Sau khi mục đích đã đạt thành thì hai người Thiên Hoa cùng Xuân Đức cũng không có nán lại lâu ở đây. Cùng trò chuyện một lúc thì hai người liền rời đi. Trên đường đi Thiên Hoa đặc biệt kiệm lời, nàng ta cứ lặng yên như vậy mà bước đi, Xuân Đức ở bên cạnh tuy thấy hơi kì quái nhưng mà vẫn không có nói cái gì mà bước đi cùng nàng ta.
Bây giờ trời đã về đêm, phố xá cũng đã lên đèn. Ngay lúc đi tới một đoạn đường có vẻ tối cùng vắng người qua lại thì Thiên Hoa bỗng dưng dừng lại đứng trước mặt Xuân Đức nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn. Sau đó nàng hỏi một câu khiến cho Xuân Đức có phần bất ngờ.
" Có phải ngươi muốn rời đi phải không? "
Xuân Đức lúc này vẻ mặt vẫn bình thản, không một tia ba động hắn nhìn Thiên Hoa hỏi lại:
" Vì sao lại hỏi ta điều đó? "
Lúc này đây Thiên Hoa lại xoay người lại bước tiếp, vừa đi nàng vừa nói:
" Trực giác, trực giác của nữ nhân. Ngươi có thể nói sau này ngươi muốn đi đâu không? "
Xuân Đức cũng đi theo nàng, trầm ngâm một chút hắn nói:
" Việc đó cô không biết vẫn là tốt hơn, dù sao nơi đó ta đi còn không có nắm chắc."
" Rất hung hiểm sao? "--- Thiên Hoa hỏi.
" Ừ."--- Xuân Đức bình thản đáp một câu.
Sau đó hai người tiếp tục bước đi, không ai nói một lời nào nữa cả cho tới khi về tới phủ thành chủ.
Đi theo Thiên Hoa, Xuân Đức tiến tới một trang viên nhỏ, nơi đây có hoa có cỏ, có hòn giả sơn. Cảnh sắc rất là trang nhã. Khi hai người vừa tới thì liền cho gia nô tiến vào bên trong thông báo cho người trong nhà. Thực ra không cần gia nô thông báo thì người trong nhà vẫn có thể biết là ai tới, tu sĩ vốn thần niệm rất mạnh chỉ cần chủ tâm thì ai tới họ đều có thể biết.
Không qua bao lâu thì từ trong nhà bước ra ba người, trong ba người thì Xuân Đức biết mình Thiên Tử Nhai, hai thanh niên bên cạnh hắn thì Xuân Đức chưa từng gặp qua.
" Tiền bối đã tới, xin mời vào trong nói chuyện."--- Thiên Tử Nhai gặp Xuân Đức thoáng có chút ngây ra, hẳn là do Xuân Đức lúc này thay đổi khá nhiều. Hai người thanh niên khác cũng hiếu kì nhìn Xuân Đức nhưng bị ánh mắt Thiên Tử Nhai đảo qua liền cúi đầu.
Việc Thiên Tử Nhai gọi Xuân Đức một tiếng tiền bối thì Thiên Hoa cũng không có gì lạ, nàng cũng được cha mình dặn như vậy nhưng mà nàng đã quen với cách xưng hô trước kia nên vẫn không có gọi Xuân Đức là tiền bối.
Xuân Đức nhẹ gật đầu nói:
" Chúng ta vào bên trong nói chuyện."
Sau đó 5 người lấy Xuân Đức cùng Thiên Tử Nhai đi đầu, đi vào bên trong nhà. Ở trong nhà lúc này đây đã bày sẵn tiệc rượu đón tiếp. Xung quanh còn có một hàng thị nữ xinh đẹp đứng nơi đó đợi sai bảo.
Tiếp theo mọi người cũng theo lệ thường khách sáo với nhau vài câu rồi cùng ngồi xuống bàn ăn. Có điều Xuân Đức cũng không ăn mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
" Được rồi, chúng ta nói vào việc chính đi. Ta cũng không thích vòng vo có gì nói thẳng đi, nếu có thể giúp được thì ta sẽ không từ chối."
Thiên Tử Nhai lúc này còn đang sắp xếp lại lời nói cho sao uyển chuyển nhất thì nghe Xuân Đức nói vậy, khiến hắn có chút không phản ứng kịp. Nhưng nét lúng túng trên mặt hắn nhanh chóng biến mất, hắn nở một nụ cười có phần miễn cưỡng nói ra.
" Nếu là tiền bối thích thẳng thắn thì ta cũng không có già mồm rồi. Việc là thế này, chẳng là không biết vì sao năm nay Hỏa Phượng Tông lại tuyển nhận môn đồ sớm hơn 20 năm vì vậy ta muốn nhờ tiền bối bảo
vệ cho ba đứa con bất tài vô dụng của ta trong lúc tuyển nhận được đệ tử."
Xuân Đức sau khi nghe Thiên Tử Nhai nói thì hơi nhíu mày, sau một lúc trầm ngâm thì hắn nói:
" Việc này không thành vấn đề, vấn đề là ta chỉ có một người làm sao có thể phân thân ra bảo hộ ba người cùng một lúc? "
Thấy Xuân Đức trầm ngâm không nói gì trong lòng Thiên Tử Nhai lo lắng vô cùng, bỗng nhiên nghe Xuân Đức nói vậy thì hắn liền biết mình lo nhiều. Thiên Tử Nhai cẩn thận giải thích nói:
" Tiền bối có điều chưa rõ, Hỏa Phụng Tông tuyển thu môn đồ chia làm hai vòng. Vòng đầu tiên chính là so về tiềm năng, học lý, các lý luận về tu đạo. Vòng này không có nguy hiểm gì nên tiền bối không cần lo cho ba người bọn nó. Nguy hiểm chỉ có ở vòng thứ hai, vòng thứ hai bắt đầu sau khi kết thúc vòng thi thứ nhất 3 ngày. Địa điểm tổ chức vòng thứ thứ hai chính là ở Tử Kiếm Chi Mộ....."
Xuân Đức lặng yên ngồi nghe Thiên Nhai Tử kể chi ly từng chút một, sau khi nghe kể xong thì hắn cũng đã rõ vì sao chỉ cần mình hắn thì có thể đảm bảo cho ba người kia, đơn giản vì vòng thứ hai sẽ tạo thành đội ngũ đi săn tiên thú.
Nói đơn giản là cứ giết càng nhiều thì sau này vào bên trong tông càng có địa vị cao, được tập trung tài nguyên bồi dưỡng. Còn việc trong lúc kiểm tra gặp nguy hiểm thì cái đó phụ thuộc vào số mệnh rồi.
" Được. Hai ngày sau chúng ta sẽ cùng nhau lên đường. Ta cũng nên về chuẩn bị một chút."
Nói xong hắn liền rời đi, Thiên Tử Nhai cùng mọi người đều đứng dậy đi theo đưa tiễn hắn ra về. Nhìn thân ảnh kia đã chìm vào màn đêm thì lúc này đây một thanh niên bộ dạng lớn tuổi nhất trong ba đứa con của Thiên Tử Nhai lên tiếng hỏi:
" Người này không phải thuần thú sư đơn giản như vậy. Con cảm thấy một cỗ lăng lệ sát khí trong cơ thể người kia. Người này trước kia hẳn giết qua không ít người."
Thiên Tử Nhai nghe vậy thì cũng không có ngạc nhiên mà thản nhiên cười nói:
" Bình Nhi, không ngờ con cũng đã tu luyện Dẫn Sát Quyết đến tầng 7 rồi. Có điều sau này bớt sau lưng đàm luận về vị tiền bối kia. Tránh cho người không vui."
" Vâng cha, con biết rồi."---- Nam tử kia nghiêm túc nói.
Có điều Thiên Tử Nhai lúc này lại cảm khái một câu.
" Đáng tiếc, đáng tiếc, chúng ta cùng vị tiền bối kia chính là hai thế giới khác biệt."
Sau khi cảm khái xong thì ông ta lại dặn con gái một câu.
" Tiểu Hoa sau này vị tiền bối kia có đưa cho con vật gì thì nên trân trọng nó, rất có thể tương lai phía sau của con đều phụ thuộc vào vật kia."
Thiên Hoa ở bên cạnh chỉ là khẽ gật đầu mà không nói gì thêm.
....
Xuân Đức sau khi rời khỏi thì ngay lập tức dùng tốc độ nhanh nhất chạy về đại viện của mình, hắn cảm thấy thể nội độc tố bổng dưng bạo động mà không rõ là nguyên nhân gì.
Không qua bao lâu hắn liền quay về đại viện, Phân phó Kim Lang canh cửa xong thì hắn liền đi vào bên trong phòng mở ra liên tiếp 3 cái kết giới.