Mùa hè oi bức, rất nhiều trẻ con vừa đến cái mùa này liền nhảy bùm bùm vào trong nước, nghịch nước tham lạnh, chơi đùa chính là cả một người, làn da nhăn nheo lại cũng không muốn ra.
Tuy rằng Niệm Đệ không có loại quyền lợi làm càn này, nhưng vẫn cùng mấy chị em thừa dịp ban đêm ngâm mình trong nước cũng là chuyện thường xảy ra.
Nhưng Diệu Tổ khi còn nhỏ liền không thể quen với việc này.
Ngay từ đầu khi hắn vừa tới, ngốc ngốc không phản ứng người khác, Niệm Đệ an bài hắn thế nào hắn liền làm theo.
Sau đó nuôi được một năm, rốt cuộc hiểu rõ “Căn Nhi” trong miệng lão Tôn có ý nghĩa gì, xác định vị trí của hắn trong cái nhà này chính là đại bảo bối chí cao vô thượng, hắn liền bắt đầu muốn làm gì thì làm.
Hắn không muốn cởi quần áo trước mặt người khác, cũng không muốn nhìn thấy người khác trần truồng, luôn không chịu ra suối tắm, nước tắm rửa đều là do Niệm Đệ gánh về nhà cho hắn, một mình hắn tắm ở lều phía dưới, nhiều lắm thì để cho Niệm Đệ chà lưng cho hắn.
Sau khi Diệu Tổ lên chín tuổi, hắn mệnh lệnh cho Niệm Đệ cũng không được tắm ngoài trời.
Niệm Đệ tuy rằng tiếp thu sự sắp xếp của hắn nhưng cũng không quá vui vẻ.
Rốt cuộc đối với một cô gái mỗi ngày phải làm rất nhiều việc nhà, chăm sóc em trai em gái chưa từng có thời gian nghỉ ngơi, được cùng những cô gái khác bơi lội vui vẻ cũng là một loại hoạt động giải trí.
Ban đêm Diệu Tổ ghé vào trong lòng ngực cô, ôm cô không buông tay, mặt hướng vào trong ngực cô cọ sát.
Chỉ cọ nhẹ cũng hình dung ra hai cái vú vừa tròn lại vừa mềm, Niệm Đệ động động thân thể, chúng nó đều sẽ rung động rào rạt, cực kỳ đáng yêu.
Lúc này Diệu Tổ vùi cả mặt vào trong ngực cô, Niệm Đệ còn đang phát dục liền cảm giác được có chút đau đớn.
Cô đẩy hắn một chút, Diệu Tổ không nhúc nhích, mặt gác ở trước ngực cô, hít thở nhẹ nhàng, thổi lên trên ngực cô, có cảm giác tê dại kỳ quái.
Từ gương mặt đến cổ Niệm Đệ đều hơi đỏ lên, cô gọi hắn: “Diệu Tổ, em lui ra một chút.”
“Có hơi đau.”
Diệu Tổ làm bộ không nghe thấy, hắn ghé vào chỗ đó thở dốc, một lát sau, Hi Đệ không nhìn nổi nói: “Diệu Tổ, đừng hành tứ tỷ nữa, qua bên kia ngủ đi!”
Tất cả kiên nhẫn của hắn chỉ dành cho Niệm Đệ, những người khác trong mắt hắn đều chỉ là một đống rác, hắn nhìn một chút đều cảm thấy mắt bị ô uế.
Hi Đệ bênh vực kẻ yếu làm hắn không kiên nhẫn, hắn ghé vào trong lòng ngực Niệm Đệ, há mồm liền trộm cắn một ngụm lên ngực cô.
Niệm Đệ cảm thấy hơi đau, vỗ vỗ hắn: “Đừng nháo!”
Trong miệng Diệu Tổ tràn đầy thịt mềm, ngậm cũng có chút do dự, bị nàng vỗ như vậy liền thuận theo thả lỏng miệng.
Hắn nhìn chằm chằm Niệm Đệ nói: “Không được đi suối tắm nữa.”
Niệm Đệ tính tình tốt đáp ứng hắn: “Được.” Cô đã sớm đồng ý, chỉ là có hơi không vui thôi.
Diệu Tổ nhìn cô còn chưa có hiểu rõ, duỗi tay liền đẩy lên ngực cô một chút.
Nhũ thịt nhoáng lên, lay động không thôi, Niệm Đệ cong người lên né tránh.
Diệu Tổ thấp giọng nói với cô: “Đừng đi, có