Dịch: Phong Nguyệt Lâu
Trên quảng trường Cảnh gia khổng lồ đầy ắp người.
- Các ngươi thấy Cảnh Ngôn chưa?
- Không thấy, hình như chưa đến đây, còn một nén nhang mới bắt đầu đại tái mà.
- Ha ha, theo ta thấy thì có lẽ hắn không dám đến.
- Không dám tới? Tại sao hắn không dám tới? Hắn thậm chí đánh bại Lý Thiên Phúc của Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến, thứ hạng trên đại tái chắc thuộc tốp đầu.
Một thanh niên mắt tam giác hừ lạnh:
- Hừ! Không lẽ ngươi quên là ba tháng trước hắn nhận chiến thư của Thiên Long ca? Sau gia tộc đại tái hắn sẽ chiến một trận với Thiên Long ca. Ngươi nghĩ đi, bây giờ hắn nên trốn đi làm rùa đen rút đầu, dám lộ mặt sao?
Một người khác cau mày tin tưởng Cảnh Ngôn sẽ tham gia đại tái Cảnh gia:
- Nếu Cảnh Ngôn dám ứng chiến thì không thể nào không dám ra mặt. Chờ xem đi, hắn chắc chắn sẽ xuất hiện.
Hiển nhiên người này về phe Cảnh Ngôn.
Nam nhân mắt tam giác khinh thường bĩu môi:
- Chờ thì chờ.
Cách quảng trường không xa, một bóng dáng mỹ miều mặc váy dài màu xanh sốt ruột đi tới đi lui.
Thiếu nữ váy xanh lẩm bẩm:
- Rốt cuộc đi chỗ nào rồi? Trong biệt viện cũng không thấy.
Nàng là Cảnh Tử Kỳ, nữ nhi của Cảnh Thành Dã tộc trưởng Cảnh gia.
Năm năm trước Cảnh Tử Kỳ vào Hồng Liên học viện, một trong ba học viện lớn Lam Khúc quận, nàng luôn tu luyện trong học viện, bình thường ít có thời gian về gia tộc.
Trước khi Cảnh Tử Kỳ rời khỏi Đông Lâm thành thì chơi rất thân với Cảnh Ngôn, nàng lớn hơn hắn năm, sáu tuổi. Lúc Cảnh Ngôn còn nhỏ Cảnh Tử Kỳ thường dẫn hắn đi chơi trong Đông Lâm thành.
Đoạn thời gian trước Cảnh Ngôn vì rớt cảnh giới bị đuổi ra Thần Phong học viện quay về Cảnh gia, Cảnh Tử Kỳ luôn viết thư cho phụ thân Cảnh Thành Dã, nhờ phụ thân chăm sóc hắn nhiều chút.
Lần này Cảnh Tử Kỳ trở về vì lo cho Cảnh Ngôn, nàng biết chuyện hắn sẽ đấu với Cảnh Thiên Long.
Sáng sớm hôm nay Cảnh Tử Kỳ mới về Đông Lâm thành, vừa vào gia tộc còn chưa đi gặp phụ thân đã tìm Cảnh Ngôn trước. Nhưng Cảnh Tử Kỳ không gặp Cảnh Ngôn trong tiểu viện hắn cư ngụ, giờ cũng không thấy bóng dáng hắn trên quảng trường.
Cảnh Tử Kỳ lẩm bẩm:
- Nếu Cảnh Ngôn thật sự trốn đi cũng tốt, nhưng với tính cách của Cảnh Ngôn thì không thể nào đụng trận rút lui.
Cảnh Tử Kỳ nhíu chặt mày, nàng hiểu biết khá rõ về Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn, Cảnh Thanh Nham đang đi hướng quảng trường, hắn thoáng thấy bóng dáng quen thuộc, cau mày thì thào:
- A? Tử Kỳ tỷ?
Cảnh Ngôn thấy Cảnh Tử Kỳ, nàng cũng trông thấy hắn.
Cảnh Tử Kỳ lắc người xông hướng Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn cười hỏi:
- Tử Kỳ tỷ sao có thời gian về nhà?
Tính sơ thì đã hơn một năm Cảnh Ngôn không gặp Cảnh Tử Kỳ, lần trước gặp mặt là lúc hắn đậu kỳ kiểm tra của Thần Phong học viện, đi vào học viện.
Tính cách Cảnh Tử Kỳ nóng nảy, nàng lờ đi câu hỏi của Cảnh Ngôn, nàng hỏi thẳng:
- Cảnh Ngôn, hôm nay ngươi sẽ đối chiến với Cảnh Thiên Long?
Cảnh Ngôn gật đầu thừa nhận:
- Ừm, Tử Kỳ tỷ cũng nghe nói rồi.
Cảnh Tử Kỳ lắc đầu nguầy nguậy:
- Ngươi hồ đồ! Sao có thể đồng ý đối chiến với Cảnh Thiên Long? Thực lực của Cảnh Thiên Long rất mạnh, ngay cả ta còn không đánh lại hắn!
Cảnh Tử Kỳ và Cảnh Thiên Long đều học trong Hồng Liên học viện, nên nàng biết rõ thực lực của gã.
Ánh mắt Cảnh Ngôn nghiêm túc nói:
- Ai thắng ai thua còn chưa chắc. Tử Kỳ tỷ, ta không thể từ chối trận chiến này.
Cảnh Ngôn liếc hướng quảng trường, tiếp tục bảo:
- Sắp bắt đầu đại tái, ta phải mau chóng báo danh, nếu bỏ lỡ thì không hay.
Chỗ ghi danh gia tộc đại tái.
Quản sự phụ trách đăng ký trông thấy Cảnh Ngôn liền đứng dậy chào hỏi:
- Cảnh Ngôn thiếu gia!
Cảnh Ngôn cười nói:
- Ta muốn báo danh tham gia đại tái.
Quản sự gật đầu nói:
- Được, để ta đăng ký cho thiếu gia.
Sau khi ghi lại tin tức của Cảnh Ngôn, quản sự đưa tấm thẻ gỗ màu tím cho Cảnh Ngôn, bên trên có ghi tên của
hắn.
Báo danh xong Cảnh Ngôn đi vào quảng trường.
Cảnh Ngôn, Cảnh Tử Kỳ vừa xuất hiện trên quảng trường, nhiều tử đệ trẻ chào hỏi:
- Cảnh Ngôn ca, Tử Kỳ tỷ!
- Tử Kỳ tỷ khỏe, Cảnh Ngôn ca khỏe!
Đương nhiên nhiều người thấy Cảnh Ngôn, Cảnh Tử Kỳ liền nhìn hướng khác. Đó là những người cho rằng Cảnh Ngôn không dám đến, cả đám sắc mặt âm trầm câm miệng.
- Ha ha ha! Ngươi nói Cảnh Ngôn không dám tham gia đại tái, giờ còn gì để nói không?
Người kia cãi chày cãi cối:
- Hừ! Tới thì tới, hắn tự tìm chết! Để xem hắn nhảy nhót được bao lâu.
***
Cảnh Tử Kỳ vẫn cố gắng khuyên bảo Cảnh Ngôn:
- Cảnh Ngôn, ngươi quá cứng cổ, lần này nghe lời ta đi. Sau khi đại tái, lúc đối chiến với Cảnh Thiên Long hãy trực tiếp nhận thua. Nếu Cảnh Thiên Long vẫn ra tay thì phụ thân của ta sẽ ngăn cản hắn lại!
Cảnh Ngôn bất đắc dĩ cười khổ.
Cảnh Tử Kỳ vẫn như ngày xưa, tính tình hấp tấp. Cảnh Ngôn nhớ hồi nhỏ chơi ở bên ngoài hắn bị người ta ăn hiếp, Cảnh Tử Kỳ đánh đối phương quỳ xuống đất van xin.
Cảnh Tử Kỳ luôn bảo vệ hắn.
Lúc này trên đài cao một góc quảng trường, các bóng người hiện ra.
Đằng trước nhất là Cảnh Thành Dã tộc trưởng Cảnh gia, cùng với các vị trưởng lão.
Cảnh gia có tám trưởng lão, hôm nay đều có mặt đông đủ, từ đó thấy được gia tộc xem trọng đại tái năm năm một lần nhiều thế nào.
Đằng sau tộc trưởng và tám vị trưởng lão là nhiều chủ quản gia tộc, khoảng mấy chục người. Các chủ quản đều có tu vi Võ Đạo cửu trọng thiên, bọn họ là trưởng lão, tộc trưởng hợp thành sức chiến đấu trụ cột số một Cảnh gia.
Đương nhiên Cảnh gia có nhiều võ giả Võ Đạo cửu trọng thiên khác, bao gồm một số hộ vệ cảnh giới cửu trọng thiên được thuê, cộng lại hơn một trăm người.
Trừ nhân vật cao tầng Cảnh gia ra trên đài cao còn một số người ngoài, đó là những vị khách mời, nhân vật quan trọng của từng gia tộc Đông Lâm thành. Khách khứa gồm có tộc trưởng, trưởng lão.
Khách xem lễ là thông lệ của Đông Lâm thành, không chỉ riêng Cảnh gia, gia tộc khác khi tổ chức gia tộc đại tái cũng sẽ mời nhân vật quan trọng của gia tộc khác đến xem lễ, bao gồm Triệu gia gia tộc số một Đông Lâm thành.
Gia tộc nhỏ mời khách đến ít hơn, không khí phái bằng ba gia tộc lớn.
Qua khoảng một nén nhang.
Cảnh Thành Dã đi tới mép đài cao, chậm rãi quét mắt toàn quảng trường.
Cảnh Thành Dã vận chuyển nguyên khí giọng to như chuông truyền khắp không trung quảng trường:
- Các vị tử đệ Cảnh gia!
Cảnh Thành Dã lên tiếng, không gian ồn ào ngừng bặt, mọi ánh mắt nhìn chằm chằm.