"Em đã về rồi." Tần Tiểu Mặc dùng chìa khóa mở cửa nhà, sau đó đặt túi đồ ăn lên kệ để giày, cởi giày ra.
"Đã về rồi a. Tắm không, chị giúp em mở nước." Diệp Tử xoay người tính đi về phòng tắm.
"Tắm vòi sen thì tốt rồi, không cần phiền phức vậy, người toàn mùi dê, cả đêm bọn họ ăn bao nhiêu thịt dê chị biết không, nói ra chắc hù chết chị luôn, chậc chậc." Tần Tiểu Mặc bĩu môi.
"Em không phải cũng thích ăn sao, chắc là ăn cũng không ít ha" Diệp Tử che miệng cười cười.
"Ách... Em chỉ ăn...một hay hai dĩa thôi ..."
"Vầy mà còn không nhiều..."
"Hắc hắc." Tần Tiểu Mặc ngây ngô cười ném túi xách lên sopha, sau đó ôm chầm Diệp Tử quét qua quét lại trên miệng cô.
"Nặng mùi quá, đừng đụng chị, không hôn đâu." Diệp Tử thật là ghét bỏ Tần Tiểu Mặc, đẩy mạnh nàng vào phòng tắm.
"Được rồi, cái kia... trên kệ để giày là thức ăn em mua về cho chị, còn chưa có nguội đâu, chị mau ăn lúc nó còn nóng đi." Tần Tiểu Mặc chỉ hộp đồ ăn trên kệ.
"Uh."
Diệp Tử cầm nó đi vào bếp, gắp đồ ăn cho ra dĩa để lên bàn trà ở phòng khách vừa xem tivi vừa ăn.
Tần Tiểu Mặc tắm rửa xong đi ra, nhìn thấy Diệp Tử ngồi ở sopha đang ăn, nhất thời có loại cảm giác thực hạnh phúc.
"Chị Diệp ơi, ăn ngon không?"
"Uh"
Diệp Tử gắp một miếng đưa lên miệng Tần Tiểu Mặc, nàng hé miệng cắn một hơi.
"Uh, không tệ, cho dù có hơi nguội." Tần Tiểu Mặc ngồi xuống bên cạnh, rút ra tờ khăn giấy.
Diệp Tử ngồi xem tivi mê mẩn, bâng quơ đưa tay cho Tiểu Mặc.
"Chị ăn xong còn coi tin tài chính và kinh tế đến nhập thần như vậy ha" Tần Tiểu Mặc liếc nhìn Diệp Tử một cái, chịu mệt nhọc giúp Diệp Tử lau tay.
"Chẳng lẽ muốn chị coi - hành trình phá án - sao ?" Diệp Tử không chút khách khí chỉnh lại Tiểu Mặc một câu.
Hành trình phá án là chương trình Tần Tiểu Mặc yêu thích nhất, bên trong sẽ nói toàn chuyện về những vụ án.
"Hay mà, có nhiều vụ án, coi để biết người ta phá án thế nào thôi." Tần Tiểu Mặc không cho là đúng, tranh luận.
"Uh, tin tài chính và kinh tế thì toàn nói điều vô nghĩa." So với mấy tin trên kênh truyền hình thì Diệp Tử còn chuyên nghiệp hơn.
"Vậy mà chị còn coi."
"Coi mấy cái khác càng chán hơn."
"Được rồi."
"Vẫn là nên đi rửa tay, toàn mỡ, lau không sạch." Tần Tiểu Mặc nhìn mấy ngón tay bóng mỡ của Diệp Tử, có chút buồn bực.
"Chưa có ăn xong mà." Ánh mắt Diệp Tử nhìn về khối thịt dê to trên bàn.
"Chị ăn hết rồi, còn dư lại một cái này thôi?!" Tần Tiểu Mặc có chút kinh ngạc, nàng cũng không nghĩ Diệp Tử có thể ăn hết, nàng rõ ràng mua về rất nhiều.
"Uh, ăn luôn nó." Diệp Tử cầm lên, cắn một hơi. Tần Tiểu Mặc bắt đầu có chút khiếp sợ, hình như chưa từng thấy qua chị Diệp thích món gì nhiều như vậy.
"Thích ăn thịt dê?"
"Uh, ngon mà." Diệp Tử gật gật đầu.
"Ôi giời, sao chị không nói sớm..."
"Chưa ăn qua thịt dê Trung Quốc ." Diệp Tử làm gì được nếm qua loại thịt dê này.
"Cũng tại em nữa, không nghĩ tới dẫn chị đi ăn thịt dê." Tần Tiểu Mặc vỗ cái trán, tự cho là mình sai.
"Lần sau dẫn chị đi ăn mới được."
"Ok."
"Mau ăn rồi rửa tay." Tần Tiểu Mặc nhìn Diệp Tử nhét xong miếng cuối cùng vào miệng, bật người lôi Diệp Tử đứng dậy đi rửa tay.
Rửa xong, hai người lại tay nắm tay ngồi tiếp trên sopha.
"Hôm nay chị làm gì?" Tần Tiểu Mặc hỏi.
"Ngốc ở nhà, xử lý chút chuyện công ty." Diệp Tử thoạt nhìn có lẽ vẫn chưa no, còn cầm lấy trái táo trên bàn ăn tiếp.
"Huh? Còn có chuyện gì a, em nghĩ chị không để ý chuyện công ty nữa." Tần Tiểu Mặc không quá hiểu rõ về chuyện công ty, cũng căn bản không biết bình thường Diệp Tử làm những việc gì.
"Đương nhiên phải quản chứ, chẳng qua không tự mình qua đó giải quyết, mà để cho cấp dưới, uhm... những người theo tôi thiệt nhiều năm" Hiện tại coi sóc công ty vẫn là một đám đồng sự quản lý chuyên nghiệp của cô.
"Uh, rất tốt..."
"Nhưng chị không muốn bỏ nó lâu quá, vốn định thân thể em khoẻ mạnh rồi thì chị trở về, có điều bây giờ..." Hiện giờ Diệp Tử lại bởi vì chuyện Tiểu Mặc quay trở lại công tác mà trở nên không yên tâm, chỉ có thể lùi lại thời gian.
"Em biết, xong vụ này em cùng chị về Anh có được không?" Tần Tiểu Mặc kiên nhẫn dỗ người yêu.
"Tốt." Diệp Tử gật gật đầu, tựa vào vai Tần Tiểu Mặc, tiếp tục cắn táo.
"Mà giờ cũng có chuyện xảy ra, kỳ thật không thái bình yên ổn gì." Diệp Tử lo lắng thật lâu, vẫn là quyết định đem chuyện này nói với Tần Tiểu Mặc, dù gì hai người cũng là người yêu, có một số việc cần phải cùng nhau gánh vác .
"Sao? Xảy ra chuyện gì à ? !" Tần Tiểu Mặc vừa nghe nói có chuyện không may, cả người đều toát ra trạng thái căng thẳng.
"Hôm nay Alma nói với chị, nhận thấy thị trường chứng khoán có chút dị thường, nàng vận dụng một ít tay chân dò xét phát hiện có người ở sau lưng thu mua cổ phần công ty Viễn Duy." Diệp Tử nhíu nhíu mày, hiện tượng này không hề tốt chút nào.
"Vậy thì làm sao, đây là tình huống gì!" Tần Tiểu Mặc nghe làm sao hiểu được, nàng muốn biết hậu quả là cái gì.
"Bây giờ còn chưa có vấn đề gì lớn, cổ phần chị nắm tương đối vẫn chiếm hơn 40%, còn lại phần lớn là phân tán, không dễ thu được, cho dù có người phía sau muốn mua lại toàn bộ cũng phải mất thời gian thật dài. Một là phải có trợ giúp, hai là tài chính của hắn phải phi thường hùng hậu." Diệp Tử cười lạnh một tiếng, tài chính hùng hậu... Cô không cho là hiện tại có tập đoàn nào