Vừa cảm ứng đến nguy hiểm thì hộ thể tiên nguyên của hắn liền hiện lên bao lấy hắn vào bên trong, đồng thời trong tay của hắn cũng xuất hiện một cây liêm đao, liêm đao sáng lên bổ về phía vệt kim quang đang lao tới.
" Keng "
Liêm đao cùng kim quang va chạm nhau phát ra một tiếng kim loại kêu vang, vô số ánh lửa bắn ra bốn phía.
Lúc này đây cả Mộng Hồng Trần cùng vệt kim quang kia đều bay ngược lại về phía sau. Ngay khi vệt kim quang kia dừng lại thì lộ ra thân hình tiên thú ở bên trong. Một con sinh vật nhìn giống con cá trê, toàn thân bao trùm bởi một lớp vảy màu vàng, phát ra kim quang sáng chói, trên thân của nó có vô số các cây gai nhọn phát ra ánh sáng xanh lục, hiển nhiên là có kịch độc bên trên. Nó còn có một cái đầu khá dị hợm với duy nhất một con mắt ở chính giữa.
Nhìn thấy là vật gì vừa tấn công mình thì đồng tử của Mộng Hồng Trận ngay lập tức co lại, hắn không có một chút do dự nào quay người bỏ chạy. Vừa xoay người bỏ chạy hắn vừa hướng về phía Xuân Đức đang ở trên bờ cầu cứu.
" Đại nhân nhanh cứu thuộc hạ."
Hắn vừa dứt lời thì lúc này khắp cả một mặt hồ rộng lớn thoáng cái như sôi trào, ngay sau đó từ bên trong hồ nước liên tục thoát ra những vệt kim quang hướng về phía hắn. Nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt của Mộng Hồng Trần thoáng cái trắng bệch.
Tốc độ của những vệt kim quang kia cực nhanh thoáng một cái đã có 4-5 đạo tiếp cận hắn, cũng không thể làm gì khác Mộng Hồng Trần lúc này cũng chỉ có thể cắn răng mà liều mạng chiến đấu để tự bảo vệ cái mạng nhỏ của hắn.
Hai cây liêm đao vung lên, xoay tròn hình thành một cơn lốc xoáy liêm ảnh, liêm ảnh trùng điệp ngăn cản tất cả những vệt kim quang đánh tới.
Keng keng keng keng...
Một chuỗi tiếng vang đinh tai nhức óc vang lên, nhưng vật kim quang đụng tới cơn lốc do liêm ảnh tạo thành thì liền bị bắn ngược ra ngoài không cách nào có thể tạo thành tổn thương đối với Mộng Hồng Trần ở bên trong.
Tuy ngăn cản được đợt công kích đầu tiên đánh tới nhưng cũng vì vậy mà tốc độ của Mộng Hồng Trần liền giảm mạnh. Chỉ sau vài nhịp hô hấp thì hắn liền đã bị đàn hung ngư bên trong hồ bao vậy không cách nào thoát ra ngoài.
Vô số hung ngư từ bên trong hồ như những mũi tên phóng ra khỏi mặt nước hướng về phía Mộng Hồng Trần khiến cho hắn chỉ có thể đau khổ ở một chỗ mà chống đỡ. Hắn lúc này mọi hi vọng đều kí thác lên trên người vị đại nhân kia rồi, nếu như vị đại nhân kia không ra tay thì hắn hôm nay ắt phải nằm lại nơi đây, làm mồi cho đám Phệ Hồn Ngư này.
Ngay lúc hắn sắp không chống đỡ không nổi, rốt cuộc vị đại nhân kia cũng ra tay.
Từ phía nơi Xuân Đức đang đứng một luồng linh áp khủng bố tán phát ra xung quanh, cùng lúc đó một vệt ánh sáng màu đen lóe lên phóng về phía Mộng Hồng Trần.
" Vèo..."
Một tiếng xé gió vang lên, nơi ánh sáng màu đen kia đi qua khiến cho cả không gian cũng phải vặn vẹo. Tốc độ của vệt ánh sáng đen kia cực nhanh thoáng cái đã tiếp cận vị trí đang đứng của Mộng Hồng Trần.
Những con Phệ Hồn Ngư tránh không kịp đều bị vệt sáng đen kia cắt qua, ngay lập tức những con Phệ Hồn Ngư này liền bị cắt làm hai nửa.
Nhưng ngay vệt ánh sáng màu đen kia đến ngay trước người của Mộng Hồng Trần thì liền dừng lại, lộ ra nguyên hình là Quỷ Kiếm. Lúc này đây Quỷ Kiếm vô cùng nhân tính hóa dùng con mắt của mình đánh giá Mộng Hồng Trần.
Đang lúc Mộng Hồng Trận còn không hiểu là thanh kiếm này đang muốn làm cái gì thì một giọng nói có
phần trúc trắc vang lên:
" Ngươi quá yếu, vì sao ta phải cứu thứ sâu kiến như ngươi."
Ngay sau đó một việc bất ngờ phát sinh, Quỷ Kiếm vậy mà không có tiếp tục tấn công Phệ Hồn Ngư xung quanh mà quay sang tấn công Mộng Hồng Trần.
Tà quang từ trên Quỷ Kiếm bộc phát, một giây sau thì Quỷ Kiếm liền thẳng đỉnh đầu của Mộng Hồng Trần mà bổ xuống, cảm nhận bản thân bị một lực lượng gì đó khóa lại không thể di chuyển mảy may, lại nhìn Quỷ Kiếm đang chém xuống, nét mặt của Mộng Hồng Trần hiện lên một tia đắng chát.
Nhưng ngay vào lúc hắn tưởng là mình sắp phải chết thì một tiếng quát vang lên:
" A Manh..."
Tiếng quát này vừa vang lên thì Quỷ Kiếm đang chém xuống liền dừng lại. Giọng nói lúc trước từ bên trong Quỷ Kiếm lại truyền ra.
" Lần này ngươi may mắn, lần sau đừng để ta phải cứu ngươi. "
Ngay sau đó Quỷ Kiếm lại một lần nữa thay đổi mục tiêu, từ Mộng Hồng Trần lại chuyển qua đám Phệ Hồng Ngư.
Lúc này đây Quỷ Kiếm đứng thẳng lơ lững ngay bên trên đầu của Mộng Hồng Trần, toàn thân nó bốc lên tà quang màu tím đen ma quái, con mắt của nó liên tục khép mở. Cùng lúc đó không gian nơi đây như bị nén lại vô số lần nhưng con Phệ Hồn Ngư đang bay về phía này liền bị định lại giữa không trung.
Ngay lúc này một tiếng kêu bén nhọn từ Quỷ Kiếm phát ra:
" Tất cả các ngươi đều là thức ăn của ta."
Tiếp sau đó một màn kinh người xảy ra, xung quanh Quỷ Kiếm tà quang đại thịnh, quang mang tà dị thoáng cái bao trùm cả không gian nơi đây, khắp nơi đều chìm bên trong ánh sáng ma quái.
" Vèo vèo vèo...Vèo vèo vèo.."
Đồng thời từ bên trong quỷ kiếm hiện ra vô số xúc tu,không những hướng về phía những con Phệ Hồn Ngư đang bị định trụ bên trên không trung mà còn bắn vào bên trong hồ.
Cũng vào lúc này một hư ảnh quái vật 12 đầu hiện lên, 12 cái đầu, 12 loại viễn cổ hung thú khác nhau. Mười hai cái đầu đều ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng.
" Gào...Gào..."
Sau tiếng rống này cả khu rừng thoáng cái không một tiếng động, cả thế giới giống như chìm vào bên trong sự tĩnh lặng chết chóc.
Những xúc từ trên thân của Quỷ Kiếm lúc này cũng sáng lên, từ màu đen chuyển qua màu tím tà dị.
Ở trên bờ đứng ngay ở bên cạnh Xuân Đức, nữ hộ vệ lúc này đây nhìn thấy một màn như vậy thì thân thể không tự chủ run lên. Ánh mắt nàng gắt gao nhìn thứ đang lơ lửng giữa không trung nơi kia, nàng làm sao cũng thể tin rằng trên đời lại có thứ binh khí đáng sợ như vậy.
So với nàng thì Mộng Hồng Trần càng thêm không xong, do ở gần với Quỷ Kiếm, chịu áp lực trực tiếp từ Quỷ Kiếm phát ra khiến cho hắn lúc này đây sắc mặt đã chuyển qua màu tím, thất khiếu bắt đầu có máu chảy ra. Bộ dạng rất không xong.
[ Viết truyện là phương pháp giải tõa tâm lý tốt, mọi người cũng nên tự sáng tác cho bản thân một bộ. Thôi mình lại đi ngủ đây, chúc cả nhà buổi tối vui vẻ nhé.]