Mọi người hô xong thì lui ra xa vài ngàn dặm theo sự chỉ dẫn của 3 người tiểu Y
" tìm nơi cố thủ nhanh lên, không gian nơi đây rắn chắc vô cùng, bầy quái vật khủng bố kia mạnh như vậy mà chạy trên mặt đất chỉ phát ra tiếng động không phải là rất lớn cũng đủ có thể thấy được, chỉ cần có một nơi cố thủ tốt chúng ta sẽ chiếm phần chủ động".
Mọi người nhanh chóng tỏa ra tìm vị trí thích hợp
...
Xuân Đức cũng chuẩn bị đầy đủ, bình hồi phục mọi thứ đã đủ, tuy mỗi ngày bây giờ hắn chỉ dùng tối đa 20 lần thôi nhưng cũng tốt lắm rồi, vài lần trở lại đỉnh phong trạng thái không phải chuyện đùa.
Hắn cũng ném ra mấy cái trận bàn để phòng ngự, kĩ năng do không rèn luyện nên cấp độ yếu vãi chày, chỉ có mỗi cái kĩ năng hấp thụ sinh mệnh là ngon, nhưng cái này chỉ solo 1-1 thôi chứ đánh đông thế này thì không được..... bây giờ hắn có thể làm thêm cũng chỉ là cầu số mệnh hắn không quá nhọ mà vượt qua kiếp nạn này.
....
.....
...
Mấy chục hơi thở sau đàn quái vật cuối cùng đã tới nơi, khắp nơi là quái vật, nhung nhúc không thấy bến bờ là đâu, mới nhìn mà hắn đã thấy khó gặm rồi.
Thấy quái vật tiến vào phạm vi 260 km hắn bắt đầu tác chiến, kĩ năng linh hồn triệu hoán thi triển, bầu trời đã âm u nay càng đen kịt một màu, linh hồn gào thét lên vang vọng khắp cả một vùng không gian.
gào....gào....gào
hú....hú.....hú
kiệt....kiệt...kiệt
Tiếng thú rống, tiếng hét thảm, đan xen nhau, hàng ngàn con quái vật lần lượt bị cướp đi linh hồn trở thành những cái xác bất động bị phía sau quái vật dẫm nát bét thành từng bãi thịt bầy nhầy, từng đợt lại từng đợt quái vật bị dẫm nát không qua mấy khắc thời gian một vùng đã thành vũng đàm lấy gồm máu và thịt nát.
Phía sau đám người 3 phe thấy cảnh này cũng lạnh hết cả người, quá kinh khủng như một cối xay thịt đen ngòm, nếu có quái vật đi vào thì không đi ra nữa, nhưng con đi phía trước không một con còn sót lại, bọn họ cũng là lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng như vậy.
Xuân Đức vừa quẩy vừa gọi hệ thống khẩn cấp:
" Dậy lẹ đi giúp ta, ta bị quái tấn công sắp theo ông bà, ông vãi rồi đây này"
Sau một lúc hệ thống tỉnh dậy thông qua Xuân Đức thì thấy cảnh tượng cũng làm nó chửi ầm lên:
" Đệch, ngươi chui rúc chỗ nào làm sao lại gặp phải nhiều quái vật như vây?".
Xuân Đức bi thương nói:
" Mới kiếm được chỗ đại thiên thế giới tính vào làm thịt người trong này rồi cướp bổn nguyên cho ngươi, ai biết méo đâu lại gặp tình cảnh này, ngươi cũng thấy rồi đấy, có cách nào giúp ta không, bọn này thì ta không sợ nhưng thể lực của ta rất có hạn, mà cái không gian vong linh không vào được nữa chứ, đen hết chỗ nói".
" Đồng bọn ta cũng phục ngươi rồi, việc trước mắt là qua cái nạn này đi đã, còn việc ngươi tính làm thịt cả một đại thiên thế giới, cái kia ngươi cũng quá hoang tưởng đi, sức mạnh như bây giờ của ngươi thì có mà ăn cám. Bây giờ ta cũng chả có cách gì hay, ngươi cứ giết đi ta bổ sung tiêu hao, tiện thể đúc thân thể cho ngươi luôn, còn chuyện khác để sau ta giải thích".-- Hệ thống cảm khái nói.
Xuân Đức thấy tình thế có vẻ không bết bát như ban đầu hắn nghĩ, bình tỉnh hắn đạo:
" Có cách gì tăng sức mạnh kĩ năng hắc ám lên nhanh không, lên nhanh tăng hiệu suất tiêu diệt quái vật"
Hệ thống đạo:
" Cứ giết nhiều là tăng thôi, ngươi xem sức mạnh của ngươi cũng đang tăng lên kìa, tuy không nhanh nhưng vẫn tăng lên, mà cẩn thận mấy con quái vật Tạo Hóa Cảnh kia, thiên phú thần thông của tụi nó không thể coi thường được, bị tụi nó đánh lén là không dễ chịu đâu"
" Ok. no problem".
Do Xuân Đức hấp dẫn phần lớn quái thú mạnh mẽ nên phía sau bọn người Vũ Y chỉ bị ít tạp ngư quấy rối, nói là tạp ngư nhưng có tầm cả trăm người thiếu tay thiếu
chân rồi, từng núi thây đang được đắp lên theo thời gian.
....
.....
....
Qua gần một ngày, số lượng quái vật cũng không có dấu hiệu giảm bớt, vẫn điên cuồng lao lên, Xuân Đức bây giờ liên tục vận động cũng cảm thấy có phần mệt ngu người, may có hệ thống đang hấp thu máu huyết bổ sung nếu không với cường độ này hắn cũng tiêu đời.
Giết không biết bao nhiêu quái vật, chỉ số nhanh nhẹn của hắn đang tăng nhanh chóng, nhờ kĩ năng thiên phú cứ giết 100 xấu số lại có 1 điểm nhanh nhẹn tuy không nhiều nhưng số lượng đông lại tăng thêm cho hắn khá đáng kể, nhanh nhẹn cao, tốc độ ra kĩ năng càng nhanh.
Linh quang chợt lóe hắn nói với hệ thống:
" Này, ngươi có cách gì giúp ta hồi sinh vong linh không, thi triển 2 kĩ năng cùng lúc không?".
Hệ thống sau 3 s trả lời:
" Có, ta giúp ngươi thi triển kĩ năng gọi linh hồn, còn ngươi dùng tâm để dụng kĩ năng triệu hồi vong linh, nhưng nếu bị đánh lén thì nguy hiểm, cái này cũng không phải phương pháp hay"
Xuân Đức đạo:
" Còn hay với chả không hay, kệ con bà nó đi, cầu an nguy trong nguy hiểm, làm lẹ lên".
Vậy là Xuân Đức với hệ thống kết hợp, người đánh, người triệu hồi, kết quả đoàn quân vong linh đang được từ từ ra đời.
Từ từ vùng ảnh hưởng của triệu hoán linh hồn quỷ dữ đã lên tới 1500 km, quái vật dưới tạo hóa đi vào không lâu sẽ ra đi, rồi lại đứng lên đi giết hại những kẻ đã từng là đồng bạn của nó, trong phạm vi quẩy của Xuân Đức tạo thành một cảnh hỗn loạn không gì bằng, quái vật làm thịt lẫn nhau.
...
.....
...
Ngày thứ 3 Xuân Đức cũng có chút ăn không tiêu, bọn người 3 phe càng thảm, người chết đã có vài trăm, đám người Thiên Hải Tông thiệt hại nhiều nhất do không được Ác Ma Điện thành viên tận tình trợ giúp, còn Bách Hoa học viện thì khá hơn mới chết mấy chục người.
Đang chém giết say máu bỗng dưng không thấy quái vật lao đến như châu chấu nữa mà chỉ vài chục con làm mọi người có chút không kịp phản ứng, nhìn vài cái núi thây cao cả mấy chục mét kia, còn cả dòng sông máu đang tích tụ lại, lại nhìn phương xa có vô số quái vật đang tụ tập lại chỗ này thì mọi người cảm thấy mệt mỏi.
Lãnh Băng ngồi trên một quái vật nằm trên dòng sông máu nhìn về phía 3 tiểu cô nương hỏi:
"Chúng ta liệu có sống không, bây giờ chúng ta làm gì"
Qua trận chiến này mọi người ai cũng biết ba tiểu cô nương này mới là nhân vật chủ yếu trong đám người tại đây, có chiến lực kinh thiên, có mưu lược, nếu như lúc đầu mọi người thấy rắn mập nhát gan thì trong khi chiến đấu mọi người bỏ ngay cái ý nghĩ đó ra ngoài, cô nàng bé bỏng này giết quái vật như sóng lan trên mặt nước, từng mãng, từng mãng chết......., nếu không có các nàng bây giờ mọi người đều đã chết hết.
Bọn người Thiên Hải Tông tuy chết phân nữa người, nhưng mấy người còn sống nhìn về phía 3 tiểu cô nương đầy sùng kính, không ai vì mấy người đã chết mà thương tâm.