Cửa chính, một chiếc Lamborghini màu đen siêu xịn đỗ trước cổng có hơn một chục tên theo sau trông rõ khí chất uy thế quyền lực.
"Phó tiên sinh đại giá quan lâm thật làm cho lão già này bất ngờ không kịp đón tiếp"
"Lương lão tiên sinh khách khí quá, chúng ta nên nói chuyện chút nhỉ"
"Tất..tất nhiên rồi mời Phó tiên sinh sang kia"
Người đàn ông khí chất hút trời khiến tất cả đều tái mặt khiếp sợ chính là Phó Thiên Hàm ông trùm của tổ chức Mafia ngầm khét tiếng còn là chủ tịch của cả tập đoàn Tuế Liên chuyên tài chính và đá quý.
Một nhân vật không thể động vào, chỉ sợ làm trái ý hắn sẽ chết lúc nào không hay.
Lương Chân và Phó Thiên Hàm vốn hợp tác vào việc buông số vũ khí và chất cấm vậy mà lão già này dám cả gan nhân cơ hội Phó Thiên Hàm không có trong nước làm càng chia đôi phần lợi nhuận không đúng trong thoả thuận.
Chỉ là ông ta không ngờ Phó Thiên Hàm nghi ngờ ông ta từ lâu hắn vốn dĩ không công tác nước ngoài tất cả đều trong tầm kiểm soát của hắn.
Trong căn phòng hai người ngồi đối diện sát khí thật đáng sợ, Lương Chân cũng lường trước nên ông ta nhanh chóng giải thích.
"Phó tiên sinh cậu nghe nói nhé...thật ra tôi chỉ đang thăm dò phía đối thủ..."
"Ông đúng là đê tiện mà"
Phó Thiên Hàm nhếch môi một câu khiến ông ta lập tức cứng họng, tên J và ông ta nhìn nhau lo lắng biện giải hết lời.
"Xem như lần này tôi mắc sai lầm đi nha...chúng ta làm ăn với nhau chỉ là chút hiểu lầm thôi mà.
Hay là như vậy đi chỗ chúng tôi mới có một con hàng mới và cực kì chất lượng chắc chắn đền bù cho cậu"
"Lương lão tiên sinh nhìn Phó Thiên Hàm tôi giống thiếu phụ nữ sao ?"
"Không không...tất nhiên lão già này không có cái gan đó..hay cậu xem qua trước đi tôi đảm bảo cậu cực kì hài lòng"
Phó Thiên Hàm gương mặt lạnh lùng không có chút cảm xúc nào chỉa súng vào đầu ông ta, tên J cũng bị hắn làm cho run rẫy một chữ cũng không dám nói.
"Cô..cô ta..là con gái của Lạc Hồng Quan..chẳng phải cậu và lão già đó không đội trời chung sao..con gái ông ta chắc sẽ có lợi...anh Phó bình tĩnh đi mà"
Tên J quỳ xuống vừa run vừa nói, Phó Thiên Hàm chỉ cười lạnh rồi hạ súng xuống.
Tên J và Lương Chân sợ đến nỗi đứng lên cũng không đứng nỗi nữa, cái tên này giống như thần chết vậy ngay cả ông ta cũng bị doạ đến mất hồn.
"Thôi nào đùa thôi...đứng dậy đi, nhìn các người kìa"
"À..phải..đùa thôi, tôi lập tức đưa cô ta đến chỗ cậu được chứ"
"Không cần tôi sẽ dùng chỗ của ông"
"Được..tôi lập tức gọi người chuẩn bị"
______________________________________
Thành phố New Yord buổi tối lạnh lẽo một mảng trời đêm thật ảm đạm.
Trong căn phòng, chiếc giường trắng lớn xung quanh là các mảnh màn vải mỏng cùng mùi hương lan toả trong căn phòng ám muội.
Lạc Ân hai tay bị