Trong một căn nhà kho, Lạc Mi quả nhiên bị bắt cóc nhưng vết tích bên ngoài đều do roi da đánh.
Cả hai chân cô ta sắp gãy mất không đứng dậy nỗi, đám đàn ông kia thèm thuồng chuẩn bị ăn tươi nuốt sống cô ta vậy.
"Thả tôi ra..bọn khốn này.."
Ngay lúc này, bên ngoài có tiếng đập cửa xông vào khiến đám người đó giật mình quay lại.
Người đàn ông này là Từ Thế Dương bên cạnh còn có Hạ Châu Nhi và Tiểu Tinh.
...
Sau một hồi vật vã cuối cùng cô ta được ba người kia cứu mang về.
Vốn dĩ Từ Thế Dương chỉ tình cờ đi ngang dò xét khu đất chuẩn bị mua không ngờ lại nhận được cuộc gọi từ Hạ Châu Nhi và Tiểu Tinh, họ đã nói kế hoạch của Lạc Ân và muốn ngăn lại...
Lạc Ân không còn là một cô gái đơn thuần như lúc trước nữa, thủ đoạn ngày càng đáng sợ bất chấp họ không muốn thấy người chị mà họ ngưỡng mộ càng ngày lấn sâu vào con đường ngục tối không lối.
"Chị Lạc Ân nhất định sẽ rất giận" - Tiểu Tinh nhìn qua hai người kia trên mặt ai cũng đang lo lắng điều mà cậu bé vừa nói.
Phá hỏng chuyện của Lạc Ân ai lại không biết hậu quả, lần này lại là những người mà cô tin tưởng thật sự không nghĩ đến.
-------------------------
Trong khi vừa về đến nhà, Từ Thế Dương đưa cả Lạc Mi theo đó vì có chút chuyện cần hỏi cô ta.
Vừa mở cửa thì bọn họ bị Lạc Ân nhìn sợ đến nỗi đơ ra hoảng hồn, đặc biệt là Lạc Mi.
Từ Thế Dương đưa tay bảo Hạ Châu Nhi đưa Lạc Mi qua kia hắn sẽ nói chuyện với Lạc Ân.
"Các người cũng phản bội tôi sao ?" - Lạc Ân bây giờ thật sự đáng sợ, đến cả Từ Thế Dương cũng thấy hơi lạnh xương sống vì nụ cười đó.
"Chuyện này đã đi quá xa..Lạc Ân anh ủng hộ việc em trả thù nhưng cách này thật sự không giống em chút nào, mọi chuyện em làm đều tàn nhẫn bất chấp em có biết không ?"
"Thông cảm cho bọn chúng thì ai sẽ thông cảm cho tôi hả ? Loại người bọn chúng nếu tôi không giết thì bọn chúng cũng sẽ giết người khác thôi"
"Chị tỉnh lại đi em không muốn thấy chị lấn sâu vào thù hận đánh mất bản thân như vậy..người chị câm hận là Mộ Yến Hoa