Làm nhiệm vụ truy nã thường xuyên luyện thành kỹ năng nhìn toạ độ Cố Phi biết ngay phương hướng. Nhất là ở mảnh đất nhỏ như thành Vân Đoan này, bằng Huy chương Truy Phong giúp đổi mới liên tục một toạ độ sau một phút đồng hồ, thậm chí Cố Phi có thể đoán được đối phương đang dạo bước trên con đường nào. Sau vài lần quan sát sự thay đổi của toạ độ, Cố Phi có thể đoán được luôn địa điểm mà đối phương đang muốn tới trước luôn.
Không hay rồi! Toạ độ dưới mắt thay đổi vài lần, Cố Phi thầm kêu trong lòng, vội vàng bước nhanh hơn.
Phương hướng người này di chuyển chính là bãi bắn của cung thủ, nếu như vậy người này đi đến đó chỉ có hai nguyên nhân, học kỹ năng hoặc logout, mà khả năng sau hiển nhiên lại cao hơn cái trước rất nhiều. Hơn nữa logout chính là đả kích trí mạng nhất khi Cố Phi làm nhiệm vụ truy nã. Nơi này cách bãi bắn xác thực còn một đoạn nữa, Cố Phi chạy như điên thậm chí dùng cả thuấn di, trong lòng còn thầm cầu mong đối phương không phải đi logout.
Đáng tiếc không phải lúc nào ngôi sao may mắn đều chiếu lên một người, Cố Phi hy vọng đối phương không phải logout, người này hết lần này đến lần khác là tới logout đấy. Vào thời điểm cách bãi bắn của cung thủ không còn bao nhiêu, Huy chương Truy Phong đột nhiên đình chỉ công tác, Cố Phi mở bảng nhiệm vụ lên, mã số mục tiêu đã tối thui lại, trạng thái này thể hiện việc đã thoát game.
“Haiz…” Cố Phi thở dài. Một người logout cũng không đáng sợ, nhưng buồn bực nhất là như thế sẽ dẫn tới việc Cố Phi không thể nhận tiếp những nhiệm vụ khác. Một lần chỉ có thể nhận một mục tiêu truy nã, đây cũng là điểm Cố Phi cho rằng cần phải cải tiến gấp mới được.
Ngoài ra, Cố Phi đoán nhiệm vụ này mình không thể hoàn thành. Trường hợp này hắn không phải chưa từng trải, buổi tối nhận nhiệm vụ, mà đối phương giữa chừng logout, kết quả buổi tối ngày hôm sau khi mình online, giá trị PK của đối phương đã tẩy sạch vào ban ngày, nhiệm bị cưỡng chế thất bại.
Ghi chép hoàn thành truy nã liên tục của Cố Phi là bị cắt đứt ở chỗ này đó.
Khi liên tiếp hoàn thành 100 nhiệm vụ, nhận được phần thưởng là Giày Truy Phong. Như vậy có thể suy đoán, ở những mốc 200, 300, 500 lượt hoàn thành, cũng sẽ có phần thưởng không hề tệ đâu. Đáng tiếc khi Cố Phi vừa hoàn thành nhiệm vụ thứ 176 thì gặp trường hợp kể trên cắt đứt. Mà bây giờ Cố Phi lần nữa làm lại thì mới thực hiện được chuỗi 24 nhiệm vụ, đã gặp tình huống này lần hai. Việc liên tục hoàn thành nhiệm vụ quả nhiên khá khó khăn. Cố Phi thở dài, dù sao tổng số nhiệm vụ hoàn thành cuối cùng cũng không vì việc này mà bị biến đổi. Nhiệm vụ hiện nay của Cố Phi là lần thứ 199, chỉ cách con số 200 kia 2 lần nữa.
Lúc hoàn thành 100 lần, Cố Phi đã nhận được Huy chương Truy Phong, khi hoàn thành 200 lần chắc cũng có phần thưởng. Chỉ tiếc ghi chép liên tục thôi, đứt đoạn thì sẽ băst đầu lại từ đầu, xác thực khiến người ta muộn phiền.
Cố Phi hơi mất hứng đi lòng vòng ở bãi bắn của cung thủ một hồi, ảo tưởng đối phương có thể chỉ logout đi vệ sinh thôi, sẽ mau chóng trở lại. Kết quả người online offline cứ qua lại, cột nhiệm vụ của Cố Phi cuối cũng vẫn không hề sáng lên.
Cố Phi rất là thất vọng, bấy giờ chẳng còn tâm tình để luyện cấp gì nữa, cũng dứt khoát offline.
Hôm sau Cố Phi cố gắng hết sức online sớm, hắn vẫn ôm một chút ảo tưởng đối với nhiệm vụ kia. Chỉ tiếc, vừa online liền nhìn thấy, nhiệm vụ kia đã sớm bị gắn mác thất bại. Cố Phi cũng chẳng làm gì thay đổi được.
Bất quá lúc này cách tổng số nhiệm vụ 200 lần chỉ thiếu có hai nhiệm vụ nữa, Cố Phi cũng muốn nhìn xem thử lúc 200 lần sẽ được khen thưởng cái gì, nên mau chóng nhận nhiệm vụ, chém người.
Làm hai lần nhiệm vụ thôi, Cố Phi trở lại sảnh truy nã trả nhiệm vụ. Quả nhiên, âm thanh thanh thúy của hệ thống vang lên thông báo, nhưng không phải cho phần thưởng, mà là nói cho Cố Phi: Phẩm chất của Huy chương Truy Phong được tăng lên.
Cố Phi vội vã lấy Huy chương Truy Phong ra xem.
Lúc đầu Huy chương Truy Phong vốn có hai công năng. Một cái là tăng tần số thay đổi tọa độ mục tiêu lên một phút đổi một lần, cái còn lại là công hiệu truyền tống sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Bây giờ, dưới hai dòng trạng thái này, thình lình lại xuất hiện thêm dòng thứ ba: Giám định hoàn toàn mục tiêu.
Công năng này chỉ có thể sử dụng khi thực hiện Nhiệm Vụ Truy Nã, khi đó có thể bỏ qua chênh lệch về cấp độ và trình độ giám định của hai bên, khiến cho người sử dụng có thể giám định 100% mục tiêu.
Chức năng này có tác dụng là trong lúc tiến hành nhiệm vụ truy nã, có thể hoàn toàn bỏ qua đẳng cấp và trình độ thuật giám định của hai bên, thu được kết quả giám định trăm phần trăm. Chức năng này hữu dụng khả năng càng lớn đối với những người chơi bình thường, có khả năng giám định trăm phần trăm, có thể so sánh sơ sài thực lực của đối phương. Nếu không phải là đối thủ, hoặc có lẽ dù có thể lựa chọn phương thức tấn công mục tiêu. Còn đối với Cố Phi, chức năng này cũng có trợ giúp một chút, tuy rằn bình thường khi hắn PK với người khác rất ít khi có suy nghĩ giám định đối phương, nhưng chủ yếu bởi vì trình độ Thuật Giám Định của hắn quá kém, tung ra một Thuật Giám Định, mà đầy mắt đều dấu chấm hỏi.
Loại kỹ năng này bình thường cần tốn thời gian nhất định làm nhiệm vụ để tích lũy kinh nghiệm tương đương, Cố Phi làm sao có công sức đó? Chính là bình thường hắn không có việc gì thỉnh thoảng dùng một chút mà tích luỹ được nhiêu đó, so sánh với người chơi bình thường, tự nhiên càng luyện thì chênh lệch càng lớn, dấu chấm hỏi to đùng càng nhiều. Cho đến ngày nay, Thuật Giám Định của Cố Phi có thể nói nó tồn tại trên danh nghĩa. Nhưng bây giờ có được thứ này, ít nhất lúc làm nhiệm vụ truy nã Cố Phi có thể mang dáng vẻ cao thủ giám định, có còn hơn không.
Cố Phi vội vã nhận một nhiệm vụ đi làm thí nghiệm, trên bảng truy nã đã lâu không nhìn thấy kẻ cuồng PK điểm cao chót rồi, loại tình huống này không chỉ có ở thành Vân Đoan, nhìn tổng bảng truy nã cũng là như vậy, có thể thấy được tất cả mạch suy nghĩ và tiến độ chơi game của người chơi đại đa số đều giống nhau.
Bước ra khỏi
đại sảnh nhận nhiệm vụ, Cố Phi chạy thẳng đến hướng tọa độ. Tọa độ này Cố Phi chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra là quán rượu tại quảng trường trung tâm. Cố Phi thích nhất là loại địa điểm, ngồi quán rượu cơ bản sẽ không di chuyển không tính đến, mà hơn nửa trường hợp là ngồi chung với bạn bè, thế thì bình thường có thể phát động hình thức nhiệm vụ mà Cố Phi thích nhất: So chiêu một phen cùng bạn bè của đối phương.
Một mạch chạy đến quán rượu, tọa độ của đối phương không hề thay đổi. Cố Phi vào cửa, đã thấy một bóng lưng có hiện mã số mục tiêu lần này, 19857. Cố Phi không vội tiến lên, trước tiên dùng thử một lần công năng giám định của Huy chương Truy Phong.
Quả nhiên, giám định trăm phần trăm ra tư liệu tường tận cực kì, từ đầu đến chân người này ăn mặc có số liệu bao nhiêu đều thu vào đáy mắt Cố Phi. Xem xong Cố Phi cũng có chút thất vọng, người nọ chỉ là một pháp sư nhỏ cấp 34 thôi, trang bị toàn thân cũng bình thường lắm.
Cố Phi thở ra một hơi dài, cất bước đi đến trước mặt bàn kia, nhẹ nhàng gõ một rồi nói: “Nhiệm vụ truy nã.”
Phản ứng của một bàn người ấy cũng chẳng dữ đội là bao, chỉ cùng nhau ngẩng đầu lên, khi nhìn rõ Cố Phi, thì vẻ mặt mỗi người đều hết sức kinh ngạc luôn.
Mà Cố Phi cũng thấy hơi khác thường, một bàn thiếu nam thiếu nữ trước mắt đều có độ tuổi xấp xỉ với Ngự Thiên Thần Minh, nhưng Cố Phi nhìn lại thấy hình như có chút quen mắt, không đợi nhớ tới ra là ai, cả đám ngồi bàn ấy đã lên tiếng: “Thầy Cố!”
Vừa kêu xong, cả bàn người đều đã lúng ta lúng túng đứng dậy, từng đứa rất ngượng ngùng đứng ở bên bàn.
“Hửm!” Cố Phi kinh ngạc thành tiếng, hắn nhận ra cả bàn này cư nhiên đều là học sinh của mình.
Người đi học đều biết, những giáo viên phụ trách bộ môn sẽ rất ít khi nhớ tên tất cả học sinh của một lớp. Mà giáo viên thể dục thì bởi vì quản lý nhiều lớp nhiều khối, mà thời gian ở chung với học sinh cùng một lớp sẽ càng ít, loại tình huống kia trở nên càng rõ ràng. Những giáo viên thể dục bình thương khác, luôn sẽ nhận mặt được vài học sinh tương đối vượt trội về phương diện thể dục, còn đối với Cố Phi mà nói, nếu như học sinh nào biết diễn hai bộ quyền, hắn tuyệt đội sẽ nhớ mặt không quên được đấy, còn đứa khác thì bất luận xấu xí bao nhiêu, hắn đều đối xử bình đẳng cả, vì vậy tính ra hắn cơ bản không nhớ mặt bao nhiêu học sinh.
Mà một bàn người trước mắt chính là, Cố Phi chỉ vì ở trong lớp từng gặp, mơ hồ cảm thấy có chút quen mắt, bạn muốn hắn gọi được tên, đó là việc đánh chết cũng không làm được.
Nhưng học sinh ngược lại đều chắc chắn nhớ mặt giáo viên. Sau một lúc ngắn ngủi câu nệ, mấy người lại không biết lớn nhỏ gì mà hỏi thử: “Thầy cũng chơi game này nha!”
Dù sao Cố Phi chỉ là một giáo viên thể dục, rất khác biệt với giáo viên bình thường mỗi ngày đều trưng vẻ ta đây phải dạy học dạy làm người, ở trước mặt hắn sẽ không quá khẩn trương, huống hồ thầy Cố Phi vẫn là một truyện cười trong trường học của bọn họ. Nếu đổi lại là mấy vị chủ nhiệm lớp đứng trước mặt bọn họ, mấy tên tiểu quỷ này đã sớm biến mất tăm mất tích rồi.
Mấy học sinh lúc này là vô câu vô thúc [2] mà, nhưng Cố Phi lại có vẻ cảm thấy không được tự nhiên.
[2] 无拘无束 – Vô câu vô thúc: không bị quản thúc, kiềm chế, tự do tự tại.
“Thầy ơi, lúc nãy khi gõ bàn thầy nói cái gì vậy?” Một học sinh mở miệng hỏi.
“Không có gì, chỉ đi ngang qua, chỉ ngang qua thôi.” Cố phi vội vàng nói, “Các em cứ từ từ chơi, thầy đi trước.”
“Ơ, thầy chớ đi vội mà! Chơi cùng nhau đi!” Có học sinh gan to hô.
Giọng nói rất lớn, tự nhiên hấp dẫn đến không ít ánh mắt. “Thầy giáo? Học sinh?” Mấy người trong quán rượu nhỏ giọng thầm thì, cùng nhau quan sát cái tổ hợp kỳ quái này.
Dù sao Cố Phi cũng xuất thân từ một thế gia tập võ, trong gia tộc đều rất coi trọng phương diện tôn sư trọng đạo.
Mặc dù quan hệ thầy trò của mình có chút bất đồng với loại trong nhà, nhưng vẫn khiến hắn cảm thấy cùng học sinh chơi game online như thế xác thực nhìn có chút chẳng ra gì cả, vừa thấy nhiều người cũng bắt đầu chú ý rồi, hoang mang hoảng loạn vội vàng chào tạm biệt một tiếng rồi tránh người mau mau.
Từ khi Cố Phi bắt đầu tiến vào “Thế giới Song Song” chơi game online, lần này có thể xem là lần hắn hốt hoảng nhất, chủ yếu là đến từ cảm xúc lúng túng khó xử trong lòng.
Ra khỏi cửa chạy như bay, thỉnh thoảng còn sử dụng thuấn di. Mấy tên học sinh kia cũng chỉ hơn cấp 30 một chút, tuy là đuổi theo, lại chẳng bao lâu đã không nhìn thấy bóng dáng Cố Phi đâu rồi.
“Quào, thầy chạy nhanh thật, là cao thủ đó!” Một tên học sinh trơ mắt nhìn bóng dáng Cố Phi nhanh chóng biến mất, liền kinh ngạc nói.
“Hình như thầy là pháp sư mà! Sao lại có thể chạy nhanh như vậy?” Một học sinh khác nói.
“Có giám định được không? Kết quả như nào?” Một người hỏi.
“Giám định không ra, đẳng cấp của thầy cao hơn chúng ta luôn kìa!”
“Oa…” Tiếng kêu kinh ngạc khắp nơi.
“Đây đúng là một tin tức đặc biệt, thầy Cố Phi cũng chơi Thế giới Song Song, hơn nữa còn ở cũng một chủ thành với chúng ta nữa!” Một người trong đám nói.
“Ha ha, kéo thầy vào công hội của chúng ta đi!”
“Đúng đúng đúng! GIờ đi tìm A Phát.”
“Ơ kìa, chúng ta chưa hỏi tên của thầy rồi, không biết tên làm sao mà tìm thầy chứ?”
“Đần à! Đi học rồi hỏi đi!”
“Ừm ừm ừm!!!”