Dịch: Phong Nguyệt Lâu
Cảnh Ngôn cau mày, bị giật mình, sau đó hắn nhớ ra đây là giọng của Thiên Thủy. Lúc này Thiên Thủy không hiện hình, có lẽ vì lục trưởng lão Cảnh Minh Tri đứng một bên.
Trong óc Cảnh Ngôn lại vang lên giọng Thiên Thủy:
- Tiểu tử mau chọn võ học Thiên Không Chi Dực!
Cảnh Ngôn đưa mắt nhìn:
- Thiên Không Chi Dực?
Cảnh Minh Tri nhìn Cảnh Ngôn đứng trước bia đá võ học Lưu Thủy kiếm pháp, tưởng hắn chọn loại võ học này, cười hỏi:
- Cảnh Ngôn muốn chọn Lưu Thủy kiếm pháp? Ha ha, loại võ học này không tệ, rất dẻo dai, thích hợp sử dụng chém giết thời gian dài. Lúc trong gia tộc đại tái ta đã thấy ngươi sử dụng võ học, uy lực mạnh tột độ nhưng tiêu hao chắc cũng lớn. Tu luyện Lưu Thủy kiếm pháp dự phòng bổ sung cho nhau rất tốt.
Cảnh Ngôn nhìn hướng khác, nói:
- Lục trưởng lão, ta muốn xem bia đá đó một chút.
Lúc trước Cảnh Ngôn chưa chú ý bia đá võ học Thiên Không Chi Dực, chủ yếu vì tấm bia khá đặc biệt, không có phẩm cấp. Nhưng Thiên Thủy xúi hắn chọn Thiên Không Chi Dực, Cảnh Ngôn tin tưởng lão.
Cảnh Ngôn đến trước tấm bia đá võ học Thiên Không Chi Dực.
Thiên Thủy thúc giục:
- Tiểu tử đừng chần chừ nữa, mau tu luyện nó, đạo lực không còn nhiều!
Cảnh Minh Tri nhìn hành động của Cảnh Ngôn, nhíu mày hỏi:
- Cảnh Ngôn, ngươi muốn xem bia đá võ học nào?
Cảnh Ngôn đáp:
- Ta muốn tu luyện Thiên Không Chi Dực!
Cảnh Minh Tri sửng sốt:
- Tu luyện Thiên Không Chi Dực?
Cảnh Minh Tri cười nói:
- Cảnh Ngôn, Thiên Không Chi Dực không thể nào luyện thành công. Ngày xưa lão tộc trưởng mang về bia đá này từng bỏ ra thời gian dài nghiên cứu, xác định võ học ở bên trong bị khiếm khuyết, không thể tu luyện. Đặt ở đây vì lão tộc trưởng cảm thấy bỏ thì tiếc.
Cảnh Minh Tri nói lão tộc trưởng tức là gia gia của Cảnh Ngôn, Cảnh Thiên.
Cảnh Minh Tri tốt bụng nhắc nhở:
- Cảnh Ngôn, ngươi nên biết chỉ được vào bảo khố võ học một lần, tu luyện một loại võ học, phải quý trọng cơ hội.
Cảnh Ngôn cười khổ nói:
- Ta biết tứ trưởng lão có ý tốt, nhưng ta muốn thử xem.
Cảnh Ngôn tin Thiên Thủy kêu hắn chọn Thiên Không Chi Dực chắc chắn có đạo lý.
Cảnh Minh Tri lắc đầu nói:
- Được rồi, vậy tùy ngươi.
Nên nói Cảnh Minh Tri đã nói, nếu Cảnh Ngôn cứng đầu cố chấp vậy tùy hắn.
Cảnh Ngôn hấp thu đạo lực trong bia đá võ học Thiên Không Chi Dực, trong đầu có thêm tin tức về công pháp này.
Cảnh Ngôn rời khỏi bảo khố võ học Cảnh gia, trở về tiểu viện nơi mình cư ngụ.
Trong phòng. Thiên Thủy hiện ra từ Càn Khôn Giới, mắt sáng rực.
Vẻ mặt Thiên Thủy hưng phấn nói:
- Thật không ngờ một gia tộc nhỏ bé trong thành thị nhỏ mà cất chứa bảo bối như vậy. Tiểu tử, ngươi may mắn lớn, nếu không nhờ ta chắc chắn ngươi đã bỏ qua võ học nghịch thiên này!
Cảnh Ngôn xem nội dung võ học Thiên Không Chi Dực xong nhíu mày hỏi:
- Thiên Không Chi Dực hình như không phải võ học công kích?
Thiên Thủy nói:
- Đương nhiên không phải võ học công kích, nó là một loại thân pháp, võ học thân pháp cực mạnh. He he, lão nhân gia ta năm xưa từng bỏ ra thời gian dài tìm Thiên Không Chi Dực nhưng không thấy, ta còn tưởng nó đã hoàn toàn thất truyền.
Nghe Thiên Thủy nói câu đó Cảnh Ngôn giật nảy mình.
Thiên Thủy là nhân vật gì? Đó là cường giả số một Thiên Nguyên đại lục vào bốn ngàn năm trước.
Nhân vật như vậy mà muốn tu luyện Thiên Không Chi Dực, loại võ học này thật sự cường đại đến thế?
Kinh ngạc qua đi Cảnh Ngôn lắc đầu nói:
- Nhưng hình như võ học này không đầy đủ.
Thiên Thủy trừng Cảnh Ngôn, phồng gò má dỗi nói:
- Không đầy đủ? Sợ gì chuyện đó? Ngươi có Thương Khung Đệ Nhất Thần Công trong người! Hừ, chỉ cần có một phần võ học là hoàn toàn có thể diễn biến trọn vẹn, nhưng mất thời gian lâu chút. Đương nhiên cảnh giới của ngươi bây
giờ quá thấp, muốn hoàn toàn nắm giữ Thiên Không Chi Dực phải chờ thật lâu về sau.
Mắt Cảnh Ngôn hơi sáng rực.
- Được rồi, không nói nhảm nhiều với ngươi, sau này còn thời gian. Bây giờ ngươi mau dùng Thương Khung Đệ Nhất Thần Công thử xem có thể tu luyện Thiên Không Chi Dực không.
Thiên Thủy xem trọng Thiên Không Chi Dực như vậy Cảnh Ngôn không muốn lãng phí thời gian, tu luyện ngay.
Thương Khung Đệ Nhất Thần Công diễn biến, Thiên Không Chi Dực dần đầy đủ.
Từng ngày qua đi, chớp mắt đã qua nửa năm.
Hôm nay Cảnh Ngôn ra khỏi phòng, trong lòng thầm vận chuyển Thiên Không Chi Dực.
Vèo!
Hơi vận chuyển nguyên khí, Cảnh Ngôn tựa làn khói khoảnh khắc đến cửa viện.
Cảnh Ngôn khẽ quát:
- Ngừng!
Hắn lập tức đứng lại.
Sắc mặt Cảnh Ngôn ửng đỏ, mắt lộ tia kinh sợ lấp lánh sáng:
- Quá đáng sợ? Đây là võ học gì? Tốc độ đến trình độ khủng bố như vậy?
Cảnh Ngôn đã từng bước vào cảnh giới Tiên Thiên, tiếp xúc cường giả Tiên Thiên nhiều không đếm xuể, đặc biệt trong Thần Phong học viện đầy rẫy kỳ tài ngút trời. Nhưng Cảnh Ngôn chưa từng thấy võ giả nào tốc độ kinh người như vậy.
Nên biết Cảnh Ngôn mới tu luyện võ học Thiên Không Chi Dực có nửa năm, hắn mới chỉ nắm giữ sơ võ học này. Cảnh Ngôn không chắc Thiên Không Chi Dực có bao nhiêu trọng, nhưng hắn khẳng định hiện tại mới chỉ luyện thành đệ nhất trọng.
Mắt Cảnh Ngôn lóe tia suy tư, hít sâu một hơi:
- Hèn gì Thiên Thủy tiền bối xem trọng Thiên Không Chi Dực như vậy.
Vù vù vù vù vù!
Cảnh Ngôn nhanh nhẹn xẹt qua xẹt lại trong sân, trong không gian chỉ thấy tàn ảnh mờ.
Ngũ giác của Cảnh Ngôn cực kỳ mạnh, có thể biết động tác tiếp theo của địch, tiên tri trước. Bây giờ có võ học thân pháp như Thiên Không Chi Dực, lúc hắn đánh nhau với người sẽ chiếm ưu thế lớn cỡ nào?
Xoẹt!
Cảnh Ngôn ngừng lại, nhếch mép:
- Bây giờ mà đấu lại với Cảnh Thiên Long thì ta không cần liều mạng, có thể làm hắn mệt chết!
Thi triển võ học Thiên Không Chi Dực không hao quá nhiều nguyên khí, với mức độ nguyên khí hùng hậu của Cảnh Ngôn dư sức hoạt động liên tục mấy canh giờ.
Cảnh Ngôn động ý niệm:
- Hiện giờ cảnh giới của ta còn quá thấp, phải nhanh hơn bước vào Tiên Thiên cảnh.
Từ khi Cảnh Ngôn đến Nửa Bước Tiên Thiên cảnh đã nửa năm trời.
Cảnh giới thấp có nhiều trói buộc, nếu bước vào Tiên Thiên cảnh thi triển Thiên Không Chi Dực sẽ biến thái hơn, không chừng Cảnh Ngôn có thể đánh với cường giả cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ.