Một cuộc gọi video này, đột nhiên để cho Triệu Ly Nông biết thân thế của mình ở thế giới này, đồng thời bản tư liệu trong tay cũng đã cho cô một cái cớ hợp lý.Triệu Ly Nông há mồm định gọi đối phương, nhưng cô không quen nên cuối cùng vẫn không kêu được, chỉ nói, "Mẹ.
.
.
Con kiếm được ít tiền."Cô cúi đầu mở quang não ra làm một số thao tác trên đó, trực tiếp chuyển 50 ngàn điểm đến số liên lạc cho Triệu Phong Hòa, đem toàn bộ số điểm kiếm được ở Căn cứ số năm đưa hết cho Triệu Phong Hòa.Bối cảnh ở đối diện tối tăm đơn sơ, vừa nhìn liền biết hoàn cảnh của Triệu Phong Hòa rất khốn khó, thêm nữa là bà vừa mới nói nguyên thân Triệu Ly Nông không muốn sống cuộc sống như thế.
Rõ ràng cuộc sống của hai mẹ con họ cũng không dễ chịu gì.Hai chân của Triệu Phong Hòa có vấn đề, Triệu Ly Nông lại đang chiếm thân thể con gái của đối phương, về tình về lý đều nên để Triệu Ly Nông chăm sóc cho mẹ của nguyên thân."Tiểu Nông, mẹ không cần những thứ này." Phong Hòa ở đối diện nhận được tin nhắn chuyển khoản, trong nháy mắt nhíu mày từ chối, "Con cứ giữ lại, ở căn cứ nông học số chín rất cần tiền.""Con có những thứ này." Triệu Ly Nông giơ tư liệu trong tay lên, "Tiền không là vấn đề."Cô vừa nói như thế, Phong Hòa cũng không khước từ nữa, dựa lưng vào xe lăn, thở d ốc hổn hển rồi mới cười nói: "Là mẹ lo xa rồi, có những thứ này, tương lai con đủ để thi vào Viện nghiên cứu nông học trung ương.""Tiểu Nông." Phong Hòa lại căn dặn một lần nữa, "Mau chóng xem xong, nhớ kỹ, xem một trang thì đốt một trang, đừng để cho người khác cướp đi cơ hội, hãy ghi nhớ ở trong đầu."Triệu Ly Nông đồng ý: "Được."Cuối cùng cắt cuộc gọi, Phong Hòa gầy yếu tái nhợt như ngọn nến chập chờn thắp lên ánh lửa cuối cùng, nhìn Triệu Ly Nông thật sâu: "Tiểu Nông, mẹ chờ con đến đón mẹ.".
.
.
."Ly Nông, sao cậu đi ra ngoài lâu như vậy?" Đồng Đồng đã bò lên giường, nghe thấy tiếng mở cửa thì bật dậy hỏi."Gọi video với người nhà." Triệu Ly Nông cầm bản tư liệu đi vào và đóng cửa lại.Đồng Đồng nghe vậy, không nói thêm gì nữa, nằm xuống một lần nữa.Triệu Ly Nông đứng sau cánh cửa, lật từng trang từng trang của bản tư liệu trong tay, nét chữ trên đó rất đẹp, chỉ là càng về sau thì càng yếu ớt, có thể nhìn ra sức khỏe của người viết không được tốt lắm, nhưng vẫn cắn răng chịu đựng.Cô đọc rất nhanh, hầu như là đọc nhanh như gió.Một canh giờ sau, Triệu Ly Nông xe năm trang giấy xuống, đi đến bên cạnh giường của Đồng Đồng, gõ vào ống sắt của thang."Sao, làm sao vậy?" Đồng Đồng đã sắp ngủ, nghe thấy âm thanh, mơ mơ màng màng xoay người ngẩng đầu lên hỏi."Cái này cho cậu." Triệu Ly Nông giơ năm trang giấy lên, nhét vào trong tay của Đồng Đồng.Đồng Đồng nhận lấy mấy trang giấy, mê mê mang mang ngồi dậy: "Đây là cái gì?"Cô dụi dụi con mắt cúi đầu nhìn về trang giấy trong tay, chờ đến khi nhìn rõ nội dung trên trang giấy, trực tiếp trợn to hai mắt, chớp mắt nhìn về Triệu Ly Nông đang đứng ở phía dưới: "Đây là cái gì!"Triệu Ly Nông nhẹ nhàng giơ bản tư liệu trong tay lên: "Người trong nhà đột nhiên nói cho tôi biết, bọn họ trước đây là nghiên cứu viên nông học, rồi viết cho tôi cái này gửi đến đây."Đôi mắt của Đồng Đồng đều trợn tròn, cô cuống quít leo xuống, cẩn thận cầm mấy trang giấy trong tay đặt lên bàn vuốt phẳng ra: "Cậu sao lại xé nó đi, những thứ này, những thứ này.
.
.""Người nhà dặn xem xong thì đem đốt." Triệu Ly Nông nói, "Vừa vặn mấy trang này có liên quan đến hoa hồng, cậu giữ lại đi."Đồng Đồng xoay người, có chút đáng tiếc nhìn bản tư liệu trong tay của Triệu Ly Nông hỏi: "Xem xong liền đốt sao?""Ừ." Triệu Ly Nông gật đầu giải thích, "Người nhà bởi vì tư liệu nông học mà bị hại, không hy vọng tôi cũng bị thương tổn giống như vậy."Câu nói này vừa nói ra, Đồng Đồng bỗng nhiên tỉnh ngộ.Mười năm đầu dị biến đã tập hợp được một số lượng lớn nghiên cứu viên nông học, sau đó lại diễn ra xung đột nội bộ, rất nhiều nghiên cứu viên đã chết cùng với tư liệu của họ, trong thời điểm bắt đầu thành lập căn cứ, một số nghiên cứu viên mất lòng tin đã rời đi, mai danh ẩn tích, không can thiệp vào vấn đề nông học nữa.Dị biến năm thứ mười là một năm rối loạn nhất, trong năm đó căn cứ trung ương vừa mới thành lập, cũng trong năm đó không ít nghiên cứu viên đã mất tích vì bị bắt cóc, bị ép buộc phải giao ra tất cả tư liệu nông học, lúc đó đã chết rất nhiều nghiên cứu viên.Để ngăn chặn những chuyện tương tự như vậy phát sinh, vào năm thứ hai Căn cứ trung ương đã thiết lập các biện pháp kỷ luật rõ ràng và nghiêm khắc, từ đó bắt đầu các cuộc điều tra nghiêm ngặt, rất nhiều nhóm đã bị bắt để răn đe mọi người, từ đó sự kiện bắt cóc mưu hại nghiên cứu viên lúc này mới dừng lại."Nguyên lai cậu vốn là thế hệ sau của nghiên cứu viên đó hả." Đồng Đồng hiểu rõ.
"Tôi bây giờ mới biết."Triệu Ly Nông giải thích, "Lúc trước người nhà không tiết lộ cho tôi biết."Đồng Đồng chỉ vào mấy trang giấy trên mặt bàn mấy, do dự hỏi: "Những thứ này.
.
.
cậu muốn cho tôi không? Không nên cho người ngoài xem mà?""Nội dung trong mấy tờ này, tôi đọc rồi cũng sẽ nói cho cậu biết thôi." Triệu Ly Nông lắc đầu, lại giơ bản tư liệu trong tay lên lần nữa, "Cậu cứ đọc đi, tôi phải xử lý cái này."Cơn buồn ngủ của Đồng Đồng đã sớm hoàn toàn biến mất, cô vội vã ngồi xuống, ngón tay từ từ chậm rãi di động trên trang giấy, cẩn thận tỉ mỉ đọc từng câu từng chữ, chỉ sợ bỏ sót một chữ.Triệu Ly Nông thì lại cầm bản tư liệu tiến vào trong phòng vệ sinh, cô xé trang giấy kế tiếp ra, dùng bật lửa đốt đi, ném vào thùng nhôm ở dưới chân, rồi tiếp tục xé từng trang từng trang một, toàn bộ đem đốt hết.Phong Hòa viết bản tư liệu này, cô đã xem xong toàn bộ, sẽ không để cho bất kỳ ai xem.Phá huỷ nó, ngoại trừ Phong Hòa, sẽ không ai biết được bên trong viết nội dung gì.Điều này có nghĩa là Triệu Ly Nông có thể đưa tất cả mọi thứ mình biết, bỏ vào trong bản tư liệu do Triệu Phong Hòa viết.—— tư liệu này vốn là một danh nghĩa rất tốt.Chờ đến khi đốt xong bản tư liệu, phòng vệ sinh vang lên tiếng gõ cửa, Đồng Đồng thận trọng đẩy cửa đi vào, giơ mấy trang giấy tới: "Ly Nông, cậu có thể đem đốt hết đi, tôi sẽ nhớ kỹ hết."Triệu Ly Nông quay đầu lại: "Đưa cho cậu đấy, tôi không đốt, cậu cứ xử lý đi."Đồng Đồng lại trợn tròn mắt, sau đó suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Vậy tôi có thể cầm đi chia sẻ cho mấy bạn học ở lớp làm vườn xem được không?"Những tài liệu mà Triệu Ly Nông chia sẻ với tân sinh viên đã tác động rất lâu đến rất nhiều người, Đồng Đồng cũng muốn trở thành người chia sẻ tài liệu nông học."Có thể, cứ nói thật đi."Triệu Ly Nông xoay người, không nhìn vào mắt của Đồng Đồng, mà cúi đầu nhìn ngọn lửa vẫn còn đang cháy ở trong thùng, trong lòng nói thầm một tiếng xin lỗi với Đồng Đồng.Bảng hiệu cũng phải cần một cây sào mới đứng lên được.Cây sào này phải nhờ Đồng Đồng dựng lên.
...Sáng sớm hôm