La Phi nhìn xe cảnh sát địa phương đã đi xa, bắt đầu sửa sang lại suy nghĩ trong đầu.
Vụ án rơi xuống vực – giáo sư Học viện Mỹ Thuật – Chùa Khô Mộc, trước mắt đây là những manh mối hữu hiệu anh có thể nắm giữ, về phần những lời khai kỳ quái cuối cùng của Trương Bân, La Phi không có cách nào quyết định nó có giá trị hay không. Có thể khẳng định là, tuyệt đối sẽ không có quỷ ma tồn tại, nếu nói “Quỷ không đầu”, rất có thể là trong lúc Trương Bân khẩn trương cực độ xuất hiện phán đoán sai hoặc ảo giác.
Nói như vậy, bất kỳ phán đoán và ảo giác nào cũng không thể sinh ra một cách vô căn cứ, trên người của người trong cuộc phải thỏa mãn ít nhất hai điều kiện:
1. Trạng thái cả người đã đi đến tột cùng, như: Sợ hãi, mệt mỏi, hồi hộp đợi chờ.
2. Trong lòng có một loại ám hiệu đặc thù nào đó.
Trước khi Trương Bân hôn mê có nhắc tới “Bức tranh tức giận” khiến La Phi cảm thấy hứng thú, anh nghĩ rằng rất có khả năng đây chính là nguyên nhân làm cho tâm lý Trương Bân sinh ra phán đoán theo ảo giác. Nhưng những manh mối này và vụ án rơi xuống vách núi có liên quan hay không, còn phải chờ đợi mọi việc sáng tỏ mới có thể đưa ra đáp án.
Sau khi suy tư trong thời gian ngắn, La Phi đã xác định một bước đầu tiên trong điều tra:
1. Đến chỗ học viên Mỹ Thuật tìm hiểu rõ tình huống của người trong cuộc;
2. Tổ chức công tác cứu hộ;
3. Lên núi thăm dò hiện trường phát hiện án mạng, điều tra tình hình cụ thể.
Nghĩ xong những thứ này, bỗng nhiên La Phi có cảm giác một trận gió lạnh truyền đến từ sau cổ. Anh giật mình, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Từng bông hoa tuyết vờn trong gió rồi rơi xuống trước mặt anh, trận tuyến rơi đầu tiên của năm nay rốt cuộc cũng đến.
La Phi trở về phòng làm việc, sau một trận tắt nghẹn, rốt cuộc đã điện thoại liên lạc được với người phụ trách học viện Mỹ thuật, đối phương ngay lập tức bắt tay vào tìm hiểu rõ tình huống có liên quan. Lúc rãnh rỗi đợi phản hồi, La Phi gọi điện thoại thông báo vụ án cho Phó sở trưởng Vương Dật Phi, để cho ông lập tức bắt tay vào tổ chức làm các công việc liên quan, chuẩn bị xong sau khi trời sáng sẽ vào núi tìm kiếm người gặp nạn.
Mới vừa bỏ điện thoại xuống, tiếng chuông lập tức vang lên, người gọi điện thoại tới chính là viện trưởng học viện Mỹ Thuật – Lăng Vĩnh Sinh, ông cung cấp các tin tức cho La Phi.
Cùng nhau lên núi vẽ tranh thực vật gồm có ba người, theo thứ tự là:
- Trương Bân, 45 tuổi, nam, giáo sư bộ môn hội họa của Học viện Mỹ Thuật.
- Trần Kiện, 45 tuổi, nam, phó giáo sư (Trợ giáo) bộ môn hội họa của Học viện Mỹ Thuật.
- Hồ Tuấn Khải, 48 tuổi, nam, giáo sư bộ môn hội họa của Học viện Mỹ Thuật.
Ba người này đều là giáo viên nồng cốt ở Học viện Mỹ Thuật, hiện tại một người ở bệnh viện, một người rơi xuống vách núi, còn một người chưa rõ tình hình. Từ trong giọng nói của Lăng Vĩnh Sinh rõ ràng có thể cảm nhận được đối với tình huống lần này Học viện vô cùng lo lắng.
Trừ người