Edit: Ai Shiteru
-
“Vậy em có dám sờ tên khốn kiếp không?”
Một câu của anh có hai tầng nghĩa.
Như Hứa mắt ướt mặt đỏ, tay bị anh nắm chặt trong tay, tránh không được nhưng lại không muốn chịu thua, vì vậy ngửa đầu, đôi mắt sáng ngời, nổi giận đùng đùng nói: “Có cái gì mà không dám sờ….”
Cô nói được một nửa đột nhiên dừng lại.
Bàn tay nóng bỏng của anh nắm lấy tay cô, chạm đến thắt lưng lạnh lẽo, khi cởi ra còn phát ra tiếng va chạm, Như Hứa nghe được mà mặt đỏ tai hồng.
Lòng bàn tay ướt át của cô gái chạm phải một vật cứng, năm ngón tay mảnh khảnh bị ép nắm lấy nó, nhiệt độ của nó rất cao, thậm chí còn không ngừng phình to ra, có xu hướng thoát ra khỏi bàn tay.
Thoát khỏi khống chế.
“Nó… Nó có chút không đúng….”
Như Hứa sợ tới mức muốn buông tay lại nghe thấy một tiếng thở dốc của Giang Đường Dã, anh nắm lấy tay cô thật chặt, từ trong cổ họng phát ra một tiếng thở khàn khàn nặng nề.
“Không đúng như thế nào….”
Quanh quẩn trên chóp mũi của cô là mùi thuốc lá và mùi rượu, dường như cũng có một ít vào trong miệng cô, làm cô say theo, làm gì còn có thể nói ra được.
Bàn tay cô ngây ngô mới lạ, thậm chí còn không biết phải làm sao, dứt khoát bị anh dẫn dắt hoàn thành trận thủ dâm này, nhưng anh lại cảm thấy chỗ nào trên người cô cũng tỏa ra mùi hương đủ để ủ chín dục vọng của anh, để anh phóng thích dục vọng.
Sau khi được thỏa mãn, Như Hứa đang ngây người thì bị anh dùng khăn giấy lau đi chất tinh còn dính trên ngón tay bủn rủn của cô, ngay cả khẽ ngón tay cũng không tha, thần thái rất thanh tỉnh.
“Anh…. Anh….”
Như Hứa cắn răng, mặt mày như ngọc, trên da thịt trắng mịn có chút dấu ửng hồng, hoạt sắc sinh hương dưới ánh sáng nhàn nhạt.
Bóng đêm trở nên nặng nề.
Giang Đường Dã cười khẽ, một tay kéo cà vạt xuống trói hai cái cổ tay mảnh mai của cô lại, sau khi uống xong ly nước lại nghiêng người qua, bóp mặt cô buộc cô phải há miệng ra cho anh đút nước vào.
“Nhuận giọng một chút rồi mắng tiếp.”
Anh liếm vệt nước trên đôi môi mỏng, chỉ cảm thấy còn sót lại vị ngọt nhàn nhạt, vì vậy anh càng cúi người qua hôn, chờ Như Hứa vừa mở miệng anh hôn sâu vào, giống như chơi trò chơi, vui đến quên trời đất.
“Rốt cuộc anh muốn làm thế nào?”
Giang Đường Dã cười cong lên đôi mắt đào hoa, không biết vì sao còn có chút dịu dàng khó gặp.
“Anh có khả năng sao.”
Ngón tay trắng trẻo của anh dừng lại trên cổ áo của cô, hơi kéo xuống dưới một chút, nhìn chằm chằm vào cảnh xuân lộ ra bên ngoài, ngữ khí không có chút nào hoang mang, sắc mặt bình thản.
“Cái gì anh cũng không làm được.”
*
Mọi người đều biết lời nói của đàn ông không thể tin.
Anh nói làm không được thì chính là nhất định phải làm cái gì đó.
Cổ tay của cô gái bị trói lại, cuộn người trong bồn tắm, cứng đờ người mà nhìn người đàn ông đang thong thả ung dung tháo đồng hồ đeo tay xuống, đặt qua một bên.
Việc đã đến nước này thì Như Hứa căn bản đã không phân biệt được rốt cuộc Giang Đường Dã có say hay là không, nhưng cô vẫn nhận ra anh có chút không thích hợp, chuyện làm càn này anh thực hiện với dáng vẻ như đang hưởng thụ đúng hơn
Giống tên biến thái.
“Chú nhỏ.” Như Hứa nuốt nước bọt, không dám tiếp tục khiêu khích anh, nhỏ giọng hỏi một câu: “Anh biết em còn vị thành niên không?”
Người đàn ông đang ngồi bên cạnh bồn tắm thử độ ấm của nước, nghe cô nói chuyện.
“Biết chứ.”
“Vậy anh có biết trẻ vị thành niên được pháp luật bảo vệ không?”
Anh nở nụ cười, đẹp đến mức làm cho người đối diện u mê không lối thoát, giống như bị say men rượu, muốn đến gần nhưng trong lòng không thôi sợ hãi.
“Vậy em có biết….”
Giang Đường Dã dừng lại một chút, ý cười càng sâu thêm, sắc đẹp càng chói mắt hơn.
“Anh mà chơi rượu nổi điên lên thì mười ông trời cũng không cản được anh.”
Cái này, Như Hứa đột nhiên cảm thấy anh say rồi, còn say rất nặng nữa.
Là thật hay là giả dã sớm không phân biệt được.
Cũng có thể là điên cuồng mà thôi.
Tối nay anh đã để lộ ra phần tâm tư ngọt ngào này của mình rồi.
Ai cũng không cản được nữa.
Hơi nước lan tỏa trong phòng tắm, làn hơi mờ mờ bám lên lớp cửa kính, hai thân người dây dưa với nhau làm cho người khác càng tò mò kích thích hơn.
Lúc anh dụ dỗ, Như Hứa quả thật có nghĩ tới việc thân mật của hai người nhưng cô còn quá nhỏ, quá ngây ngô, ngay cả mấy cái động tác làm tình đó cũng không thấy được mấy lần.
So với người đàn ông dày dạn kinh nghiệm này thì đúng là quá yếu, quá yếu.
Anh đuổi, cô cũng chỉ có thể trốn đi mấy phần.
Cả người được tắm trong nước ấm làm cho ý thức dần dần tan rã, nhìn thấy sự vật ở trước mắt ngày càng nhòe đi.
Chỉ có mình anh còn tỉnh táo, ôm cô, hôn cô, nụ cười trầm thấp làm rung động màng tai của cô, làm cho nhịp tim tăng nhanh, rùng mình một cái.
“Chú…. Chú nhỏ.”
Anh hôn cô từ đầu đến chân, bàn tay nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của cô, dừng lại khẽ hôn, một đường hôn lên, hôn đến phần đùi trong thì khẽ mút vào làm cho phần da thịt mềm nước ở đó để lại một dấu ấn màu hồng.
Như Hứa rên rỉ một tiếng, giọng nói vừa như ngâm nga vừa nhẹ tênh, mẫn cảm đến mức cong thân người lại giống như con tôm bị luộc chín, lung tung bắt lấy tay của Giang Đường Dã hòng đẩy anh ra, nhưng ngược lại còn tự đưa tới của cho anh, làm cho anh khi dễ cô một cách sạch sẽ.
“Chú nhỏ đây.”
Anh giống như đang nhâm nhi một món tráng miệng, ngậm vào trong miệng, khóe môi dính dầu, đầu lưỡi cuốn lên, không gấp gáp chút nào, anh có hàng ngàn hàng vạn cách để ăn, mặc dù không đổi món nhưng cách anh thưởng thức như thế nào lại khác nhau.
Nếu như càng muốn ức chế dục vòng thì dục vọng sẽ càng bùng cháy.
Hôm nay Giang Đường Dã mới biết mấy chuyện này.
Cà vạt không biết đã lỏng ra từ lúc nào, anh cởi ra để cô cầm trong tay, Như Hứa không nắm được nên anh đan tay mình vào tay cô để cho cái cà vạt màu đen