Hứa Thu Ly bên ngoài đang chỉnh chu lại đầu tóc và quần áo khuôn mặt hớn hở cứ nghĩ người bước ra là Phó Thiên Hàm nhưng không! một cô gái xinh đẹp khác đi ra từ phòng ăn.
"Cô là ai vậy sao lại ở nhà của Thiên Hàm ?" - Cô ta tỏ ra tức giận chặn ngang mặt cô hỏi.
"Cô nói tôi à ?" - Lạc Ân ngây thơ cố tình hỏi lại càng khiến cho cô ả tức giận cảm giác bị xem thường.
"Nhìn cũng biết là loại phụ nữ đó nhỉ"
"Vậy cô ở đây chắc cũng là loại phụ nữ ấy nhỉ ?"
"Cô.
.
cô.
.
góp cuộc tại sao lại ở nhà của Thiên Hàm ?"
Muốn đấu khẩu với Lạc Ân thì đúng là cô ả tự chuốc hoạ, mấy lời của Lạc Ân nói ra tuy nhẹ nhàng nhưng cũng đủ làm cho người khác khó chịu tức giận.
Lạc Ân liếc qua đồng hồ thì thấy đã gần trễ giờ nên không lôi thôi với cô ta lập tức đi ngang qua ra ngoài còn Hứa Thu Ly bị một phen tức giận không khỏi bỏ cuộc đi theo kéo cô lại.
"Này, cô dám xem thường lời tôi nói hả, đứng lại trả lời đi! " - Hứa Thu Ly.
"Cô phiền thật đó, không ngờ phong cách chọn tình nhân của Phó Thiên Hàm ngày càng tệ như vậy! sao lại chọn một bà thím xấu xí như thế chứ" - Lạc Ân.
Lạc Ân phũi tay nhìn cô ta khuôn mặt nghiêm nghị nói vài câu đã làm cho cô ta cứng họng tức đến nỗi một lời cũng không nói nỗi.
Quản gia lập tức ngăn Hứa Thu Ly lại để Lạc Ân vội đến công ty, nếu không may làm hỏng chuyện của cô thì Hứa Thu Ly chết chắc rồi.
!.
Phó Thiên Hàm từ xa đã chứng kiến và nghe hết mọi chuyện xảy ra.
Hứa Thu Ly nhìn thấy hắn liền đổi sắc mặt giống như quên mất chuyện tức giận vừa rồi!
"Anh Hàm! cuối cùng cũng gặp được anh, em đã nói Giản Dương cho em gặp anh nhiều lần nhưng cậu ta đã đuổi em về! "
"Vậy nên mới đến đây ?" - Phó Thiên Hàm sắc mặt không đổi sắc bình tĩnh ngồi xuống, quản gia nhanh chóng rót một ly trà ấm.
"À.
.
em, chỉ là em nhớ anh quá! nên mới liều đến tận đây, phải rồi con nhỏ lúc nãy là ai mà không biết trên dưới một chút nào còn bảo em xấu xí nói anh không biết nhìn người nữa"
"Từ khi nào mà cô dám xen vào chuyện của tôi vậy"
"Em.
.
em chỉ là" - Hứa Thu Ly khựng lại trước gương mặt lạnh