Dịch: Phong Nguyệt Lâu***
Tấm bia đá võ học màu đỏ sậm lẳng lặng đứng trong phòng.
Cảnh Ngôn đứng trước tấm bia đá võ học, vận chuyển nguyên khí nhẹ nhàng đặt bàn tay lên trên đó.
Tấm bia đá võ học Mộ Liên Thiên đưa cho Cảnh Ngôn cao gần bằng người bình thường, bên ngoài tỏa ra ánh sáng hơi đỏ.
Khi nguyên khí Cảnh Ngôn thẩm thấu vào trong tấm bia, quầng sáng màu đỏ sậm kia đột nhiên sẫm màu hơn.
Một lát sau, Cảnh Ngôn thu tay về. Quầng sáng màu đỏ trên tấm bia đá võ học hoàn toàn biến mất! Trong tấm bia đá võ học cũng không còn đạo lực gì.
Tấm bia đá võ học này tương đương mất đi giá trị, cũng không khác tảng đá bình thường chút nào.
Ánh mắt Cảnh Ngôn lấp lóe:
- Quả nhiên là võ học thật kì lạ.
Tấm bia đá võ học bình thường thì đạo lực trong đó đủ khiến võ giả hấp thu nhiều lần võ học ẩn chứa bên trong. Đa số tình huống, tin tức đạo lực ẩn chứa một tấm bia đá võ học mới tinh có thể bị hấp thu từ ba đến năm lần.
Mà đạo lực trong tấm bia đá võ học ở trước mặt Cảnh Ngôn sau khi bị Cảnh Ngôn hấp thu một lần đã hoàn toàn biến mất.
Nói cách khác, tin tức về võ học ẩn chứa trong đó đã không còn, không thể để võ giả thứ hai hấp thu tu luyện được.
Này quả thật hơi kỳ quái.
Cảnh Ngôn có thể cảm giác được tấm bia đá võ học này vẫn chưa có ai sử dụng trước mình. Cảnh Ngôn hắn là người đầu tiên tu luyện võ học ẩn chứa trong đó!
Nhưng sau khi Cảnh Ngôn hấp thu đạo lực, tấm bia đá võ học này lại biến thành phế phẩm. Vậy chỉ có thể nói võ học bên trong quả thực kì lạ, khác với võ học khác.
Loại tình huống này khác với hai tấm bia đá võ học Thiên Không Chi Dực Cảnh Ngôn có được.
Hai tấm bia đá võ học Thiên Không Chi Dực Cảnh Ngôn có đều không trọn vẹn, đạo lực ẩn chứa trong đó cũng không đầy đủ. Khi bị Cảnh Ngôn hấp thu xong nó thành phế phẩm là chuyện rất bình thường.
Còn đạo lực bên trong tấm bia đá võ học trước mắt này lại đầy đủ, vậy chỉ có một cách giải thích:
Người chế tác tấm bia đá võ học này cố ý muốn võ học trong đó chỉ có một người tu luyện được!
Cảnh Ngôn đứng trong phòng, khẽ nhắm hai mắt đem tin tức mới tiếp thu được ban nãy nhìn qua một lần. Cảnh Ngôn rất nhanh liền biết tên của võ học này:
- Thánh Quang Kiếm Pháp!
Hơn nữa, Cảnh Ngôn cũng hiểu được võ học này có chỗ kì lạ gì.
Thánh Quang Kiếm Pháp này quả thật không có bất luận phẩm cấp nào!
Bởi vì sau khi cảm nhận sơ qua Thánh Quang Kiếm Pháp này Cảnh Ngôn biết uy thế Thánh Quang Kiếm Pháp cũng chỉ ở mức võ học hạ phẩm bình thường.
Võ học hạ phẩm bình thường, đó là cấp bậc gì?
Nói cụ thể thì nó chẳng khác Thu Phong Lạc Diệp Kiếm Cảnh Ngôn từng tu luyện trước đây mấy.
Nhưng Cảnh Ngôn lại nhanh chóng phát hiện chỗ khác nhau của Thánh Quang Kiếm Pháp và Thu Phong Lạc Diệp Kiếm. Cấp bậc Thánh Quang Kiếm Pháp có thể tiếp tục tăng lên!
Lúc ban đầu là võ học hạ phẩm, nhưng khi sự hiểu biết, lĩnh ngộ về võ học này tăng lên, Thánh Quang Kiếm Pháp có thể tăng tới cấp bậc võ học trung phẩm như Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng.
Loại võ học như Thu Phong Lạc Diệp Kiếm nói dễ hiểu chẳng khác nào một cái lọ bị khóa kín, mà Thánh Quang Kiếm Pháp lại là loại lọ được mở nắp.
Chiếc lọ đóng kín không thể cho thêm gì vào mà lọ mở nắp lại có thể không ngừng bỏ thêm thứ mới vào.
Khi Cảnh Ngôn cẩn thận nghiên cứu Thánh Quang Kiếm Pháp hắn cũng đã mơ hồ nhận ra mấu chốt để Thánh Quang Kiếm Pháp từ võ học hạ phẩm tăng lên thành võ học trung phẩm. Tin rằng không mất bao nhiêu thời gian Cảnh Ngôn có thể đem Thánh Quang Kiếm Pháp tăng tới cấp độ võ học trung phẩm.
Tuy hiện tại Cảnh Ngôn vẫn không thể thấy được điểm quan trong để tăng cấp cho Thánh Quang Kiếm Pháp ấy nhưng không thể nghi ngờ, cực hạn của Thánh Quang Kiếm Pháp tuyệt đối không chỉ là võ học bình thường.
Ít nhất, nó có thể thăng cấp tới võ học nhân cấp!
- Bây giờ bắt đầu đem Thánh Quang Kiếm Pháp thăng lên võ học trung phẩm đi!
Cảnh Ngôn hao phí cỡ một canh giờ để cẩn thận nghiên cứu lĩnh ngộ Thánh Quang Kiếm Pháp một lần. Tiếp đó Cảnh Ngôn lấy Thiên Hỏa kiếm ra, bắt đầu diễn luyện.
Một lần…
Hai lần…
Ba lần…
Trong gian phòng không quá rộng tràn ngập kiếm quang. Nhưng dưới sự khống chế của Cảnh Ngôn, uy thế của kiếm quang màu đỏ kia lại nội liễm, không hề phá hư đồ vật bên trong gian phòng một chút nào.
Sau khi Cảnh Ngôn diễn luyện Thánh Quang Kiếm Pháp tám lần, cơ thể Cảnh Ngôn liền hơi chấn động một cái.
Thánh Quang Kiếm Pháp thành công thăng lên thành võ học trung phẩm. Uy thế bây giờ của nó đã có thể sánh bằng võ học trung phẩm Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng.
Cảnh Ngôn vẫn chưa dừng lại, hắn tiếp tục thao diễn.
Thi triển võ học hạ phẩm tuy cũng tiêu hao nguyên khí nhưng số lượng nguyên khí ấy với Cảnh Ngôn lại có thể xem nhẹ bất kể. Cho dù Cảnh Ngôn không bổ sung chút nguyên khí nào cũng có thể diễn luyện nó mấy tháng.
Nhưng sau khi Thánh Quang Kiếm Pháp thăng cấp tới võ học trung phẩm, nguyên khí Cảnh Ngôn tiêu hao khi diễn luyện nó lại đột nhiên tăng lên rất nhiều.
Diễn luyện một lần Cảnh Ngôn liền cảm thấy rõ nguyên khí trong cơ thể đang ít đi.
Nhưng loại tiêu hao ấy Cảnh Ngôn vẫn có thể thừa nhận. Cảnh Ngôn không hề vội vã sử dụng linh thạch bổ sung nguyên khí mà cứ tiếp tục diễn luyện.
Sau khi diễn luyện mười ba lần, Cảnh Ngôn dừng lại, lấy linh thạch cực phẩm ra khôi phục nguyên khí.
Dùng mất một linh thạch cực phẩm, nguyên khí Cảnh Ngôn liền được bổ sung hoàn toàn. Cảnh Ngôn tiếp tục diễn luyện lần thứ mười bốn.
Theo Cảnh Ngôn diễn luyện, uy thế Thánh Quang Kiếm Pháp cũng không ngừng tăng lên. Sau khi lần diễn luyện thứ hai mươi hai kết thúc, uy thế Thánh Quang Kiếm Pháp đã đạt tới võ học thượng phẩm, có thể so với uy thế của Trảm Nguyệt Kiếm Pháp.
Thánh Quang Kiếm Pháp đạt tới cấp độ võ học thượng phẩm, lượng nguyên khí tiêu hao khi Cảnh Ngôn tiếp tục diễn luyện liền hơi
khủng bố.
Cảnh Ngôn thử diễn luyện một lần liền phát hiện, sau khi làm xong một lần, nguyên khí trong cơ thể hắn ít đi khoảng một phần năm.
Nói cách khác, nếu không tiến hành bổ sung nguyên khí, Cảnh Ngôn nhiều nhất cũng chỉ có thể diễn luyện năm lần Thánh Quang Kiếm Pháp.
Đối với điều này Cảnh Ngôn cũng không thèm để ý.
Cảnh Ngôn cũng không keo kiệt tài nguyên với bản thân mình. Chỉ cần thực lực có thể tăng cao, tiêu hao một chút tài nguyên lại có gì?
Cứ như vậy, Cảnh Ngôn cứ diễn luyện hai lần võ học thượng phẩm Thánh Quang Kiếm Pháp liền dừng lại sử dụng linh thạch cực phẩm khôi phục nguyên khí bị mất.
Thời gian, lặng yên trôi qua.
Cảnh Ngôn không phân biệt ngày đêm, mỗi ngày đều dùng mười hai canh giờ để diễn luyện Thánh Quang Kiếm Pháp.
Mấy ngày sau, Cảnh Ngôn thở ra một hơi thật mạnh, khẽ nhíu mày lắc đầu nói:
- Gặp phải bình cảnh!
Thánh Quang Kiếm Pháp bây giờ vẫn là võ học thượng phẩm nhưng cũng coi như gần tới võ học cực phẩm. Cũng chính chuyện thăng cấp lên võ học cực phẩm này khiến Cảnh Ngôn cảm giác đến bình cảnh.
Từ võ học hạ phẩm đến võ học trung phẩm, từ võ học trung phẩm đến võ học thượng phẩm, Cảnh Ngôn đều làm được rất lưu loát, không hề gặp trở ngại nào liền thăng cấp thành công. Nhưng từ võ học thượng phẩm thăng cấp tới võ học cực phẩm Cảnh Ngôn lại gặp trở ngại.
Sau khi trầm ngâm một lát, Cảnh Ngôn lại động.
Cảnh Ngôn vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, thử dung hợp Tân Trảm Nguyệt Kiếm Pháp với Thánh Quang Kiếm Pháp.
Tân Trảm Nguyệt Kiếm Pháp là võ học mới được Cảnh Ngôn dung hợp từ Thu Phong Lạc Diệp Kiếm, Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng với Trảm Nguyệt Kiếm Pháp. Uy thế rất mạnh.
Trước khi làm thử, Cảnh Ngôn cũng không thể xác định có thể thành công dung hợp nó với Thánh Quang Kiếm Pháp. Nhưng sau khi tiến hành, Thương Khung Đệ Nhất Thần Công lại không khiến Cảnh Ngôn thất vọng!
Dưới sự diễn luyện của Cảnh Ngôn, Tân Trảm Nguyệt Kiếm Pháp thành công bắt đầu dung hợp với Thánh Quang Kiếm Pháp. Nhưng mà tốc độ dung hợp của chúng lại hơi chậm.
Hơn nữa nguyên khí tiêu hao khi diễn luyện cũng vô cùng kinh người!
Với mức độ nguyên khí hùng hậu của Cảnh Ngôn, hắn phát hiện cho dù tiêu hao hết nguyên khí trong cơ thể cũng không thể hoàn thành một lần diễn luyện!
Cảnh Ngôn chỉ có thể diễn luyện một phần, hấp thu linh thạch cực phẩm khôi phục rồi tiếp tục diễn luyện tiếp.
Diễn luyện xong một lần đầy đủ, Cảnh Ngôn cư nhiên phải dừng lại hai lần.
Đương nhiên, Cảnh Ngôn cũng không phải đợi nguyên khí tiêu hao hết mới khôi phục nguyên khí. Mỗi lần Cảnh Ngôn đều để lại ước chừng một nửa nguyên khí. Một khi nguyên khí tiêu hao hơn nửa, Cảnh Ngôn sẽ dừng lại bắt đầu khôi phục.
Cảnh Ngôn làm vậy cũng để ngừa vạn nhất!
Vạn nhất lúc hắn tiêu hao hết nguyên khí lại gặp nguy hiểm, không có nguyên khí ứng đối Cảnh Ngôn có hối cũng không kịp.
Để trong vụ tuyền có ít nhất một nửa nguyên khí, vậy dù gặp được phiền toái không biết trước nào Cảnh Ngôn cũng có thể phản ứng đúng lúc.
Lại mấy ngày trôi qua.
- Oanh!
Tân Trảm Nguyệt Kiếm Pháp rốt cục hoàn toàn dung nhập vào trong Thánh Quang Kiếm Pháp. Mà Thánh Quang Kiếm Pháp cũng vào lúc này thành công thăng cấp thành võ học cực phẩm.
Khóe môi Cảnh Ngôn khẽ cong.
Thánh Quang Kiếm Pháp bây giờ tuy chỉ là võ học cực phẩm bình thường nhưng luận uy thế chỉ sợ nó cũng không thua võ học nhân cấp bình thường. Hơn nữa, uy thế Thánh Quang Kiếm Pháp có thể tiếp tục tăng lên!
Sau khi Thánh Quang Kiếm Pháp trở thành võ học cực phẩm, chướng ngại kia cũng tạm thời biến mất. Cảnh Ngôn có thể tiếp tục tăng uy thế nó lên. Chướng ngại tiếp theo chắc phải lúc võ học cực phẩm thăng cấp thành võ học nhân cấp.
Nhưng lúc này Cảnh Ngôn cũng không thể không dừng lại. Bởi vì diễn luyện võ học, tăng võ học lên đều cần tiêu hao nguyên khí, mà linh thạch cực phẩm của Cảnh Ngôn đã hầu như hết sạch!
Cảnh Ngôn cũng không thể sử dụng Quy Nguyên Đan để bổ sung nguyên khí được.
Nguyên khí ẩn chứa trong Quy Nguyên Đan vốn không bằng trong linh thạch cực phẩm. Hơn nữa giá của Quy Nguyên Đan cũng cao hơn linh thạch cực phẩm nhiều. Sử dụng Quy Nguyên Đan để khôi phục nguyên khí là quá lãng phí.
Cho nên Cảnh Ngôn cần đem Quy Nguyên Đan bán đi đổi lấy linh thạch, mua linh thạch cực phẩm. Hoặc phải dùng Quy Nguyên Đan trực tiếp đổi lấy linh thạch cực phẩm.
Cảnh Ngôn cũng hơi cảm khái:
- Vẫn cần luyện chế nhiều đan dược hơn mới được!
Tiêu hao của Cảnh Ngôn thật sự quá khủng bố. Bây giờ Cảnh Ngôn cũng càng cảm thấy mình học tập luyện đan khi trước là quyết định vô cùng chính xác!
Nếu không thể luyện đan vậy Cảnh Ngôn cũng không biết làm thế nào để có được lượng tài nguyên lớn như thế mà tu luyện.