Hồi tưởng lại khi lúc đầu xuyên đến Phủ Thừa Tướng trong vòng tám ngày ngắn ngủi, thế nhưng trong lòng lại sinh ra một loại tình cảm lạ, Soái lão cha cùng nương luôn đau lòng về ta, còn có hai cái ca ca đối rất tốt với ta… Bọn họ suy nghĩ nhiều hơn ta bao nhiêu là không biết, nhưng ta không phải là ngu ngốc, ta có thể cảm giác ánh mắt họ nhìn ta không phải dành cho sự muội, nhưng ta phải làm thế nào chứ! Tại trong cái thế giới này, ta là muội muội cùng một cha một mẹ với họ. Trừ bỏ việc thời điểm ta vừa mở mắt nhìn đến nhị ca đầu tiên lúc bắt mạch…và lúc nhị ca cho ta thanh ngưng lộ, ta liền thấy nhị ca như một cái thần tiên công tử… Nhưng chỉ là ngưỡng mộ, không có yêu! Bất quá thì bây giờ cũng là như vậy, ta sẽ gả cho một cái nam nhân chưa từng quen biết, những gì đã qua ta cũng không cảm thấy quá mức nuối tiếc, bởi vì trong lòng không có gì ràng buộc, ta chỉ có thể thản nhiên đối mặt phía trước, mặc lệ là bằng phẳng hay gập ghềnh, ta vẫn nhất định kiên trì.!
Đột nhiên Lệ nhi cùng người săn sóc dâu bên cạnh dừng cước bộ, ta cảm giác có người đang đứng phía trước là đại ca. Ta nghe được giọng đại ca nghẹn ngào ôn nhu nói:
“Tuyền nhi, ngày hôm qua ta cho Lệ nhi ngân phiếu, ta cho nàng theo ngươi đến Vương phủ… Vương phủ không giống như Phủ Thừa tướng, không phải giống trong nhà, về sau làm việc phải cẩn thận, ta biết ngươi sẽ làm được! Hảo hảo làm tốt Cảnh Hi Vương Phi, không được ham chơi, lúc nào cũng phải nhận thức bản thân, là chính phi của Vương gia, cũng là nữ nhi của phủ Thừa tướng! Đại ca biết ngươi không thích nghe những thứ này, nhưng là đại ca muốn nói, hiện tại cho dù là đại ca không nói, ta nghĩ ngươi so với chúng ta càng rõ ràng hơn, có một số việc không cần nói cũng hiểu được, ngươi tự biết nên làm như thế nào!” Đại ca không nói sai,
ta đúng là không thích nghe những thứ đó, hơn nữa tình thế hiện tại ta rất rõ ràng! Không cẩn thận một chút, ta nếu làm sai xót chuyện gì bị người khác nắm được bím tóc, kia Thừa Tướng Phủ thật không tránh được tội! Ta càng không thể phụ người khác!
Ta biết đại ca cũng là lo cho ta, lấy đại cục làm trọng nên mới nói… Ta nhẹ nhàng kéo đại ca qua, nhẹ nhàng nắm mu bàn tay hắn, ta cảm thấy đại ca tủ rõ ràng run lên….
“Đại ca, cám ơn ngươi tám ngày nay đối với ta thật tốt, cám ơn ngươi đã chiếu cố đến ta nhiều như vậy, ta thật cám ơn ngươi!” Ta hôn nhẹ đại ca, chính là một hồi cáo biệt….
“Tuyền nhi….” Đại ca nhẹ giọng nỉ non….
Ta theo người săn sóc dâu tiếp tục đi ra ngoài, nghe được tiếng nữ nhân khóc ta chỉ biết cha cùng nương, “Tuyền nhi, đến Vương phủ hảo chiếu cố bản thân! Không cần phải chịu ủy khuất, nếu có ủy khuất thì cứ về đây! Nương thương ngươi!” Nương nắm lấy tay ta…
“Ai nha! Tuyền nhi phải lập gia đình, ngươi không thể khóc hoài! Tuyền nhi a, đừng nghe nương ngươi nói bậy! Ở vương phủ phải học nhẫn nại, không cần cùng Vương gia sinh khí, chịu ít ủy khuất cũng không thể tránh được, phụ thân vô năng, khổ ngươi!”
“Là! Phụ thân! Tuyền nhi sẽ cẩn thận một chút, sẽ tận lực làm tốt một cái Vương phi! Thỉnh phụ thân yên tâm!”
“Ân! Hảo hài tử a!! Phụ thân đối với ngươi thật sữ có quý a!” Hắn hẳn là thỉnh Hoàng thưỡng thu hồi mẹnh lệnh đã ban không có kết quả! Ta đều đã hại hắn bị phạt một năm bổng lộc, ta thật áy náy!
“Cha, Tuyền nhi chưa bao giờ trách người!” Người săn sóc dâu cùng Lệ nhi giúp đỡ ta tiếp theo hướng ra ngoài đi, ta chỉ kịp để lại một câu…
~~ Hết chương 27 ~~