Ở bên trong vui vẻ bao nhiêu thì ở bên ngoài lửa giận bốc cao lên bấy nhiêu.
Hạ Nguyệt đang được tiểu thịt tươi bồi rượu sướng muốn chết bỗng nhiên điện thoại reo lên, là quản lí quán bar.
- Có việc gì?
- Hạ tỷ, có vài người đang đứng trước cửa phòng của tỷ.
- Mấy người không biết mời khách sang phòng khác à? Phòng này hôm nay tôi dành để đãi khách quý rồi.
- Nhưng...trong đám người đó có...mẹ tỷ.
Phụt!!! Ngụm rượu vừa nuốt vào miệng chưa kịp trôi vào cổ họng đã phun thẳng ra ngoài, nói đúng hơn là vào ngay mặt tên tiểu thịt tươi tội nghiệp.
Hạ Nguyệt cô bây giờ làm gì còn sức lực quan tâm thịt tươi hay thịt thối, giặc tràn vào tận địa bàn rồi, không chạy thì bỏ mẹ.
Cô nhanh chóng đứng dậy nhìn về phía cửa sổ, may mà ở tầng 2, phi vụ này bắt buộc phải thành.
- Anh mau chóng cho người đỡ tôi ở cửa sổ, chậm một giây con mẹ nó tôi xử hết cả đám.
Còn nữa, lát nữa giải thích với những người đó chuyện này không một xu quan hệ với tôi, là cậu nhóc này tự đến tự chơi.
- Rõ thưa tỷ.
Cô cúp máy rồi quay sang Cảnh Nam vẫn chưa biết mình sắp đi đời, hơi áy náy nhưng giữ cái mạng này quan trọng hơn.
Nếu để mẹ già bắt được tại trận, quán bar này chắc chắn thành tro.
" Nhóc à, chị xin lỗi nha."
Nói xong, Hạ Nguyệt nhảy lên cửa sổ, thấy người của mình đã ở dưới đợi liền không do dự nhảy xuống.
Thao tác nhanh nhẹn, dứt khoát, cả quá trình chưa tới hai phút, Hạ Nguyệt thành công thoát khỏi nơi nguy hiểm đó.
Sau đó cô bỏ chạy ra xe, phóng thẳng về nhà như chưa có chuyện gì xảy ra.
Lúc đám người Cảnh Khiêm đến, quản lí đã nhanh trí cho người tới ngăn cản không cho họ vào phòng để câu giờ, trong lúc đó ông thông báo với Hạ Nguyệt.
Thấy bà chủ đã thoát thân, ông cũng không làm khó để mọi người không quá nghi ngờ.
Quản lí đi đến trước mặt Cảnh Khiêm, chuyên nghiệp hỏi.
" Xin hỏi các vị đi mấy người để tôi xếp phòng?"
" Chúng tôi tới gặp người, không chơi." _ Cảnh Khiêm đáp.
" Các vị muốn gặp ai?"
" Một cô gái và một cậu nhóc trong căn phòng này."
" Xin thứ lỗi, trong phòng này là khách quý của quán, không phải người mà mọi người muốn tìm."
Thấy người quản lí này không chịu nhường đường, Tô Nghi tức giận xông lên.
" Hạ Nguyệt chủ của các người ở trong đó, tôi thân là mẹ mà không được gặp con mình ư? Nực cười, mau tránh ra!"
Quản lí rất thức thời tránh ra.
Tô Nghi đi tới mở cửa phòng, định là vào đánh cô một trận nhưng khi thấy khung cảnh bên trong, bà nhất thời im lặng.
Mọi người đằng sau cũng tò mò đi lên thì cũng bị bên trong làm cho ngây ngốc.
Trong phòng, ngoài Cảnh Nam đang uống rượu như tên nghiện ra thì còn ba người, một nam hai nữ, không hề có Hạ Nguyệt.
Hai