Càn Khôn Kiếm Thần

Hận


trước sau

Dịch: Phong Nguyệt Lâu

***

Cảnh Xuân Vũ nheo mắt liếc Cảnh Thiên Anh:

- Tứ trưởng lão, chú ý thân phận của mình đi.

Trong Cảnh gia, Cảnh Xuân Vũ là đại trưởng lão, địa vị hầu như chỉ đứng sau tộc trưởng. Cảnh Thiên Anh mắng lão hoại thì Cảnh Xuân Vũ không để yên, dù Cảnh Thiên Anh mạnh hơn lão cũng không được!

Cảnh Thiên Anh chỉ vào mình, giận run người:

- Ta chú ý thân phận? Cảnh Xuân Vũ, vậy ngươi nói chuyện thế nào với tộc trưởng? Cảnh gia đã khi nào đến lượt ngươi làm chủ tự quyết định?

Đúng là tình cảnh của Cảnh gia bây giờ rất hung hiểm, nhưng làm người Cảnh gia vào lúc này lẽ ra nên đoàn kết đối ngoại. Cảnh Xuân Vũ phản chiến quay giáo ngược ngay trước mặt tộc trưởng, phẩm tính quá xấu xa. Cảnh Thiên Anh rất muốn đánh Cảnh Xuân Vũ rồi tính tiếp.

Nếu đánh nhau Cảnh Xuân Vũ tuyệt đối không đánh lại Cảnh Thiên Anh, hai người thực lực mạnh nhất Cảnh gia hiện nay là tộc trưởng Cảnh Thành Dã, tứ trưởng lão Cảnh Thiên Anh.

Thấy Cảnh gia mâu thuẫn nội bộ, đám người Trần Binh hào hứng nhìn.

Cảnh Ngôn siết chặt nắm tay:

- Tứ trưởng lão, đừng nói nữa!

Trong lòng Cảnh Ngôn dâng lên một suy nghĩ, có phải ngày hôm qua hắn nên rời khỏi Đông Lâm thành đi xa không? Giờ Cảnh Ngôn muốn đi cũng không có cơ hội. Nếu Triệu Đương Nguyên cường giả Đạo Linh cảnh không xuất hiện Cảnh Ngôn còn nắm chắc. Trừ Triệu Đương Nguyên ra, Cảnh Ngôn cảm thấy chỗ này không có người thứ hai đuổi kịp hắn khi thi triển Thiên Không Chi Dực. Bây giờ Triệu Đương Nguyên có mặt, cường giả Đạo Linh cảnh có thể bay trên cao trong thời gian ngắn, tốc độ hơn xa hắn.

Giờ suy nghĩ những điều này đã muộn, Cảnh Ngôn không ngờ Triệu Đương Nguyên đột nhiên xuất hiện.

Cảnh Ngôn trầm giọng nói:

- Là ta giết Tác Văn, không liên quan Cảnh gia, đây là hành vi cá nhân của ta.

Cảnh Ngôn biết dù kéo nguyên Cảnh gia vào thì kết quả cuối cùng không thay đổi được gì. Tuy Cảnh gia có kẻ xấu xa như Cảnh Xuân Vũ nhưng cũng có người ơn nặng như núi với hắn, ví dụ như tứ trưởng lão. Cảnh Ngôn không muốn thấy Cảnh gia đầy tiếng oán than, nên hắn chủ động đứng ra.

Cảnh Xuân Vũ nghe Cảnh Ngôn nói câu đó thì khoái chí cười:

- Coi như tiểu tử nhà ngươi có chút đảm đương.

Cảnh Ngôn nhìn thẳng Cảnh Xuân Vũ:

- Ngươi xéo qua một bên cho ta!

Lúc này rồi bảo Cảnh Ngôn băn khoăn cảm nhận của Cảnh Xuân Vũ? Không thể nào. Hơn nữa Cảnh Ngôn không e ngại thực lực Cảnh Xuân Vũ, lão chỉ có cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ. Cảnh Ngôn không phải chưa từng giết võ giả Tiên Thiên hậu kỳ, lúc trong Đoan Dương thành, Ngụy Chấn Chí Ngụy gia võ giả Tiên Thiên hậu kỳ chết vào tay hắn.

Thực lực của Cảnh Xuân Vũ chỉ mạnh hơn Ngụy Chấn Chí một chút nhưng sẽ không quá nhiều, khi Cảnh Ngôn giết Ngụy Chấn Chí hắn mới thăng cấp Tiên Thiên sơ kỳ. Nay Cảnh Ngôn gần cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ, hắn sợ gì Cảnh Xuân Vũ? Huống chi Cảnh Ngôn có pháp khí Thiên Hỏa kiếm, sức chiến đấu tăng cao hơn trước kia nhiều.

Cảnh Xuân Vũ rống to:

- Tiểu súc sinh, ngươi tìm cái chết!

Bị Cảnh Thiên Anh nhục mạ Cảnh Xuân Vũ còn miễn cưỡng chấp nhận được, giờ bị tử đệ hậu bối mắng biến sang một bên, lão nhịn được sao?

Nguyên khí mênh mông tuôn ra từ người Cảnh Xuân Vũ.

Bùm!

Cảnh Thiên Anh thúc đẩy nguyên khí triệt tiêu nguyên khí của Cảnh Xuân Vũ.

Khí thế Triệu Đương Nguyên trầm xuống, tia điện lấp lóe quanh người:

- Càn rỡ! Dám đánh nhau trước mặt ta?

Triệu Đương Nguyên thoáng chốc đến gần Cảnh Thiên Anh, chưởng ấn đen đáng sợ ngưng tụ, dao động năng lượng kinh người đè ép không gian ấn vào Cảnh Thiên Anh.

Cảnh Thiên Anh vội thúc giục nguyên khí, nhưng lão tuy mạnh vẫn kém xa Triệu Đương Nguyên.

- Phụt!

Một tiếng vang khẽ, Cảnh Thiên Anh bay ra ngoài, há mồm hộc máu. Hứng một chưởng
của Triệu Đương Nguyên làm Cảnh Thiên Anh bị thương nặng.

Tiên Thiên không thể lay động cường giả Đạo Linh cảnh, dù là Tiên Thiên đỉnh cũng không ngăn được.

Triệu Đương Nguyên một chưởng đánh bay Cảnh Thiên Anh rồi cười khẽ nhìn Trần Binh chằm chằm, hỏi:

- Chắc thành chủ Trần Binh không trách ta khách át giọng chủ đi? Ta chỉ không kiềm được Cảnh Thiên Anh dám càn rỡ trước mặt chúng ta.

Trần Binh ngây người qua đi vội nói:

- Triệu tộc trưởng nghĩ nhiều, Triệu tộc trưởng làm rất đúng. Cảnh Thiên Anh dám ra tay trong phủ thành chủ, không thể tha thứ.

Trần Binh biết cường giả Đạo Linh cảnh đáng sợ, nhưng mỗi lần nhìn cường giả Đạo Linh cảnh ra tay vẫn bị rung động tinh thần. Trần Binh thầm nghĩ khi nào mình sẽ bước vào Đạo Linh cảnh được?

Từ cảnh giới Tiên Thiên đến Đạo Linh cảnh là biến đổi về chất, một khi bước vào Đạo Linh cảnh, nhìn khắp Lam Khúc quận cũng xứng là cường giả. Ở thành phố như Đông Lâm thành Đạo Linh cảnh hoàn toàn có thể đi ngang, cơ hồ không người nào dám chọc vào.

Cảnh Ngôn nhìn tứ trưởng lão bị đánh thương, khóe mắt muốn nứt ra. Cảnh Ngôn hận mình không có thực lực giết Triệu Đương Nguyên, trơ mắt nhìn tứ trưởng lão bị súc sinh này đánh thương. Lửa giận đốt cháy trong lồng ngực nhưng Cảnh Ngôn không có cách nào.

Triệu Đương Nguyên hỏi ý Thương Long:

- Thương Long tiên sinh, ta phế bỏ tiểu tử Cảnh Ngôn thay tiên sinh được không? Ta không giết hắn, mạng của hắn thuộc về tiên sinh, ta phế tu vi của hắn trước vậy thì hắn chắp cánh khó thoát.

Triệu Đương Nguyên có sát tâm với Cảnh Ngôn nhiều còn hơn Thương Long, nhưng bắt nguồn từ tốc độ tiến bộ của hắn, việc nhi tử Triệu Đăng Thiên bị phế chỉ là nguyên nhân phụ. Phế bỏ tu vi của Cảnh Ngôn là gã có thể kê cao gối ngủ, Triệu Đương Nguyên không quan tâm khi nào hắn chết.

Thương Long chưa nói gì đã có giọng nói vang lên:

- Tộc trưởng, phế Cảnh Ngôn cần gì tộc trưởng tự mình ra tay? Để ta làm đi.

Võ giả mặc trường bào màu vàng tiến lên.

Triệu Chân Nghiêm!

Đại nhi tử của tộc trưởng Triệu gia Triệu Đương Nguyên, Triệu Chân Nghiêm.

Thiên tài số một Triệu gia trong ba mươi năm nay, Triệu Nhất Phong thua xa Triệu Chân Nghiêm.

Năm nay Triệu Chân Nghiêm gần bốn mươi tuổi, là ứng cử viên được định sẵn cho tộc trưởng Triệu gia đời tiếp theo.

Nhiều người trong Đông Lâm thành cho rằng tương lai Triệu Chân Nghiêm sẽ là cường giả Đạo Linh cảnh của Triệu gia.

Nhìn đại nhi tử Triệu Chân Nghiêm đi ra, khóe môi Triệu Đương Nguyên cong lên. Triệu Đương Nguyên rất tin tưởng thực lực của Triệu Chân Nghiêm, vì không lâu trước đã thăng cấp đến cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ, mạnh hơn đa số trưởng lão Triệu gia.

Triệu Đương Nguyên cười nói:

- Chân Nghiêm đừng gấp, không biết Thương Long tiên sinh có đồng ý phế bỏ Cảnh Ngôn trước không?

Thương Long độc ác chậm rãi nói:

- Triệu tộc trưởng ta không có ý kiến, có thể phế bỏ Cảnh Ngôn trước. Ta chỉ cần Cảnh Ngôn sống, ta muốn cho hắn từ từ nếm cảm giác bị lột da.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện