Càn Khôn Kiếm Thần

Cảnh ngôn bá đạo


trước sau

Dịch: Phong Nguyệt Lâu

***

Đến mức này còn có thể cắn ngược lại một miếng, tên Vương Yến này cũng coi như là nhân tài đi?

Trong một thời gian ngắn sau, ngay cả Trọng Sùng Nghiêu đều không biết nên nói cái gì.

Cảnh Ngôn giận quá hóa cười nói:

- Từng gặp da mặt dày nhưng da mặt dày như Vương Yến ngươi cũng thật sự hiếm thấy. Nói thật, Cảnh gia ta cũng có kẻ mặt dày, ví dụ như Cảnh Xuân Vũ, nhưng Cảnh Xuân Vũ so với ngươi cũng thật sự không bằng!

Nữ nhân này cứ liên tục khiêu khích vũ nhục Cảnh Ngôn, chẳng lẽ Cảnh Ngôn hắn còn phải tiếp tục nhẫn nại?

Nàng thật đúng là ỷ vào thân phận chủ quản Đệ Nhất Lâu liền không sợ hãi? Thật nghĩ Cảnh Ngôn hắn không thể làm gì nàng?

Vương Yến bị Cảnh Ngôn mắng da mặt dày trước mặt mọi người lập tức trợn mắt trừng Cảnh Ngôn, nói:

- Thằng nhóc ranh, ngươi nói chuyện thế hả?

Ánh mắt Cảnh Ngôn lạnh xuống, lắc mình một cái lập tức tới trước người Vương Yến nói:

- Da mặt ngươi dày vậy để ta giúp nó dày thêm chút!

Bốp!

Cảnh Ngôn vung tay tát Vương Yến một cái thật vang.

Nếu nữ nhân này không biết xấu hổ vậy hắn cũng chẳng cần chừa thể diện cho đối phương làm gì.

Vương Yến chỉ là một võ giả cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ đỉnh cao, đối mặt với hành động của Cảnh Ngôn Vương Yến quả thật không phản ứng kịp.

Lúc Cảnh Ngôn lắc người di chuyển liền dùng thân pháp võ học Thiên Không Chi Dực, tốc độ nhanh kinh người. Đừng nói Vương Yến cảnh giới mới Tiên Thiên trung kỳ, cho dù nàng là Tiên Thiên hậu kỳ, lúc bất ngờ không kịp đề phòng cũng có thể tránh không được một cái tát kia của Cảnh Ngôn.

Bị Cảnh Ngôn tát một cát, Vương Yến liền sững ra.

Nơi này chính là trong Đệ Nhất Lâu!

Nàng chính là chủ quản Đệ Nhất Lâu!

Tên Cảnh Ngôn này chính là một người ngoài lại có thể tát mặt nàng trong Đệ Nhất Lâu, trước mặt lâu chủ đại nhân?

Vương Yến chỉ thấy mặt nóng rát lại còn có cảm giác đau đau, giống như hơi sưng lên.

Một cái tát kia của Cảnh Ngôn làm ngay cả Tần Vũ cũng ngẩn người.

Tuy Tần Vũ rất căm tức Vương Yến nhưng Tần Vũ cũng chưa từng nghĩ đi tát Vương Yến. Tuy thực lực Tần Vũ mạnh hơn Vương Yến nhưng Tần Vũ cũng không thể ra tay với chủ quản Đệ Nhất Lâu ở trong này.

Nhưng Cảnh Ngôn lại dám ra tay, hơn nữa lại không hề chần chờ, động tác vô cùng nhanh chóng!

Ngay cả lâu chủ Trọng Sùng Nghiêu đều nhìn Cảnh Ngôn đăm đăm.

Tướng mạo Cảnh Ngôn thanh tú, nhìn qua tương đối nhã nhặn, ai cũng thật không thể ngờ một người như thế lại có thể tát tai chủ quản Đệ Nhất Lâu trong Đệ Nhất Lâu, động tác còn như mây trôi nước chảy!

Mà Vương Yến thân là võ giả cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ lại ngay cả trốn cũng không kịp trốn!

- Ngươi…

- Ngươi dám đánh ta?

Sau mấy hô hấp, Vương Yến rốt cục không phục lại. Đôi mắt Vương Yến giống như muốn bốc lửa, giận điên lên nhìn Cảnh Ngôn.

Vương Yến rất phẫn nộ, nguyên khí toàn thân bùng nổ, Vương Yến muốn đánh trả.

- Bốp!

Lại một thanh âm vang lên!

Cảnh Ngôn lập tức lên tiếng:

- Đánh chính là ngươi!

Cái tát thứ hai này khiến nguyên khí đang bùng nổ của Vương Yến lập tức tắt ngóm. Vương Yến không ngốc, ngược lại Vương Yến rất thông minh.

Kỳ thật Vương Yến đã sớm nghe nói về thực lực của Cảnh Ngôn, ngay cả con trai tộc trưởng Triệu gia Triệu Chân Nghiêm đều bị Cảnh Ngôn giết chết trong phủ thành chủ. Nếu tin tức đó là thật vậy chứng tỏ sức chiến đấu của Cảnh Ngôn ngang ngửa võ giả cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ.

Nhưng nghe thấy chính là nghe thấy, nó không rung động bằng chứng kiến tận mắt! Vương Yến vẫn luôn hoài nghi sự chân thật của chuyện đó.

Nhưng hiện tại, Vương Yến đã hiểu rất rõ thực lực Cảnh Ngôn!

Nếu nói cái tát đầu tiên Cảnh Ngôn thành công do hắn đột nhiên ra tay, Vương Yến không kịp chuẩn bị thì lúc cái tát thứ hai giáng xuống, Vương Yến đã chuẩn bị phản kích!

Vương Yến có thể thấy bàn tay Cảnh Ngôn tát về phía mình, Vương Yến cũng muốn tránh nhưng kết quả cuối cùng chính là tránh không được!

Này chứng tỏ điều gì?

Chứng tỏ nếu Cảnh Ngôn muốn giết Vương Yến nàng vậy nàng căn bản không thể phản kháng được. Thực lực Cảnh Ngôn vượt hơn Vương Yến nàng rất nhiều!

Suy nghĩ trong nháy mắt đó Vương Yến liền thành thật, ngậm chặt miệng lại.

Vương Yến hiểu nếu mình tiếp tục ra tay vậy kết quả của bản thân sẽ càng thê thảm hơn mà thôi.

Cảnh Ngôn híp mắt, nhìn Vương Yến chằm chằm nói:

- Thành thật?

Trong lòng Vương Yến tự nhiên khuất nhục vô cùng. Vương Yến cắn môi không nói gì, cơ thể cũng run rẩy không ngừng thể hiện nội tâm đang vô cùng phẫn nộ.

- Hừ!

Cảnh Ngôn hơi lui về sau một bước, nhìn Vương Yến nói:

- Nếu không phải nể mặt ngươi là chủ quản Đệ Nhất Lâu, ta đã giết ngươi rồi! Cảnh Ngôn ta trước giờ không có thù hận gì với ngươi đi? Mà ngươi lại nhiều lần muốn dẫm đạp ta, chẳng lẽ nghĩ ta dễ khi dễ? Nhớ kỹ, chuyện này là do ngươi tự tìm, nếu ngươi không chọc ta vậy cũng chẳng có chuyện gì!

Lâu chủ Trọng Sùng Nghiêu nhíu mày nhìn về phía Cảnh Ngôn, nói:

- Cảnh Ngôn thiếu gia, này có phải…

Mặc kệ nói thế nào Vương Yến cũng là thuộc hạ của y. Cảnh Ngôn tát Vương Yến trước mặt Trọng Sùng Nghiêu, thể diện Trọng Sùng Nghiêu cũng bị tổn hại.

Cảnh Ngôn nhìn về phía Trọng Sùng Nghiêu, không kiêu không sợ nói:

- Lâu chủ đại nhân, ta không có bất kì ý gì là nhằm vào ngươi! Ta cũng không có ý nhằm vào Đông Lâm Đệ Nhất Lâu. Ta chỉ là một võ giả, đến Đệ Nhất Lâu giao dịch tài nguyên, nhưng ta lại bị chủ quản Đệ Nhất Lâu nói xấu như thế! Chuyện nhục nhã ấy ta không thể nhẫn nhịn được! Cảnh Ngôn ta cũng là người có tính tình, cũng không thể bị Vương Yến nói xấu vậy mà không phản ứng gì đi?

Trọng Sùng Nghiêu nhíu mày nói:

- Vương Yến quả thật có sai, ta thân là lâu chủ tự nhiên sẽ xử phạt chuyện đó.

Cảnh Ngôn cười nói:

- Lâu chủ đại nhân, nếu ngươi muốn xử phạt Vương Yến, đó là chuyện nội bộ Đệ Nhất Lâu. Ta tát Vương Yến đó là chuyện của bản thân ta!

Bá đạo, tự tin!

Có thực lực, liền có lo lắng!

Nếu là người bình thường, cho dù bị Vương Yến bắt nạt chỉ sợ cũng không thể xử lí thong dong như Cảnh Ngôn. Nhiều nhất chính là tìm lâu chủ Đệ Nhất Lâu Trọng Sùng Nghiêu để Trọng Sùng Nghiêu xử phạt Vương Yến rồi là xong.

Nhưng Cảnh Ngôn không nhẫn, Cảnh Ngôn có thể cho Trọng Sùng Nghiêu mặt mũi nhưng hắn cũng sẽ không bị Trọng Sùng Nghiêu chèn ép gắt gao.

Từ khi bước vào căn phòng này, mặc dù Trọng Sùng Nghiêu thấy Cảnh Ngôn đều đứng lên,
thái độ cũng khách khí nhưng chuyện xử lí sau đó lại thật sự khiến Cảnh Ngôn thất vọng.

Cảnh Ngôn không phải đoán không được ban đầu Trọng Sùng Nghiêu cũng có suy nghĩ giống như Vương Yến cho rằng mình tìm Tần Vũ là để đi cửa sau, muốn chiếm tiện nghi.

Điều này khiến Cảnh Ngôn khó tránh khỏi hơi thất vọng.

Cảnh Ngôn lại nhìn Vương Yến đang im miệng một cái, sau đó hướng Trọng Sùng Nghiêu cáo từ:

- Lâu chủ đại nhân, ta còn cáo việc, xin cáo từ trước!

- Tần Vũ chủ quản, ta đi trước một bước!

Trước khi đi, Cảnh Ngôn lại cười hì hì bổ sung một câu:

- Vương Yến, nếu ngươi không phục lúc nào cũng có thể tới tìm ta. Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, nếu không phải ở trong Đệ Nhất Lâu vậy có thể ngươi sẽ không thoải mái như thế. Nếu ngươi có gan cứ việc tới tìm ta báo thù!

Nghe Cảnh Ngôn nói vậy, cơ thể Vương Yến lại run thêm một chút.

Sau khi rời khỏi Đệ Nhất Lâu, Cảnh Ngôn quay về trong đình viện Cảnh gia phân phó hộ vệ bên ngoài không cho bất luận kẻ nào tới quấy nhiễu mình xong liền đóng cửa, tiến vào Càn Khôn không gian rồi bắt đầu thử luyện chế dược tề.

- Dược tề chữa thương hạ cấp, thành công!

- Dược tề chữa thương trung cấp, thành công!

- Dược tề chữa thương cao cấp, thành công!

- Dược tề giải độc hạ cấp, thành công!



Từng loại dược tề khác nhau rất nhanh được Cảnh Ngôn điều chế thành công.

Tuy kinh nghiệm Cảnh Ngôn chỉ có một lần phối trí dược tề ở trong Tội Ác Hiệp Cốc nhưng bây giờ phối chế lại chúng Cảnh Ngôn đều không hề thất bại lần nào.

Lúc Cảnh Ngôn phối chế dược tề, loại cảm giác khi ấy giống như hắn đã phối chế chúng vô số lần. Toàn bộ quá trình Cảnh Ngôn thực hiện mây bay nước chảy lưu loát sinh động, không hề trúc trắc chút nào.

Đối với dược tề sư bình thường, quá trình phối chế dược tề vô cùng phức tạp, cần cẩn thận hết sức. Dù có dược phương nhưng họ cũng không thể lần nào cũng đều phối chế thành công. Đừng nói là dược tề sư, cho dù là đan sư cũng không dám cam đoan có thể phối chế dược tề thành công một trăm phần trăm!

Mà Cảnh Ngôn lại có thể phối chế nhiều phần dược tề một lúc. Ví dụ như dược tề chữa thương Cảnh Ngôn thậm chí có thể cùng lúc phối chế mười phần, hơn nữa mười phần đó đều có thể không hề thất bại.

Không những xác xuất phối chế thành công của Cảnh Ngôn đạt một trăm phần trăm, dược hiệu của dược tề Cảnh Ngôn làm cũng không phải dược tề cùng phẩm chất bình thường có thể sánh bằng.

Nói ví dụ như dược tề chữa thương hạ cấp, hiệu quả Cảnh Ngôn làm ra cao hơn dược tề chữa thương hạ cấp bán ở chợ một khoảng lớn. Hiệu quả có thể nói tương đương với dược tề chữa thương trung cấp bán ở chợ!

Giá dược tề chữa thương cấp thấp ở chợ bình thường là một linh thạch, dược tề chữa thương trung cấp bình thường là cỡ năm miếng linh thạch.

Cảnh Ngôn cảm thấy dược tề chữa thương cấp thấp mình luyện chế dù bán ba miếng linh thạch cũng sẽ rất hút hàng, dù bán bốn miếng linh thạch doanh số cũng có thể không tệ.

Đây tuyệt đối là một khoảng tiền lời kếch sù!

Thời gian lập tức liền qua hơn mười ngày!

Trong thời gian mười ngày này, đa số thời gian Cảnh Ngôn đều đang phối chế các loại dược tề. Số thời gian còn lại Cảnh Ngôn lại dùng để tu luyện, tiếp tục tăng cao thực lực.

Qua hơn mười ngày cảnh giới Cảnh Ngôn cũng đã đạt tới Tiên Thiên cảnh sơ kỳ đỉnh cao, có thể bắt đầu thử thăng lên Tiên Thiên trung kỳ.

Nhưng mà Cảnh Ngôn cũng không vội vã thăng cấp, Cảnh Ngôn còn muốn chuẩn bị một số việc.

Ngày này Cảnh Ngôn lấy tám gốc cây Tử Huân Hoa ra.

Lúc còn trong Tội Ác Hiệp Cốc, Cảnh Ngôn lấy được tổng cộng chín cây Tử Huân Hoa, Cảnh Ngôn đã sử dụng một cây để phối chế dược tề phụ trợ võ giả Võ Đạo cửu trọng thiên tấn cấp lên Tiên Thiên cho nên giờ còn lại tám cây.

Tám cây Tử Huân Hoa này nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì có thể phối chế được tám bình loại dược tề ấy.

Ánh mắt Cảnh Ngôn lấp lóe, nói:

- Trước đem dược tề nghịch thiên này phối chế ra đã!

Cảnh Ngôn đặt tên cho loại dược tề này:

- Dược tề này không có tên vậy gọi nó là dược tề Thánh Linh đi!

Tài liệu của dược tề Thánh Linh đa số cũng không phải quá trân quý, trong đó cũng chỉ có Tử Huân Hoa không thể mua được. Ngoại trừ Tử Huân Hoa, những tài liệu còn lại cộng lại giá trị cỡ hai ngàn miếng linh thạch.

Cảnh Ngôn cảm thấy một khi dược tề Thánh Linh được phối chế ra, giá cả ít nhất cũng có thể được mấy vạn miếng linh thạch đi?

Thế lực gia tộc trong Đông Lâm thành rất nhiều, ước muốn xuất hiện cường giả Tiên Thiên của bọn họ rất mãnh liệt. Khi có dược tề Thánh Linh, nó có thể tăng mạnh cơ hội võ giả Võ Đạo cửu trọng thiên của gia tộc tấn cấp, thử hỏi sao bọn họ có thể không liều mạng muốn mua cho được?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện