trương Đức nuốt nước miếng, đi theo Xuân Đức hắn cũng biết Thần Vương Cảnh là cái gì, vì biết nên hắn mới kinh sợ. Từ trước tới nay ước mơ của hắn không có gì to lớn, trước kia còn đang là thiên tài thì hắn chỉ mong mình sau này trở thành Hóa Thần Cảnh là thỏa mãn rồi, giờ nghe Xuân Đức nói hắn có thể tiến lên tới cái cảnh giới kia thì không kinh hãi mớ làm lạ. 

Trương Đức ngay lập tức gật đầu nói: 

" Như vậy là quá tốt rồi đại ca, một thân thể có thể đạp bước vào đến Thần Vương Cảnh cái kia đệ đã cực kì thỏa mãn rồi. Đệ ban đầu chỉ muốn đạt tới cảnh giới tương tự với thần hồn của đệ bây giờ mà thôi. Được như vậy đệ đã không có gì nuối tiếc." 

Xuân Đức nhìn Trương Đức thật sâu sau đó cười nói: 

" Chú em thật giống đại ca trước kia, hắc hắc. Thôi được rồi nếu đệ đã muốn vậy thì để đại ca giúp đệ nhưng đại ca phải nói trước cái thân thể kia phải bắt đầu tu luyện từ đầu đó, tuy hơi tốn thời gian một chút khoảng vài chục năm để đạt tới cảnh giới thần hồn của đệ lúc này nhưng được cái nó có thể dung hợp hoàn mỹ với thần hồn của đệ. Vậy chú em khi nào cần?" 

Trương Đức nghĩ tới việc gì đó lo lắng nói: 

" Việc dung nhập linh hồn cần nhiều thời gian không ca? " 

Xuân Đức tính toán một chút nói: 

" Nhanh thì tức khắc mà chậm thì vài ngày. Có việc gì sao? " 

Trương Đức lắc đầu đáp: 

" Không có, vậy ca chuẩn bị giúp đệ đi." 

Xuân Đức gật đầu.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện