Niệm Đệ đột nhiên bị tập kích, bên trong âm hộ co chặt lại, kẹp đến hắn kêu rên.
Hắn lại đỉnh dương vật vào phía trong một chút, đi vào một cái quy đầu, hắn bóp âm đế của cô, ngón tay tìm được miệng niệu đạo, chọc móng tay đi vào.
Niệm Đệ phản ứng kịch liệt mà vặn eo né tránh, hắn chưa kịp ngăn chặn cô, bị âm hộ của cô cắn chặt làm quy đầu lung lay qua lại mấy cái, sướng đến thở gấp dồn dập.
“Đừng nhúc nhích! Chị sắp không nhịn được rồi!”
Trước khi bị hắn vác lên xe, cô vốn là muốn đi WC.
Kết quả trì hoãn thời gian như vậy ----
Nhưng mà Diệu Tổ không phải người nghe lời, hắn hành động dựa vào bản năng, lại một lần nữa tìm được miệng niệu đạo, véo vào bên trong.
“Không...!Đừng!” Cô kẹp chặt toàn bộ hạ thân để tránh tiểu ra quần, cảm thấy thẹn gần như muốn rơi lệ, “Đừng nhúc nhích, muốn đi tiểu!”
Diệu Tổ duỗi đầu lưỡi liếm láp trên má nóng bỏng của cô, thở dốc nôn nóng: “Vậy tiểu ra đi.”
“Không được...” Niệm Đệ bị hắn bức cho rơi lệ nức nở, “Xe của em...” Nhiều năm như vậy mới gặp mặt một lần, cô không thể vừa gặp liền đi tiểu trong xe của hắn.
Diệu Tổ hơi ngồi dậy một chút, kéo hai cái đã cởi tây trang nhăn dúm dó không thành bộ dáng trên người xuống, lót ở dưới mông cô: “Tiểu ở chỗ này.”
Niệm Đệ nức nở lắc đầu, xấu hổ đến gần như muốn nổ tung.
Dưới thân cô đã ươn ướt một ít, Diệu Tổ nhận thấy được điểm nảy, lại cắm vào bên trong cô một đoạn.
“A...” Âm hộ bị căng đến hơi đau, Niệm Đệ nhẫn nại mà hít sâu.
Hắn đúng thật là trưởng thành.
“Sao sẽ trở nên...!Lớn như vậy...” Đầu óc cô choáng váng mà lẩm bẩm.
Diệu Tổ gần sát mặt cô, lại nắm âm đế của cô một lần nữa, niết thô lỗ, ấn đến nó ngã trái ngã phải: “Một thời gian dài không cắm, chị lại chặt.”
Hắn thử rút ra một chút lại cắm vào, chậm rãi vào một nửa: “Tiểu âm hộ cần phải luôn được cắm đồ vật...”
Niệm Đệ nhắm mắt lại làm bộ không nghe được, cảm thấy thẹn đến sắp nổ mạnh, đùi không ngừng run lên.
Diệu Tổ buông âm đế của cô ra, ngón tay đẩy mở môi của cô, nhét vào: “Liếm.”
Niệm Đệ hé miệng ngậm lấy hắn, mặt lưỡi vòng quanh ngón tay hắn một vòng, nước miếng chảy ra, cô nuốt một chút, quấn chặt ngón tay hắn.
Hô hấp của hắn nặng nề thêm, rút ngón tay ướt đẫm ra, trực tiếp ấn lên âm đế của cô, xoa nắn.
Hắn nắm mặt cô, há mồm ngậm lấy môi cô, mút nước miếng ở khéo miệng cô, đầu lưỡi đẩy ra khớp hàm, tìm lưỡi của cô mút vào.
Động tác của Diệu Tổ vội vàng như là muốn bốc cháy, đè nặng cô, nuốt vào đầu lưỡi của cô, lặp lại mút vào, ăn ngấu nghiến, cô đúng là bị khoái cảm đè nén đến hít thở không thông, môi phát đau, lưỡi đều đã tê rần.
Hạ thân chảy nước.
Âm hộ càng ngày càng nóng, càng ngày càng trơn, Diệu Tổ vừa hôn cô vừa nhẹ nhàng đỉnh hông, cảm giác được nước sốt ướt át bao lấy hắn, dưới sự rầm rì kháng nghị của cô, hắn rốt cuộc cắm vào hơn phân nửa.
Hắn buông miệng cô ra, thở dài thật sâu.
Niệm Đệ gấp giọng kêu: “Dừng lại...”
Hắn quá lớn, áp bách bàng quan, cô sắp không nhịn được.
Diệu Tổ lại ngậm lấy miệng cô một lần nữa, trên eo dùng lực một chút, nguyên cây cắm đi vào.
Toàn thân Niệm Đệ căng chặt, liều mạng kẹp chặt nhẫn nại, kẹp đến hắn thấp giọng rên rỉ.
Hắn thở gấp ở bên gáy cô, thấy cô chịu đựng không nổi, đột nhiên chơi xấu, móng tay hung hắng véo một cái ở miệng niệu đạo của cô.
“Ngô---“ Niệm