Sau khi kết thúc bữa ăn, Lucy nữa đêm không ngủ lại lén lút ra khỏi phòng chỉ là Phó Thiên Hàm đang ngủ cùng một phòng với Lạc Ân.
"Tìm Phó Thiên Hàm sao ?" - Lạc Ân không biết từ lúc nào đã ở ngay sau lưng cô ta.
"À không, tôi nhớ là làm rơi đồ gần chỗ này nên đến tìm lại thôi" - Lucy ngước mặt tự tin ngạo mạn.
"Cô thích Phó Thiên Hàm ?" - Lạc Ân không kiêng nể liền hỏi thẳng, gương mặt không đổi sắc.
"Nếu tôi nói phải thì sao ? Chúng tôi vốn dĩ là một cặp cô không biết sao"
"Vậy phải xem cô có bản lãnh khiến anh ấy chọn cô hay không"
"Đừng có đắc ý..Thiên Hàm vốn dĩ chỉ chơi đùa với cô mà thôi..một chiếc nhẫn cưới còn không có cô dựa vào cái gì mà nghĩ anh ấy nghiêm túc với cô"
"Vậy cô dựa vào cái gì nghĩ rằng anh ấy sẽ lấy cô ?"
Lucy không tranh cãi lại Lạc Ân liền tức giận không khỏi nóng nảy bỏ đi, cô ta lại bắt đầu hối hận tại sao lại đồng ý trị liệu cho Lạc Ân, nhưng có một số lí do khiến cô ta muốn trị khỏi bệnh cho Lạc Ân.
-------------------------------
Tập đoàn Tuế Liên.
Phó Thiên Hàm tan họp quay về thì thấy Lucy đang ngồi ở đó chờ hắn mang cả cơm hộp đến.
"Thiên Hàm..ăn trưa đi, em đã dậy từ sớm làm mang đến cho anh đấy"
"Không cần cất công vậy đâu"
Phó Thiên Hàm lạnh lùng lướt qua đi vào bàn, không mấy quan tâm đến cô ta.
Xem ra hắn bắt đầu thay đổi thái độ muốn đuổi cô ta đi đây mà, Lucy gương mặt ảm đạm nở một nụ cười đến gần hắn.
"Thiên Hàm anh quên đã hứa gì với em sao ?"
"Cô biết tôi không thích cô đúng chứ"
"Em biết nhưng chỉ cần em thích anh là đủ..chỉ cần anh cưới em thì từ từ cũng sẽ thay đổi suy nghĩ đó mà thôi"
...
Phó Thiên Hàm đã hạ mình nhờ Lucy điều trị với một điều kiện, nếu Lạc Ân hoàn toàn hồi phục thì Phó Thiên Hàm phải cưới cô ta.
Hắn không thể để Lạc Ân chịu dày vò đến chết nên trong lúc cấp bách đã đồng ý.
"Ngày mai anh trai em sẽ đến gặp anh.."
"Được rồi"
Bên ngoài, Lucy vừa mở cửa đã thấy Lạc Ân đứng ở đó nghe hết tất cả.
Cô ta liền cười đắc ý nhưng nét mặt của Lạc Ân lạnh lùng đến đáng sợ khiến cô ta lùi lại về sau...Phó Thiên Hàm sửng người đứng bật dậy.
"Cô ta nói thật sao ? Anh sẽ cưới cô ta ?" - Lạc Ân vô cùng bình tĩnh, ánh mắt tránh né của hắn khiến cô đã hiểu rõ thế cục.
"Đúng vậy" - Phó Thiên Hàm cắn răng trả lời trong sự miễn cưỡng, Lạc Ân bật cười rồi rời đi...
Sự phản bội này quá lớn sao có thể chịu đựng được trong thời tiết cứ sắp đỗ mưa Lạc Ân lái xe đi trên đường mà hồn cứ như treo trên