[Hiện tại đoàn tàu đã đến căn cứ số năm, mời quý khách mang theo hành lý của mình xuống xe, nhớ chú ý an toàn.
]Trải qua chín tiếng, đoàn tàu cuối cùng cũng đã tới căn cứ số năm.Ngoại trừ ban đầu cách căn cứ nông học số chín ba tiếng đường xe, sau đó suốt đoạn đường đi, ngoài cửa sổ chỉ thấy được một dãy tường cao màu xám bạc, lại không nhìn thấy bất kỳ núi hoang hay thảm thực vật nào.Sau khi đoàn tàu dừng lại, Hà Nguyệt Sinh và Triệu Ly Nông đứng dậy, kéo rương hành lý xuống.Vừa ngẩng đầu lên, đập vào mắt chính là khung đá tường cao sừng sững ở cửa lớn của căn cứ, trên đỉnh của tảng đá ngay chính giữa có khắc vài chữ màu đỏ sẫm "Căn cứ số năm", uy nghiêm và chấn động.Nhiều người cũng xuống xe theo bọn họ, hơn một nửa người trong số họ đã lên xe vào bốn tiếng trước từ căn cứ trung ương."Công nhân đã đăng ký đi thu hoạch thì đến đây báo danh với tôi." Có một thợ trồng trọt mặc đồng phục màu xanh lam đứng ở cửa lớn giơ tay hô lên.Một hàng xe buýt màu xanh lam đã đậu chờ sẵn ở trong căn cứ.Triệu Ly Nông theo một đám đông hùng hậu, cuối cùng ngồi lên một chiếc xe buýt màu xanh lam, Hà Nguyệt Sinh ngồi ở phía sau cô mấy hàng.Có loại áo giác như trở lại căn cứ nông học số chín, nhưng khi xe buýt khởi động, cô rất nhanh phát hiện căn cứ số năm rất khác.Kiến trúc ở nơi này không chỉ tập trung ở trung tâm giống với căn cứ nông học số chín, mà là phân tán rải rác, xen kẽ còn có mấy ngôi nhà màu xanh lam đang xây dựng, chung quanh là đất đai trồng trọt rất ngay ngắn, thậm chí còn có những ngôi nhà xây ở trên thung lũng, xung quanh đều là cây cối.Đồng thời, số lượng thủ vệ đội ở trên đường cũng đông hơn rất nhiều lần so với căn cứ nông học số chín.Dọc trên đường đi, có thể nhìn thấy những cánh đồng rộng lớn, nơi trồng các loại thảo dược đang phát triển rất đều đặn, còn có máy gặt đang hoạt động và một số thợ trồng trọt mặc đồng phục màu xanh lam đang qua lại tới lui ở trên cánh đồng.Khoảng chừng một tiếng rưỡi sau, xe buýt rẽ vào một bãi đậu xe nhỏ, tài xế mở cửa xe rồi quay đầu lại nhắc nhở: "Đến rồi."Tổng cộng trên mười chiếc xe chở chừng sáu, bảy trăm người, băng qua con đường đối diện, có một tòa nhà cao tầng diện tích tương đối lớn, bốn phía đều có tường vây bao quanh, bên trong bức tường cũng nạm khảm những đồ vật hình tròn màu đen.Bây giờ Triệu Ly Nông đã biết đây là một loại thiết bị điều khiển, có thể phun ra dung dịch phòng hộ, nếu như xung quanh có thực vật dị biến công kích, nó có thể phát huy tác dụng bảo vệ, đồng thời ngăn chặn làm chậm tốc độ thực vật dị biến đến gần.Tuy nhiên, nó chỉ hữu dụng đối với thực vật dị biến cấp B trở xuống."Nam nữ chia ra xếp hàng riêng, đến chỗ tôi lấy thẻ phòng, mỗi phòng ở bốn người, có thẻ phòng rồi thì có thể đến lầu một lấy đồ ăn." Thợ trồng trọt mặc trang phục màu xanh lam đứng trước đội ngũ hô to, "Tối hôm nay nghỉ ngơi, đến tám giờ có thể đi tới lầu một ăn cơm, trên mỗi cái bàn đều có khe cắm thẻ, nhớ c ắm vào đó để nhận nhiệm vụ của mình."Thợ trồng trọt vừa phát thẻ phòng, vừa nhắc nhở: "Một tuần lễ sau sẽ phát điểm, nếu như chết giữa chừng, điểm sẽ phát vào tài khoản liên lạc khẩn cấp của mọi người ở trên biểu mẫu, nếu không có thì sẽ không phát."Tất cả mọi người yên lặng nhận thẻ phòng rồi bước sang phía đối diện.Rất nhanh đã đến lượt Triệu Ly Nông, cô đưa tay tiếp nhận thẻ phòng màu xanh lam, sau đó quay đầu nhìn Hà Nguyệt Sinh ở đội bên kia, chỉ cho hắn phía tòa nhà cao tầng đối diện rồi xách hành lý đi lên trước..
.
.Triệu Ly Nông dựa theo số phòng trên thẻ mà tìm thấy căn phòng được chỉ định, dùng thẻ quẹt cửa, nhưng cửa không mở ra ngay lập tức, thay vào đó là một màn hình sáng lên, nhắc nhở cô nhập tên của mình vào.Chờ sau khi cô nhập tên của mình vào đó, cửa phòng mới tự động mở ra.Trong phòng có boosnc hiếc giường xếp thành hàng ngang, bên trong đã có hai người tới trước, chia ra ngồi trên hai chiếc giường ở chính giữa, trồng thấy thì tuổi đều lớn hơn Triệu Ly Nông, sắc mặt vàng đen, khớp xương ngón tay thô to, dường như phải thường xuyên làm việc nặng.
Một người trong đó trên mặt còn có một nốt ruồi thịt màu đen.Khi hai người nghe thấy tiếng động, họ chỉ quay đầu đánh giá Triệu Ly Nông một chút, trên mặt không giấu nổi sự mệt mỏi uể oải.Bước chân của Triệu Ly Nông hơi dừng lại, sau đó chọn chiếc giường ngoài cùng bên trái, rồi xách rương hành lý đi tới.Mấy phút sau, cửa phòng lần thứ hai bị mở ra, một cô gái nhỏ chừng mười mấy tuổi gầy guộc bước vào.Cô nhìn về phía ba người đã đến trước ở trong phòng, cuối cùng ánh mắt có chút ngạc nhiên dừng lại trên người Triệu Ly Nông đang đứng bên cạnh, khi Triệu Ly Nông nhìn sang, cô nhanh chóng dời tầm mắt.Lúc 7h30, trời vừa nhá nhem tối, đã có người lục tục đi xuống lầu."Chúng ta có xuống trước không?" Cô gái nhỏ gầy đứng dậy hỏi ba người ở trong phòng.Hai người phụ nữ ngồi ở giữa chiếc giường chừng ba mươi tuổi có chút câu nệ, người phụ nữ có nốt ruồi đen vội vàng đứng dậy, nhỏ giọng hỏi: "Đi lầu một sao?""Đúng vậy, khi nãy người phát thẻ phòng đã có nói." Cô gái nhỏ gầy gò gật đầu, nhìn về phía hai người còn lại, "Cùng đi không?"Triệu Ly Nông không có ý kiến, cúi đầu trả lời tin nhắn của Hà Nguyệt Sinh, rồi đi theo họ xuống lầu.Lúc này, ở đại sảnh lầu một đã chật kín người, cũng đang đứng chờ căn tin mở cửa.7h50, cửa căn tin mở ra, mọi người cùng nhau ùa vào.Sau khi đi vào căn tin, bọn họ mới phát hiện trên bàn ăn phương treo lơ lửng số phòng của từng người."Đó là bàn ăn của chúng ta." Cô gái nhỏ chỉ vào một cái bàn ở phía bên phải.Triệu Ly Nông cất bước đi theo tới đó.Trong căn tin này, không phải tự đi lấy đĩa thức ăn, mà là sau khi tất cả mọi người ngồi xuống, hai bên đều có xe đẩy đi tới để phát cơm.Trong khi đợi được phát cơm, Triệu Ly Nông đã đem thẻ phòng c ắm vào khe gắn thẻ ở trên bàn, quả nhiên hiện lên một ánh sáng màn hình, trên đó có hiện nhiệm vụ ngày mai của cô.[Người thu hoạch: Triệu Ly Nông][Nhiệm vụ thu hoạch: Thiên ma đen đỏ][Thời gian thu hoạch: Buổi sáng 7:00~10:00, buổi chiều 15:00~18:00]"Chúng ta đều có nhiệm vụ giống nhau." Cô gái nhỏ cúi người chỉ vào ánh sáng màn hình trên mấy bàn khác, "Hình như nhiệm vụ đều dựa theo số phòng mà phân công."Cô gái tuổi còn nhỏ, lớn lên lại gầy gò, một đôi tay chống ở trên mặt bàn, trông không bóng mượt bằng hai người phụ nữ kia, vừa nhìn thì biết cuộc sống của cô gái rất khổ cực.Triệu Ly Nông khẽ gật đầu, biểu thị đã biết.Cô gái nhỏ nhìn thấy Triệu Ly Nông không khó để nói chuyện, trong mắt không giấu được hiếu kỳ: "Chị vì sao lại đến đây làm nhiệm vụ thu hoạch này?"Lời này cô gái vừa nói ra, hai người phụ nữ đối diện cũng đồng loạt nhìn lại.Triệu Ly Nông không hiểu: "Tại sao tôi không thể?"Cô gái nhỏ vội vã xua tay: "Không phải, chỉ là trông chị.
.
.
giống với mấy thợ trồng trọt ở bên ngoài căn cứ."Là do cô quá thong dong bình tĩnh."Tôi là sinh viên ở căn cứ nông học số chín." Triệu Ly Nông giải thích.Cô gái nhỏ nhất thời lộ ra ánh mắt có chút hâm mộ: "Em cũng muốn đi đến căn cứ nông học số chín làm sinh viên nông học, sau đó sẽ làm cán bộ trồng trọt, nhưng em còn chưa tới hai mươi tuổi."Triệu Ly Nông: "Hai năm sẽ rất mau.""Hi vọng em có thể sống đến hai mươi tuổi." Cô gái nhỏ thuận miệng nói, lại quay đầu sang hỏi hai người bạn khác cùng phòng, "Mọi người cũng là lần đầu tiên tới căn cứ số năm sao?"Người phụ nữ có nốt ruồi đen lập tức gật đầu, có chút kích động: "Thật vất vả mới cướp việc được, nếu kiếm được 50 ngàn điểm sẽ đủ cho một nhà chúng tôi sống một thời gian.""Đây cũng là lần đầu tiên tôi tới đây." Người phụ nữ bên cạnh phụ họa."Không biết ngày mai hái cây thiên ma như thế nào, tôi cũng chưa từng thấy qua." Người phụ nữ có nốt ruồi đen có chút mê man."Không sao đâu, ngày mai thợ trồng trọt sẽ đưa chúng ta đi." Cô gái nhỏ lạc quan nói.Những người trong bàn trò chuyện với nhau hồi lâu, cuối cùng có một nhân viên đẩy xe tới phân phát bữa tối.Triệu Ly Nông cúi đầu nhìn cơm tối trước mặt mình, một món ăn một món canh, thêm một bát cơm nóng hổi, canh được làm từ rau khô, nhạt nhẽo vô vị, món ăn là thịt gà thái hạt lựu, giống như là đồ hộp.Sau khi ăn, cô phát hiện món thịt gà thái hạt lựu có bỏ thêm tinh bột, chứ không phải thịt gà nguyên chất.Đồ ăn này so với căn tin số hai ở căn cứ nông học số chín chuyên dành cho tân sinh viên kém hơn rất nhiều, ít ra thức ăn ở căn tin số hai vẫn là đồ tươi.Tuy nhiên, khi Triệu Ly Nông ngẩng đầu nhìn ba người khác trong bàn ăn, họ đều đang ăn say sưa ngon lành."Thức ăn ở đây ngon thật." Người phụ nữ có nốt ruồi đen ăn một ngụm lớn, phát hiện Triệu Ly Nông đang nhìn sang, do rất ít khi chủ động nói chuyện, chỉ nắm chặt đồ hộp, "Ở căn cứ đãi ngộ thật tốt, không biết ngày trở về có thể mang theo một phần hay không, tôi muốn cho con gái nếm thử.""Đại tỷ, chờ đến ngày đó em sẽ hỏi giùm chị một chút." Cô gái nhỏ ngẩng đầu hàm hồ nói."Hay quá." Người phụ nữ có nốt ruồi đen khịt khịt mũi, thấp giọng nói, "Con bé chắc chắn sẽ rất thích món thịt gà thái hạt lựu này."Trong lòng Triệu Ly Nông thắt lại, nhưng sắc mặt lại không hề thay đổi, cụp mắt xuống, yên lặng ăn sạch sẽ từng món một....5h sáng ngày hôm sau, mọi người trong phòng đều đã rời giường, theo thường lệ sau khi ăn sáng ở lầu một xong, sáu giờ sẽ xuất phát đến địa điểm thu hoạch.Triệu Ly Nông ngồi trên xe buýt nhận được tin nhắn của Hà Nguyệt Sinh, biết rằng hắn đã nhận được nhiệm vụ khác.Hơn hai trăm người đi tới dưới chân một ngọn núi, mọi người xuống xe nhìn thực vật quanh núi, trong lòng đều có chút lo sợ bất an.Lúc này có mấy người thợ trồng trọt mặc đồng phục làm việc màu xanh lam từ trên xe nhỏ bước xuống, thợ trồng trọt đi đầu nói: "Dưới chân núi đều có thủ vệ đội, lát nữa sẽ có một nhánh thủ vệ đội mười người đi theo chúng ta, mọi người động tác nhanh một chút, đào xong thì mau mau xuống núi, đừng có nấn ná đến buổi trưa."Người thợ còn lại bật quang não phát ra một đoạn video ngắn: "Cứ học cách đào củ như thế này là được, sau đó bỏ vào túi đeo ở bên hông mọi người, chờ đến buổi trưa khi ăn cơm sẽ có người đến lấy, nếu như quá ít thì điểm sẽ bị khấu trừ lại."Sau khi nói ngắn gọn, thợ trồng trọt liền dẫn bọn họ lên núi.Triệu Ly Nông và ba người cùng phòng đi chung với nhau, bắt đầu đào thiên ma đen đỏ.Trên núi ngoại trừ rong rêu, toàn bộ đều là thiên ma đen đỏ, mọi người đều tản ra, bắt đầu đào từ phía chân núi đào lên trên.Củ thiên ma là giai đoạn cuối phát triển, hoa màu vàng nhạt hoặc màu vàng, là cây thân thảo sống ký sinh lâu năm, bình thường cao chừng 60~100cm, chủ trị đau đầu chóng mặt.Thiên ma đen đỏ tốt hơn so với thiên ma xanh thông thường.Những củ nhỏ thì dùng tay kéo ra, nhưng càng có nhiều thiên ma chỉ có thể khom lưng đào, Triệu Ly Nông dùng tay cẩn thận cào bùn đất ra, mãi đến khi đào thấy thiên ma thân củ thì nhặt lên bỏ vào túi vải ở bên hông.Đào thiên ma không thể dùng cuốc, bởi vì nếu không khống chế được sức mạnh sẽ làm