***
Bây giờ đã là 7 giờ 20 tối. Thời gian ban ngày thoáng một chốc đã đi qua. Thành phố của Ác Ma Điện khi về đêm càng thêm tấp nập, nhộn nhịp. Từng cột đèn đường được bật lên (Bóng đèn được tạo ra từ nguyệt quang thạch) chiếu sáng một phương viên rộng lớn. Những đèn chiếu của các cửa hàng khắp trong thành phố cũng được bật lên. Thoáng chốc cả Ác Ma Điện như rực sáng.
Cảnh tượng của Ác Ma Điện nơi đây khiến cho nhiều người mới tới cũng một hồi ngẩn ngơ.
Xuân Đức lúc này đây vẫn đang ngồi bên trong phòng của Tuyết Anh, tới gần 6 giờ thì cô nàng này mới đi làm từ thiện về.
Sau khi đã trao đổi cùng dặn dò một số chuyện thì Xuân Đức liền gọi điện cho Mai Anh. Rất nhanh đã kết nối được, mai anh hiện lên trên mặt hình màu xanh hướng Xuân Đức chào một cái theo nghi lễ Ác Ma Điện.
Xuân Đức cũng đáp lại một cái sau đó nói:
" Ngay bây giờ cô gọi người chuẩn bị giúp tôi một bữa tiệc, sau đó mời những người hải tộc kia tới, nói với bọn họ tôi sẽ tiếp bọn họ ở nơi đó. "
Mai Anh xác nhận:
" Vâng. Điện chủ."
Ở bên cạnh Tuyết Anh thấy Xuân Đức đã dừng gọi điện thì hỏi:
" Bây giờ ngươi phải đi rồi sao Củ Cải? "
Xuân Đức gật đầu nói:
" Ừ. Hôm nay ta sẽ mang tiểu Vi đi theo, ngày mai chắc lại phải làm phiền cô nữa rồi. Mà đúng rồi ta có một thắc mắc muốn hỏi cô? "
Tuyết Anh một tay chống cằm, một tay bỏ vào trong miệng một trái linh quả ôn nhu nói:
" Có hỏi chuyện gì thì hỏi đi? "
Xuân Đức đánh giá cô gái đẹp như thiên thần trước mặt một lúc sau đó nói:
" Cô với Vô Địch đều giống nhau, đều là sinh mệnh thể cấp cao trí năng vì sao Vô Địch hắn có thể liên tục tiến hóa còn cô thì không? "
Tuyết Anh nghe vậy thì cười nhẹ một cái nói:
" Hóa ra là chuyện này sao, hì hì, thực ra không phải ta không muốn tiến hóa lên hình thức cao hơn nhưng mà tất cả mọi tài nguyên người đều lấy đi cả rồi nên ta không có đủ điều kiện cần thiết để tiến hóa."
Xuân Đức nghe thế thì ngớ người ra nói:
" Ấy, tài nguyên của Ác Ma Điện rất nhiều sao cô không chọn ra một tí thứ gì cần thiết cho bản thân."
" Hừ. Ngươi đâu có cho phép làm sao ta dám dùng, ta sinh ra vốn dĩ vì ngươi mà phục vụ mà nếu không được ngươi cho phép thì ta cũng không thể. Ngày trước lúc ta sinh ra đã được quy định vậy rồi."--- Tuyết Anh có phần oán giận nhìn Xuân Đức.
Xuân Đức nghe thế thì càng kinh ngạc:
" Việc này trước kia sao ta chưa từng nghe ngươi nói qua. Không phải ngày trước đây mi nói là mi độc lập sao, không phụ thuộc vào Vô Địch sao? "
Tuyết Anh gật đầu đáp:
" Thì ta có nói thế nhưng ta không phụ thuộc vào Vô Địch nhưng phụ thuộc vào ngươi à. Tại trước kia ta mới được sinh ra nên tư duy lúc đó không được tốt lắm nên mới khiến ngươi hiểu nhầm ý."
Xuân Đức lúc này cười gian ác nói:
" Như vậy mi bây giờ chẳng khác gì nô lệ của ta cả nhỉ, hắc hắc. Có hay không chúng ta..."
Vèo
Một chiếc giầy lấy tốc độ kinh người bay sát qua mặt Xuân Đức, tiếp theo là một tiếng hổ gầm.
" Nô lệ, ai là nô lệ, ta đánh chết người cái đồ vô lương tâm này."
Tuyết Anh đang từ tiên nữ bỗng chốc biến thành Ác Quỷ. Xuân Đức thấy vậy thì ngay lập tức ngăn lại nàng nói:
" Thôi được rồi, ta xin lỗi, ai biết đâu. Người ta nói không biết không có tội mà, vì để bù đắp ngày mai bà cần gì thì cứ tự nhiên mà lấy, được chứ. Còn ta bây giờ phải đi có việc quan trọng rồi."
Tuyết Anh lúc này mới ngồi xuống nói:
" Xem như người còn chút lương tâm. Hừ hừ."
Xuân Đức cười đáp:
" Được rồi. Cũng đã muộn thôi ta
phải đi đây. Khi khác có thời gian lại nói chuyện với nhau. Bà xem tới cuối tuần thiết kế buổi ăn cơm cả nhà xem có được không, lâu lâu mọi người cũng chưa cùng nhau ăn uống."
Tuyết Anh gật đầu nói:
" Ừ, ta sẽ thu xếp."
Sau đó Xuân Đức ôm tiểu Vi rời khỏi nơi đây, Tuyết Anh đi theo làm người dẫn đường, mãi cho tới khi Xuân Đức đi vào dịch chuyển trận pháp mới ngừng lại.
Bước ra bên ngoài truyền tống Xuân Đức lập tức gọi tới một chiếc xe chuyên dụng. Không qua bao lâu một chiếc xe mang phong cách viễn tưởng xuất hiện. Ngồi lên trên xe Xuân Đức nói:
" Đi tới nhà hàng Thiên Hạ Đệ Nhất."
Ngay lập tức chiếc xe biến thành bóng mờ lao đi.
5 phút sau.
Xuân Đức lúc này đã tới nhà hàng Thiên Hạ Đệ Nhất, hắn vừa xuống xe thì đã có người dẫn hắn đi vào bên trong. Nơi đây được xây dựng theo phong cách hiện đại, bên trong nhà hàng này ngày hôm nay không một bóng người, tất cả các vị khách đi tới nơi đây đều được nhã nhặn từ chối.
Dưới sự dẫn đường của một phục vụ viên Xuân Đức mang theo tiểu đi tới một căn phòng hạng sang ở trên lầu(tầng) 9. Trước căn phòng đang đứng một hàng dài mỹ thấy Xuân Đức đi tới đồng loạt cúi đầu.
Lúc này một nam tử anh tuấn đi ra từ phía trong, đi tới trước mặt Xuân Đức nói:
" Khách điện chủ mời tới đã ở bên trong. Xin điện chủ đi theo thuộc hạ."
Xuân Đức nhẹ gật đầu rồi lại tiếp tục đi theo nam tử kia vào trong. Không qua bao lâu hắn đã thấy được sứ giả của đám hải tộc, Mấy người kia cũng thấy hắn đi vào, sau khi chào xã giao vài câu thì mọi người đều ngồi xuống bàn.
Cùng lúc đó từng cô nàng mỹ nữ mang đồ ăn cùng đồ uống lên. Chẳng mấy chốc thì cả một bàn ăn lớn đã đầy tràn các loại sơn hào hải vị.
" Các vị mời dùng bữa, vừa ăn chúng ta vừa nói chuyện."
Những người đến từ hải tộc hình như có đôi chút không quá quen với kiểu tiếp đón như thế này, nên bọn họ lúc này có chút luống cuống tay chân. Xuân Đức thấy vậy thì cũng chỉ là nở một nụ cười ôn hòa.
Để thể hiện là con người hiếu khách, Xuân Đức chủ động hỏi thăm những người ở nơi đây, không qua bao lâu mọi người đã bắt đầu nói chuyện với nhau một cách vui vẻ, có điều Xuân Đức lại không đả động gì đến việc hòa đàm.
Thấy tiệc rượu cũng đi qua một nữa mà vẫn không hề thấy Xuân Đức đã động đến việc hòa đàm thì hoàng nữ hải tộc cuối cùng cũng không nhịn được lên tiếng.
" Xuân Đức điện chủ người nghĩ sao nếu như Ác Ma Điện cùng hải tộc chúng ta ngừng lại những trận chiến vô nghĩa, hai bên bắt tay cùng có lợi."
Xuân Đức lúc này thấy nàng ta cuối cùng cũng nói tới việc chính trong lòng cười thầm, trên mặt hắn vẫn treo nụ cười nói:
" Ác Ma Điện chúng ta cũng không thích có chiến tranh mà chỉ là bất đắc dĩ phải cầm vũ khí lên tự vệ, bị người ta khi nhục đến tận cửa mà vẫn núp trong nhà làm sao xứng đáng làm nam nhi. Vì thế vấn đề này không phải do Ác Ma Điện bên này mà là do hải tộc bên kia muốn thế nào? "