Sau khi Tạ Liên trở về Thượng thiên đình, giấc ngủ của y thật sự không tốt. Cho dù Đế quân phê chuẩn cho y một toà Tiên Lạc cung, Tạ Liên vẫn khó có thể chìm vào giấc ngủ. Không biết lần thứ bao nhiêu bừng tỉnh từ trong mộng, y phát hiện chính mình kỳ thực cũng không ngủ được bao lâu.
Hơn nữa lại là một cơn ác mộng, may mà trong ngực có thứ gì đó khiến y tỉnh lại. Ngồi một lúc, Tạ Liên lấy một vật từ trong lồng ngực, mở bàn tay ra. Trong lòng bàn tay là hai viên xúc xắc, đúng là hai khối đem theo từ Cực Lạc phường. Một đầu ngón tay Tạ Liên lưu luyến vuốt ve cặp xúc xắc tinh xảo, mặt khác bắt đầu ngồi ngẩn người.
Tạ Liên không có lúc nào là không đem theo bên mình, cho dù là nhẫn kim cương hay là đôi xúc xắc. Hoa Thành đưa cho y vật gì, mỗi một thứ đều thực sự có giá trị. Ngẫm lại bản thân mình chỉ tặng cho hắn một nửa màn thầu ăn còn thừa, lại còn lấy oán trả ơn dẫn người đi đốt Cực Lạc phường của Hoa Thành.
Tạ Liên không phải người trầm mê vinh hoa phú quý, nếu không y cũng không làm thần tiên "lượm đồng nát" nhiều năm như vậy. Nhưng Tạ Liên vẫn không nhịn được xót xa nghĩ, nếu mình vẫn là Thái tử tám trăm năm trước thì tốt rồi... Y nhất định sẽ tặng Hoa Thành những thứ tốt nhất, sau đó xây một toà cung điện mới bồi thường cho đối phương. Mà bây giờ bản thân một nghèo hai trắng, cũng không biết nên biểu đạt lời xin lỗi như thế nào mới có thành ý.
Trong đầu lại cầm lòng chẳng đặng, mơ hồ hiện ra hình ảnh lửa đỏ rực cháy, thế nhưng thân ảnh hồng y vẫn vô cùng rõ ràng, ở trong biển lửa vẫn không nhúc nhích ngắm nhìn y. Hai người đã từng sít sao kề cạnh, xúc cảm giữa hai tay ấm lạnh, và cả hương vị nhẹ nhàng thanh nhã làm say lòng người, khiến Tạ Liên nhung nhớ...
Một lúc lâu sau, Tạ Liên thở dài, Cực Lạc phường của Tam Lang cháy sạch, không biết còn thừa lại bao nhiêu. Lần này cho dù chính mình đập nồi bán sắt cũng chưa biết có bồi thường nổi hay không. Mấy chục năm, mấy trăm năm... cùng lắm thì bồi thường cho Tam Lang cả đời.
Nhìn cặp xúc xắc trong chốc lát, hai tay Tạ Liên chắp lại thành hình chữ thập, nâng cặp xúc xắc trên tay rung một hồi, ném đến bên cạnh cái giường rắn chắc. Cặp xúc xắc lăn lông lốc vài vòng rồi nhanh chóng dừng lại.
Quả nhiên, vận khí Hoa Thành cho y mượn đã bị dùng hết. Lần ném này, trong lòng Tạ Liên muốn ra hai số sáu, nhưng xúc xắc rơi xuống đất, kết quả cũng chỉ được hai số một. Tạ Liên không nhịn được lắc đầu cười khẽ, chợt nghe phía sau truyền đến tiếng vang.
Đại môn Tiên Lạc cung đột nhiên rộng mở... Ở ngoài cổng không phải đường Thần Võ rộng lớn bằng phẳng của tiên kinh mà là một mảnh không khí hắc ám trầm lặng. Tạ Liên khoác ngoại bào đi đến cạnh cửa, y không giữ tiểu thần quan lại hầu hạ trong điện, chỉ có thể tự mình ra đóng.
Đang suy nghĩ chuyện gì xảy thì trong bóng tối bỗng nhiên có vô số ngân điệp lạnh thấu xương bay đến đập vào mặt. Tạ Liên ngẩng đầu, thuận tay nâng một con ngân điệp nhỏ, vẻ mặt còn có chút mờ mịt. Trận gió bươm bướm vừa mới thổi qua, tiểu ngân điệp đậu ở trước mặt Tạ Liên đập cánh vài cái, tựa hồ như đang nhìn y, hiện tại vẫn còn đậu trên lòng bàn tay Tạ Liên, khoan khoái vỗ cánh không chịu bay đi.
Cổ tay còn lại của Tạ Liên bỗng nhiên bị siết chặt, đúng là có người nắm lấy tay y, dùng sức kéo mạnh. Cả người y bị kéo, chìm vào một mảnh tối đen. Mặc dù cả người đang ở trong tối nhưng y không có một chút bất an hay cảnh giác. Bóng tối cùng hương hoa quen thuộc, giống như một tầng phong ấn dịu dàng, chẳng những không chút nguy hiểm, ngược lại khiến người an tâm một cách khó hiểu.
Tạ Liên thốt lên: "Tam Lang..."
Thời điểm tiếng "Tam Lang" bật ra, trong lòng Tạ Liên âm ỷ có chút vui vẻ. Nghĩ lại, bản thân mới đây vừa dẫn người đốt trụi Cực Lạc phường không lâu, cũng trốn ra khỏi Quỷ Thị, không phải Hoa Thành càng có khả năng đến tìm y hỏi tội vấn trách, đòi nợ tính sổ sao?
Hoa Thành bên này, thời điểm hắn tặng xúc xắc cho Thái tử điện hạ đã âm thầm thi triển thuật pháp lên đó. Đơn giản mà nói, thuật pháp này gọi là là rút ngàn dặm đất. Nhưng lúc thực hiện thuật pháp cũng cần điều kiện, tương đối hiếm lạ phức tạp, chỉ có hiệu lực đối với Tạ Liên, mỗi khi Tạ Liên muốn gặp hắn mới khởi động được.
Tác dụng chính là đưa Tạ Liên thẳng đến chỗ Hoa Thành, hoặc mở ra trước mặt Hoa Thành một đường truyền tống thông đến trước cửa lớn điện Thái tử. Đương nhiên cái này cũng cần phải ở gần nhau, có mắt trận rút ngàn dặm đất mới dùng được. Bởi đây chính là vụиɠ ŧяộʍ mà làm, trước đó Hoa Thành cũng không nói cho Thái tử điện hạ biết.
Kỳ thật, lúc đưa nhẫn tro cốt cho Tạ Liên, Hoa Thành cũng hạ thuật pháp trên mặt nhẫn. Cái điều kiện để thực thi càng thêm dứt khoát quyết liệt, mỗi khi tính mạng Tạ Liên bị uy hiếp, nhẫn tro cốt sẽ hoá ra kết giới bảo vệ Tạ Liên, khác với bản tôn của Hoa Thành, hắn sẽ thay Tạ Liên "tan xương nát thịt".
Mới vừa rồi Hoa Thành đang ở Quỷ Thị vẫn còn nghĩ đến Thái tử điện