Cân Cả Thiên Hạ

Chương 772: Người với người là không thể tin tưởng nhau


trước sau

Nhìn nét mặt lo lắng của Nhạn Tuyết thì Long Linh Nhi trong lòng ngũ vị tạp trần. Nếu như để cho Nhạn Tuyết biết rằng người ca ca thực sự của nàng đã chết rồi thì không biết sẽ ra sao đây. Còn về phần người kia sao? Nàng tin rằng người đó sẽ không hề có việc gì.

" Mình cũng không có cách gì để tìm đến Vân ca nhưng mà Tiểu Tuyết cậu cũng không cần quá lo lắng như vậy, ca ca(anh) của bạn sẽ không có việc gì đâu. "

Nhạn Tuyết nghe không có cách gì để nhanh chóng tìm tới ca ca(anh) của mình thì khuôn mặt hiện lên sự mất mát, nhưng khi nghe được lời động viên của Long Linh Nhi thì nàng lại ánh lên tia sáng hy vọng.

" Đúng vậy, ca ca sẽ không sao. Ta trước hết phải trị thương rồi sẽ lên đường đi tìm huynh ấy."

***

Một tuần sau.

Lúc này đây Xuân Đức vẫn đang bay trên một vùng biển mênh mông, do không có bản đồ nên hắn cũng không có biết mình đang ở đâu cả, à không phải không có bản đồ mà có cũng như không.

Hắn cũng đã bắt một số tu tiên giả sưu hồn nhưng mấy tên kia đều cũng không biết gì nhiều, còn về phần bản đồ thì hắn xem chẳng hiểu kí hiệu bên trên bản đồ là thứ gì.

Suốt một tuần nay hắn cũng có giết chết được vài con cấp cao tiên thú, hắn nhận thấy nếu càng bay về ra ngoài biển lớn thì càng gặp được nhiều tiên thú đẳng cấp cao, thấp thấp cũng có Tinh Quân Tiên Cảnh hậu kì, cao thì có cả Thần Quân Tiên Cảnh.

Có điều đám tiên thú này phân bố quá phân tán, thường thì phạm vi mấy ngàn dặm mới có một con. Khiến cho hắn rất tốn công trong việc săn giết.

.....

Lại qua ba ngày.

Ngày hôm nay hắn không có tiếp tục đi săn quái vật biển nữa, hắn bây giờ vừa tìm thấy được một hòn đảo hoang vắng nên liền lấy nơi đây làm điểm dừng chân. Sau khi dùng hồn niệm rà soát một lượt không thấy có điều gì khả nghi thì hắn liền hạ xuống.

Hôm nay cũng là một ngày khá đặc biệt khi bầu trời phía trên không có mây đen vần vũ nữa mà là một khoảng trời trong xanh, mặt biển thì gợn nước lăn tăn, lấp lánh ánh sáng bạc. Từng đợt gió biển thổi qua khiến người ta cảm thấy thật dễ chịu.

Hạ xuống một mỏm đá ở vị trí cao, hắn đưa mắt nhìn ra xa xa. Tận hưởng thời khắc hiếm hoi này. Tự nhiên hắn cảm thấy nếu như không có tranh đấu thì cuộc sống có lẽ sẽ đẹp hơn một đoạn. Có điều đây chỉ là ước mơ hão huyền của hắn mà thôi. Sẽ không bao giờ có chuyện giữa sinh vật sống với nhau lại ngừng tranh đấu cả.

Hắn nằm dài trên mỏm đá tận hưởng ánh nắng chiều tà cùng những cơn gió biển. Khung cảnh an bình vốn là vậy nhưng lúc này đây lại bị mấy tên ma cô phá hư.

Từ hướng phía đông nam đang có hai thân ảnh dùng tốc độ nhanh như thiểm điện bay về hướng này, theo phía sau hai người này là một con quái vật khổng lồ nhìn giống con tinh tinh có hai cánh thịt phía sau cũng đang dùng tốc nhanh không kém đuổi theo phía sau. Nó vừa đuổi theo vừa kêu gào.

" Rống....rống...rống..."

Đôi khi nó cũng ngưng tụ băng trùy công kích hai người đang chạy phía trước. Khiến cho hai người phía trước chật vật vô cùng.

Xuân Đức đang nằm yên tận hưởng cuộc đời tươi đẹp thì bị tiếng kêu rống của con quái vật kia quấy rối, hắn lúc này ngồi dậy nhìn về phương hướng phát ra tiếng rống. Cũng không cần dùng cái gì thần thông, chỉ cần nhìn qua liền có thể thấy được tình hướng hiện tại.

Hai tên nhân tộc, đều là nam tử trung niên, tu vi vừa bước vào Thiên Quân Tiên Cảnh trong đó một người là phong hệ tu tiên giả, người còn lại thì không rõ ràng,hai người này bị rượt đuổi bởi một con quái vật lai giữa loài vượn cùng loài dơi có tu vi cao hơn một cấp.

Nếu như hai người kia cứ như vậy chạy thẳng thì việc này cũng chẳng liên quan gì tới hắn cả, có điều khi
hai người kia vừa nhìn thấy hắn liền nở một nụ cười lạnh lùng sau đó liền chuyển hướng nhắm ngay vị trí của hắn mà bay tới.

Lúc này hắn có dùng cái mông suy nghĩ cũng biết hai người này làm vậy là có ý gì. Khẽ cười, từ trong mắt hắn phóng ra hai đạo lam sắc hào quang, bắn thẳng tới hai người đang bay lại đây, tốc độ của đạo lam sắc hào quang rất nhanh gần như là tức thì(công kích linh hồn), hai người kia không kịp đề phòng bị hào quang bắn chúng.

Ngay lập tức tốc độ hai người này liền chậm lại, phải qua ba giây thì hai người này mới thoát khỏi trạng thái kia. Vừa thoát khỏi trạng thái mê hoặc thì hai người này đồng thời dùng ánh mắt hung ác hướng về phía Xuân Đức, trong ánh mắt kia ẩn chứa sát ý không hề che giấu.

Một người quát lớn:

" Sâu kiến muốn chết."

Quát xong người này tay bấm pháp quyết, một loạt phi kiếm xuất hiện xung quanh người này. Nhưng vào lúc này con vượn ác ma phía sau cũng đã đuổi kịp hai người.

Nó há mồm lớn phun ra gần như vô tận băng trùy(băng có hình thoi) hướng về phía hai người bắn tới, nhiệt độ nơi đây ngay lập tức giảm mạnh. Mặt biển cấp tốc đóng băng.

Nhìn thấy như vậy một màn người đang chuẩn bị công kích Xuân Đức lúc này không thể không thu tay mà quay lại phòng ngự.

" Đáng chết."

Người này chửi một câu sau đó cấp tốc triệu hồi ra một cái ngọn núi màu đen, ngọn núi kia không qua một cái nháy mắt liền biến thành một ngọn cao mấy ngàn mét.

Vô tận băng trùy bắn lên trên ngọn núi màu đen liền bị vỡ vụn, phát ra từng tiếng "rắc rắc rắc".

Người này hướng về phía con Vượn Ác Ma lớn tiếng quát:

" Chết đi súc sinh, ép ta phải lấy ra át chủ bài."

Ngay sau đó người này lại thôi thúc pháp nguyên điều khiển cả ngọn núi đập thẳng về hướng con Vượn Ác Ma kia.

Con Vượn Ác Ma kia cũng rống lên, cả người nó trong nháy mắt to lên, chỉ từ vài chục mét biến thành cự thú ngàn mét, nhìn thấy cả ngọn núi đang lao tới thì cũng không có tránh né mà nhảy lên cao cao đấm ra một đấm.

Đùng.

Một tiếng nổ lớn vang lên, một đấm của Vượn Ác Ma đánh lên ngọn núi đen khiến cho cả ngọn núi dừng lại, run lên từng hồi, từng gợn sóng không khí lan truyền ra bốn phương, mặt biển đang đóng băng cũng bị nứt toác, từng con sóng cao mấy chục mét hình thành.

Đùng đùng đùng... đùng đùng..

Sau một quyền lúc đầu thì Vượn Ác Ma lại tiếp tục đấm ra liên tiếp mấy chục quyền, đánh cho ngọn núi trước mặt bay run lên từng hồi.

Đùng.

Lại thêm một quyền, cả ngọn núi màu đen lúc này có vẻ như đã tới cực hạn nó nhanh chóng biến nhỏ thành nắm tay rồi nhanh chóng bay về phía người trung niên.

Sắc mặt người trung niên kia lúc này cũng trắng bệch, có vẻ là hắn không ngờ đến con Vượn Ác Ma lại mạnh tới mức độ này. Thấy không địch con Vượn Ác Ma, hai tên tu sĩ nhân tộc nhìn nhau một cái sau đó tách ra hai hướng mà chạy, một người vẫn hướng phía Xuân Đức mà phóng tới, ý đồ muốn cho Xuân Đức chôn cùng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện