Lại là Cảnh Hi vương phủ? Thật là cái gì càng muốn tránh thì lại gặp đến nó! Hôm nay cư nhiên là làm ta thật khó chịu!
“Hừ! Ta còn tưởng hậu phương của người là lớn a~! Chỉ là đệ đệ của phó tổng quản vương phủ triều đình! Ngươi nghĩ ngươi giỏi sao? Nói cho ngươi hay! Hôm nay bổn tiểu thư sẽ thay vương gia giáo huấn ngươi!” Ta rất nhanh đến trước mặt hắn thưởng cho hắn hai cái tát, rồi nhanh đến giúp lão bà đỡ đứng lên!
Cái kia “Nhà giàu mới nổi” bụm mặt kêu khóc, “Ngươi….nha đầu thúi, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt? Dám nói năng lỗ mãng với lão gia ta. Ngươi thật là to gan.” Hắn đúng là cáo mượn oai hùm mà!!!
“Thế nào? Ngươi ko phục sao?”
Lúc này ta nghe được trong đám người đang bắt đầu bàn tán. “Ai! Này không phải vừa mới ở cửa đã nghe hương đến tửu lâu đổi thành nơi để một tiểu cô nương ra oai sao?
“Đúng vậy..đúng vậy! Không chỉ giỏi nói miệng, mà thân thủ cũng không vừa a!”
“Nàng vừa mới là cũng đại thiếu gia nhị thiếu gia của Thừa tướng phủ còn có tiểu quận vương cùng ở một chỗ ai!” Tiểu quận vương? Phải chăng là đang nói đến Tư Đồ tử tiêu sao? Ta chỉ nghĩ hắn chỉ là một thương nhân mà thôi!
“Người kia chắc là cái tiểu thư nhà giàu! Khó trách ngay cả đường đệ của phó tổng quản vương phủ cũng không để vào mắt!” Ta nghe ~~~ này cái quan hệ họ hàng phức tạp vậy cũng dám lấy ra khoe…. Lại nói tiếp thì về sau phân biệt chủ tử thế nào đây? Thật giống như cầm mao gà mà xem như lệnh tiễn!
“….” Cứ vậy mà mọi người bắt đầu nghị luận hàng đống n giả thuyết về thân thế của ta a~!
“Thế nào! Ta nói cho ngươi! Sau này gặp ta thì hãy tránh cho xa! Đừng để ta thấy ngươi! Nếu không ta sẽ không nương tay như khi nãy đâu a~!” Ta là đem những lời mà hắn mắng nương vừa đây mà đưa lại cho hắn!
“Thật to gan! Dám ở tửu lâu của bổn vương mà gây sự?” Thanh âm Tư Đồ tử tiêu từ phía sau truyền đến! A! Ta cư nhiên là đem ba cái mĩ nam bọn họ ở một bên sao… Nhớ tới khi nãy đám người nghị luận, ta không khỏi một thân toát mồ hôi lạnh ~~~ Ta như vậy lại múa rìu qua mắt thợ a~! Lại có thể trước mặt mọi người giáo huấn hắn cầm thú, bọn họ đều thấy A~! Tư Đồ tử tiêu thì không nói, chính là lo hai cái ca ca kia của ta khẳng định sẽ bắt đầu hoài thân phận của ta! Đúng là bi kịch…Thật sự quá sơ xuất… (@july: em thấy tỷ nãy giờ toàn tự sướng.. giờ mới biết sợ a~!.)
“Ách… Thảo dân có tội…!” Cái kia “Nhà giàu mới nổi” kích động quỳ xuống….
“Quên đi, bị hắn làm mất hứng ăn cơm, chúng ta đi dạo phố đi!” Ta đề nghị nói. Phải sớm
một chút từ nơi này giải thoát ra… “Tử tiêu ca ca, có thể cho ta mượn điểm tiền a!”
“Ách? Nga, đương nhiên có thể!” Tư Đồ tử tiêu theo cổ tay áp lý lấy ra hé ra ngân phiếu, kỳ thật cũng liền tương đương với tiền giấy!
Ta liền đưa tay nhận lấy, oa! Một trăm lượng ai! Ta ra vẻ lão đại một chút cầm tờ chi phiếu phẩy phẩy ~~~ “Lão bà bà, người cầm ngân phiếu này đi! Đứa con như vậy hãy xem như chưa có đi! Cầm tiền này người có thể sống tốt hảo hảo chiếu cố chính mình a~!” Ta sau khi đem ngân phiếu cho lão bà kia, kêu lên ba cái ca ca, liền hướng trên đường đi đến.
……………………….
Trên lầu mai y các lý
“Cửu để, theo ngươi thì cô nương kia là ai?” Một nam nhân mặc trường bào màu đen trong tay cầm cây quạt, biểu tình trên mặt hiền hòa, nhưng cũng không che giấu đi vẻ uy nghiêm bên trong, giọng điệu có vẻ khiêu khích hỏi một cái nam nhân mặc ngân bào khác.
“Thần đệ không biết, thỉnh ý hoàng huynh ra sao?” Nam nhân mặc ngân bào ánh mắt rối rắm, không hiểu sao hoàng thượng lại hỏi?
Đúng vậy, nam nhân áo đen này chính là đương kim hoàng đế Ngọc Li Chi, còn nam nhân mặc áo tro được gọi là cửu đệ là chính Cảnh Hi Vương gia! (@gà: Ặc..ặc..Mãi đến chương 11 thì nam chính mới xuất hiện a~!)
”Haha, nàng là ai không quan trọng! Hy vọng là ta nhìn nhầm, ngươi đối với nàng sẽ không động tâm a~! Còn có sáu ngày nữa chính là ngày đại hôn của ngươi. Nữ nhi của Ngọc Thừa tướng không có gì tài hoa, chính là không phải là tuyệt thế mỹ nữ gì ngoài gia thế, ta biết tìm một nữ nhân bình thường làm Cảnh Hi Vương phi quả thật có chút bạc đãi ngươi, nhưng là ngươi hiểu được tình cảnh hiện tai! Cái cô nương kia, ngươi có thể thích, nhưng lại không có được dáng vẻ của một Vương phi, chúng ta cần Ngọc tướng duy trì!”
“Ta… Thần đã biết!” Hoàng thương như thế nào hội nhìn ra chính mình đối với nữ nhân này gặp lần đầu lại động tâm? Chính mình nhưng vẫn có thể có những đoạn tay áo bên ngoài a~! Vẫn là hiểu hắn chỉ có hoàng huynh! “Lăng Phong!” Một người cầm trường kiếm lập tức xuất hiện đứng trước mặt Cảnh Hi vương gia.
“Vương gia, có gì phân phó?” Người bị gọi là Lăng Phong nói.
“Hồi phủ! Thanh lý môn hộ!” Không lâu sau đó tin tức Phó tổng quản của Cảnh Hi Vương phủ bị cách chức rất nhanh truyền đi xa….
~~ Hết chương 11 ~~[